Tha thứ tại hạ không cẩn trọng lời nói khiến huynh đài phải buồn lòng . Vài dòng giải bày mong gỡ chút khúc mắc
1.Khi huynh đài cocon viết tiểu luận trên có ghi rất rõ ở đầu dòng là " xem " và " đọc " Tam Quốc Diễn Nghĩa Truyện . Trong bài luận cũng không thấy hiền huynh cocon nhắc nhiều tới việc " dùng lịch sữ " ngoài . Vì vậy Phủ tôi mới mạnh dạn mà đem tác phẩm của La tiên sinh , dựa vào đó mà bàn luận .
2.Phủ tôi tuy dốt nát cũng không ngu ngốc tới nỗi phủ nhận lịch sữ . Vì đó là một " kỳ quan phi vật thể văn hóa " của nhân loại mọi thời đại .Nếu không có một chút hiểu biết sơ sài về sữ học đông tây , Phủ tôi dù có gan bằng trời cũng không dám vào Đông Tây Nhân Vật Chí mà mở lời thiển cận lạm bàn này nọ
3.Ngu ý cho rằng nếu đã bàn nhân vật về Tam Quốc Chí thì nên dựa vào tác phẩm của La tiên sinh mà luận , các sữ sách chỉ nên tham khảo thêm . Vì Sao Vậy ? . Bàn dân thiên hạ ở cỏi Nam này biết về Tào Tháo , Quan Công , Triệu Tử Long , Khổng Minh chính là do đọc qua tác phẩm dịch lại của La tiên sinh . Có thể hiểu là , phần đông nghiễm nhiên chấp nhận tính " thật " của bộ truyện , mặc dù họ La viết bộ này đã dùng tư lòng thêm thắt không ít . Không ai biết nhiều về " biên niên sữ " , chỉ biết tác phẩm của họ La thôi . Vì vậy khi luận ta có một " luận cứ được phần đông chấp nhận đúng " là Tam Quốc Diễn Nghĩa Truyện , dựa vào sữ sách nếu nhiều người không biết sẽ dễ gây phản cảm . Bài luận này của hiền huynh cocon không phải là một ví dụ sao ?
Ngày trước ngồi ở ghế học đường tại hạ cũng từng viết một bài luận hai mươi sáu trang về thật và hư các nhân vật trong Tam Quốc Diễn nghĩa Truyện . Những gì tại hạ viết trong bài luận so với ý cùa hiền huynh Truy Vân cũng có nhiều điểm tương đồng .Nhưng cũng nên nghiên cứu về hoàn cảnh ra đời tác phẩm trên , ta sẽ " đồng cảm " được với La tiên sinh .
4.Dươngnghiệp huynh đã viết rõ trong nội quy được quyền thảo luận các nhân vật lịch sữ trong các bộ truyện dã sữ về họ . Truy Vân hiền huynh trách Phủ này thiên bàn về văn học phải chăng vì có chút động nộ nên không xem xét dùm cho tại hạ ? Tam Quốc Diễn Nghĩa Truyện là một đại tác phẫm Văn_Dã_Sữ học , sao trách Phủ này lạc đề . Mong xem xét oan khuất này cho .
5.Xin cho Phủ đây nói thẳng , câu này chắc chắn phật lòng nhiều người , xin cuối mình đại xá trước Thiết nghĩ chúng ta hậu thế ngày nay bàn xưa để làm gì ? Không phải là để ca tụng ai hay bài xích ai ? chúng ta không có quyền đó . Đại Bàng Không nói Chuyện Biển Cả Với Cá Mập Được .Chúng ta không sinh cùng thời nên không hiểu hoàn cảnh thời đó tác động lên các nhân vật tiền nhân như thế nào . Bàn xưa chính là để tìm được bài học hay để dùng vào thời nay . Bàn xưa để nghiền ngẫm những lỗi lầm người đi trước mà chúng ta không nên vấp phải . Chúng ta bàn xưa nhiều nhưng lại không dùng được việc gì vào ngày nay thì bàn xưa ích gì ?
Chúng ta bàn bạc ở Đông Tây Nhân Vật Chí chủ yếu là viết theo dạng tiểu luận , có nghĩa là dựa vào chuyện hoặc truyện có sẵn lòng thêm tư ý vào . Nếu dùng lịch sữ thì phải có ghi chú , diễn chứng , dịch giải , có nghĩa là chúng ta đang viết một bài chính luận . Một bài gọi là chính luận cần trên dưới một vạn chữ . Khi đó mỗi vấn đề được mổ xẽ kỹ lưỡng . Viết tiểu luận cái chính là kết ( không phải mở và phân ) Ngược lại chính luân nghiêm túc quan trọng nhất là phân ( chỉ có mở , phần lớn kết là do người đọc hoăc nghe tự thấy ) . Thiết nghĩ nếu đã dùng tiểu luận thì yếu tố lịch sữ thật chỉ dùng khi cần thiết tránh làm người xem phân hóa làm cái kết mất giá trị vì chịu nhiều luồn trái chiều .
Một chút lời nói phật ý . Xin lượng thứ vạn phần .
Cảm Tạ Không Nguôi !
Có 3 thành viên đã gửi lời cám ơn đến sao_phu08 vì bài viết hữu ích này: