Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Quảng Kiến Đài > Cổ Kim Kỳ Sự
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Cổ Kim Kỳ Sự Những kỳ sự, bí sự, cố sự từ Đông sang Tây, từ Cổ chí Kim.

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 04-08-2009   #1
Ảnh thế thân của LSB-Truy Vân
LSB-Truy Vân
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
..Impossible Leave You..
Gia nhập: 29-07-2009
Bài viết: 587
Điểm: 208
L$B: 192.798
Tâm trạng:
LSB-Truy Vân đang offline
 
Mất tích bí ẩn truyền kì

....Truy Vân muốn lập thead này nhằm cho mọi người cùng nhau đưa lên cho bàn dân thiên hạ trong Đại Trại biết những vụ mất tích kì bí thuộc hàng bậc nhất. Nhằm có thể đưa ra những lý luận riêng của mình về những vụ mất tích đó...Biết đâu chúng ta lại tìm đựoc một cái mới thì sao

Truy Vân đưa lên các vụ mất tích thuộc diện bậc nhất đầu tiên mấy ai hứng thú mời họa thêm.

10 vụ mất tích bí ẩn nhất mọi thời đại.



1. Louis Le Prince



Được rất nhiều người biết đến với tư cách là cha đẻ của phim truyện (vì đoạn phim có tốc độ 12 hình/giây đầu tiên trên thế giới chính là sản phẩm do Louis Le Prince thực hiện vào ngày 14/10/1888), Louis Le Prince là một nhà phát minh người Pháp sáng chế ra máy quay camera cho hình ảnh động và hệ thống chiếu phim. Vào tháng 9/1890, Le Prince bắt chuyến tàu đến Paris, nơi ông hẹn gặp gia đình mình đi tới Mỹ để ra mắt chiếc camera của mình. Nhưng khi chuyến tàu tới Paris, cùng với hành lý và dụng cụ quay phim của mình, Le Prince đã biến mất không một dấu vết. Có tin đồn cho rằng nhà phát minh đã tự tử vì gần phá sản và lâm vào tình trạng chán nản, buồn phiền. Nhưng cũng có nhiều người cho rằng thực ra ông bị ám sát bởi những nhóm người muốn ăn cắp phát minh của ông. Và người thường xuyên bị nghi ngờ nhất chính là nhà phát minh vĩ đại Thomas Edison bởi Edison đã đưa ra một chiếc camera giống với chiếc camera của Le Prince vài năm sau đó.

2. Chuyến bay 19



Một trong những vụ mất tích kì lạ nhất trong ngành hàng không là chuyện về chuyến bay 19 thuộc lực lượng hải quân Hoa Kỳ. Một đội gồm 5 chiếc máy bay ném ngư lôi đã mất tích trong một nhiệm vụ thực tập gần Florida vào cuối năm 1945. Không một mảnh vỡ hay mảnh vụn nào của những chiếc máy bay được tìm thấy. Thêm vào đó, chiếc máy bay chở 13 phi công cũng bị mất tích khi nó bị nổ trong lúc tìm kiếm đội máy bay chiến. Đã có một báo cáo dài 500 trang của Hải quân cho rằng các phi công bị mất phương hướng và hết nhiên liệu nên rơi xuống biển. Trong khi có người nghĩ rằng đội máy bay đã bay đến Sao Hỏa thì lại có tờ báo cho rằng có những lực lượng siêu nhiên gây ra vụ mất tích này, dựa trên những báo cáo cuối cùng của các phi công: “Chúng tôi đang đi vào một vùng nước trắng, mọi chuyện có vẻ không ổn. Chúng tôi không biết mình đang ở đâu, nước biển có màu xanh lá cây, à không, màu trắng.” Mặc dù không có chứng cứ nào, nhưng chuyến bay 19 và sự mất tích của nó đã trở thành một trong những câu chuyện về huyền thoại Tam giác quỷ Béc-mu-đa.

3. Ambrose Bierce



Nhà văn nổi tiếng Ambrose Bierce được biết đến với Từ điển Quỷ (The Devil’s Dictionary) cũng như rất nhiều truyện ngắn về hồn ma. Vào năm 1913, nhà văn 71 tuổi đã quyết định đến chiến trường miền Nam. Ông ở với lực lượng Pancho Villa trong Cách mạng Mexico và biến mất tại đâu đó gần vùng Chihuahua (Mexico) vào cuối năm 1913 đầu 1914. Nhiều người suy nghĩ rằng ông đã bị ám sát, bị giấu xác bởi đội quân Pancho Villa bởi họ sợ ông tiết lộ bí mật quân sự cho kẻ địch. Một ý kiến khác giải thích rằng đây là một vụ mất tích có tính toán để hình tượng của Bierce mãi được lưu truyền.

4. Percy Fawcett



Một nhà thám hiểu và là cảm hứng cho hình tượng người hùng Indiana Jones, Percy Fawcett là một nhà khảo cổ nổi tiếng trong đầu những năm 1900 với sê-ri bản đồ thám hiểm rừng nhiệt đới Nam Mỹ. Vào năm 1925, Fawcett cùng con trai mình quay trở lại Brazil những mong tìm ra thành phố bị mất tích ẩn trong rừng. Vào 25/5/1925, Fawcett gửi điện tín cho vợ mình biết rằng cả nhóm đang mạo hiểm dấn thân vào khu vực nguy hiểm chưa thăm dò để tìm thành phố thần thoại mà ông gọi là “Z”. Đó là tin tức cuối cùng mà người ta biết về nhóm thám hiểm. Lời giải thích có lý nhất cho sự mất tích chính là bởi các thổ dân đã giết cả nhóm. Cũng có thể do một căn bệnh dịch khiến Fawcett là người duy nhất sống sót nhưng đã mắc bệnh mất trí nhớ, hoặc ông trở thành thủ lĩnh của bộ lạc thổ dân da đỏ. Sau đó, các nhóm người thám hiểm cũng đi tìm kiếm, và kết quả là đã có hơn 100 cái chết. Vụ mất tích nổi tiếng này được dựng thành phim với diễn viên chính là Brad Pitt.

5. Tên tội phạm nguy hiểm nhất nước Mỹ - D.B. Cooper



Một trong những tên tội phạm nguy hiểm nhất trong lịch sử nước Mỹ, Dan “D.B.” Cooper là bí danh của tên không tặc đã khống chế chuyến Boeing 727 vào năm 1971. Sau khi chuyến bay hạ cánh tại sân bay Seattle-Tacoma, hắn đã lấy được bốn chiếc dù và 200.000$ theo yêu cầu để thả các con tin. Ngay sau đó, Cooper đã nhảy dù khỏi máy bay. Hắn được dự đoán là đã rơi xuống đâu đó gần Vancouver, Washington và không bao giờ xuất hiện lần nữa, không một mảnh quần áo hay dù nào được tìm thấy. Điều đó dẫn đến một cuộc săn lùng lớn nhất trong lịch sử nước Mỹ, và mặc dù có hơn 1000 mối nghi ngờ nhưng thân phận thực sự của Cooper vẫn là một bí ẩn với chúng ta.

6. Con tàu Mary Celeste




Nguyên mẫu cho hình tượng “con tàu ma”, tàu Mary Celeste là một con tàu buôn lớn được tìm thấy khi đang lênh đênh trôi giạt trên Đại Tây Dương vào năm 1872. Tất cả thủy thủ trên tàu cùng thuyền trưởng Benjamin Briggs và vợ con ông mất tích không dấu vết. Mặc dù vậy nhưng chiếc tàu vẫn có thể đi biển được và rất nhiều đồ vật cần thiết để sống sót trên biển cũng được để lại. Ngay cả hàng hóa và những vật dụng giá trị trên thuyền cũng không được đụng chạm tới khiến mối nghi ngờ về cướp biển được loại trừ. Vậy thì chuyện gì đã xảy ra? Do người ngoài hành tinh bắt cóc hay một cơn bão hoặc động đất kì lạ?

7. Joseph Force Crater




Mặc dù ngày nay ông không được biết đến nhưng vụ mất tích của Joseph Force Crater vào năm 1930 trở thành một nỗi ám ảnh của cả quốc gia, đến nỗi cụm từ “pulling a Crater” trở thành từ đồng nghĩa với việc biến mất. Là một quan tòa nổi tiếng tại thành phố New York, Crater biến mất một cách bí ẩn vào đêm mùng 6-8-1930. Mối nghi ngờ lớn nhất tập trung vào mối quan hệ giữa Crater và cô hầu rượu Sally Lou Ritz, người cũng mất tích sau đó không lâu. Cuộc điều tra đã cho thấy tủ sắt của Crater hoàn toàn trống rỗng cũng như hàng ngàn đô la trong tài khoản ngân hàng, nhưng không bằng chứng nào được tìm ra là ông đã tự sắp xếp vụ mất tích của mình.

8. Thuộc địa bị mất tích



Có lẽ vụ mất tích tập thể bí ẩn nhất là vụ thuộc địa bị mất tích của đảo Roanoke. Vào năm 1587, một nhóm 114 người đã tới đảo với mong muốn tạo nên một khu dân cư của Thế giới mới, nhưng những vụ mùa thất bát cũng như nỗi lo sợ về thổ dân đã khiến họ cử thủ lĩnh của mình, John White, quay trở về Anh để tìm kiếm sự giúp đỡ. Khi quay trở lại vào 1590, John đã phát hiện rằng khu dân đã bị phá hủy và 114 người đã hoàn toàn biến mất. Dấu hiệu duy nhất họ để lại là từ “Croatan” (tên của một hòn đảo láng giềng) được khắc vào thân cây. Có người cho rằng họ bị ám sát bởi thổ dân nhưng cũng có người đổ lỗi cho những kẻ cướp Tây Ban Nha. Nhưng lý do phổ biến nhất là những người định cư đã bị đồng hóa thành thổ dân Ấn.

9. Amelia Earhart



Có lẽ người mất tích nổi tiếng nhất trong danh sách này chính là Amelia Earhart, phi công với rất nhiều kỉ lục trong ngành hàng không trong những năm 1920. Vào 1937, cùng với Fred Noonan, cô đã thực hiện chuyến bay vòng quanh thế giới. Gần đến những chặng cuối cùng của hành trình 29.000 dặm, Earhart đã bay vào vùng khí hậu bất thường ở phía Nam Thái Bình Dương và không thể tìm thấy một hòn đảo nào để hạ cánh nạp nhiên liệu. Vào đầu tháng 7, chiếc máy bay của Earhart bị mất liên lạc hoàn toàn và hai người không bao giờ được tìm thấy. Cuộc tìm kiếm sau đó trở thành cuộc tìm kiếm lớn nhất trong lịch sử hải quân, xung quanh 250.000 dặm biển, nhưng không có một dấu vết gì của Earhart xuất hiện. Có ba giả thuyết cho vụ mất tích này: có thể máy bay hết ga và lao xuống biển, hoặc họ đã bị rơi xuống và qua đời tại một hòn đảo lạ, cuối cùng là có thể họ đã xâm phạm vào hòn đảo của Nhật Bản rồi bị bắt và xử tử.

10. Vụ người mất tích nổi tiếng nhất thời đại



Trải qua vô số cuộc điều tra và tìm kiếm nhưng vụ mất tích của Jimmy Hoffa đã trở thành vụ người mất tích nổi tiếng nhất thời đại. Ông là Chủ tịch của Nghiệp đoàn quốc tế Teamsters và được biết đến với mối quan hệ với xã hội đen. Hoffa định gặp hai mafia quen biết vào 30-7-1975 tại một nhà hàng ở Michigan, nhưng đã biến mất trước khi cuộc gặp diễn ra. Bởi vì ông có mối quan hệ thân thiết, chặt chẽ với những nhóm tội phạm lớn nên các nhà điều tra ít nghi ngờ rằng ông bị ám sát, nhưng bí ẩn lớn nhất được quan tâm chính là về thi thể của ông. Một trong những điều kinh khủng có thể xảy ra nhất đó chính là xác của ông được trộn lẫn với vật liệu xây dựng sân vận động bóng đá New York Giants, hoặc ông đã bị chôn dưới một bể bơi tại Michigan, hay đã bị nghiền nát bởi xe nghiền phế thải. Nhưng đó là những lý do khá hoang đường. Hoffa được tuyên bố là đã qua đời vào năm 1982, nhưng trường hợp bí ẩn của ông vẫn được mở ra, và một vài năm lại có tin đồn về những nơi được cho là đang giấu thi thể của ông.

Theo Kênh 14!


Chữ ký của LSB-Truy Vân
Sống là phải có phong cách...

Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến LSB-Truy Vân vì bài viết hữu ích này:
Dương Nghiệp (04-08-2009), Nhất Vương (06-08-2009)
Cũ 05-08-2009   #2
Ảnh thế thân của LSB-Truy Vân
LSB-Truy Vân
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
..Impossible Leave You..
Gia nhập: 29-07-2009
Bài viết: 587
Điểm: 208
L$B: 192.798
Tâm trạng:
LSB-Truy Vân đang offline
 
Một đội quân với hàng nghìn binh lính đột nhiên mất tích một cách bí ẩn. Đây được coi là hiện tượng bí ẩn nhất trong lịch sử quân sự thế giới. Họ biến đi trước mắt mọi người. Nhiều cuộc tìm kiếm bí mật và công khai được triển khai, nhưng đều thất bại.

Vụ mất tích tập thể kỳ lạ nhất là của một đội quân Anh xảy ra vào thời kỳ Chiến tranh Thế giới I. Ngày 28/8/1915, hơn 800 lính Anh được lệnh cơ động lên một ngọn núi cao thuộc vùng Garibaldi của Thổ Nhĩ Kỳ. Cùng đóng quân ở khu vực này còn có một lực lượng quân sự của New Zealand. Lúc này, vùng trời phía trên trận địa của đội quân này vẫn rất sáng và ít mây. Thế nhưng trên ngọn núi mà đội quân này phải hành quân lên lại có một lớp sương mù màu xám dày đặc.

Khi đội quân càng lúc càng lên cao thì cũng là lúc họ chìm dần vào trong màn sương mù. Và khi người lính cuối cùng khuất hẳn vào màn sương thì cũng là lúc một chuyện ly kỳ xảy ra. Toàn bộ đội quân hơn 800 người này đã mất tích không để lại dấu vết, người ta không thấy bất kỳ người lính nào bước ra khỏi đám sương mù đó.

Từng ngọn cây, bụi rậm trên đỉnh núi đều có thể nhìn rõ, nhưng một đội quân hơn 800 người đã mất tích hoàn toàn. Khi đó 22 người lính của New Zealand cũng đang tập cùng trận địa với đội quân này của Anh. Họ đã tận mắt chứng kiến cảnh tượng bí hiểm này bởi khi đó họ đang làm nhiệm vụ canh gác trên một ngọn đồi nhỏ khác cách đó khoảng 60m, nên nhất cử nhất động của đội quân này từ khi họ bắt đầu hành quân đến lúc bị mất tích hoàn toàn đều lọt vào vòng ngắm của đội quân New Zealand.

Sau vụ mất tích, 22 binh lính của New Zealand báo cáo vụ việc lên cấp trên. Khi biết được tin này, quân đội Anh đã tổ chức kế hoạch tìm kiếm bí mật và quy mô, nhưng không có kết quả.

Lúc đó, quân đội Anh vẫn cho rằng khả năng lớn nhất là toàn bộ đội quân đã bị lực lượng đặc nhiệm của Thổ Nhĩ Kỳ bắt làm tù binh. Do vậy, họ quyết định không tìm kiếm nữa mà đợi sau khi chiến tranh kết thúc sẽ yêu cầu chính phủ Thổ Nhĩ Kỳ trao trả lại đội quân này. Tuy nhiên, phía Thổ Nhĩ Kỳ kiên quyết khẳng định rằng họ chưa từng nhìn thấy đội quân này của Anh. Vụ mất tích có thể coi là bí mật lớn nhất trong lịch sử quân sự Anh.

Nhưng đây không phải là trường hợp duy nhất. Cũng trong Thế chiến I, một đội quân của Pháp cũng gặp phải hiện tượng kỳ bí này. Khi đó hai trại lính của Pháp với quân số lên tới hàng mấy trăm người đang đóng quân trên ngọn đồi Malden, cũng đột nhiên mất tích một cách bí ẩn. Quân đội Pháp cũng đã cử một lực lượng lớn để tìm kiếm, nhưng rồi họ cũng phải trở về tay không.

Hơn 60 năm trước, quân đội Trung Quốc cũng từng gặp phải trường hợp kỳ lạ này. Trong cuộc chiến bảo vệ thành Nam Kinh trước quân đội Nhật vào đầu tháng 12/1937, Quốc Dân đảng đã huy động một lực lượng hùng hậu hơn 200.000 quân chốt giữ xung quanh thành Nam Kinh. Trong cuộc chiến, quân Trung Quốc đã thất bại nặng nề, đặc biệt là một sư đoàn của quân trợ chiến từ Tứ Xuyên.

Trong sư đoàn có một đội quân làm nhiệm vụ cảnh giới địch phía bên sườn, đề phòng quân Nhật bất ngờ ập đến chia cắt đội hình, nên trong suốt cuộc chiến, đội quân này không hề tham chiến. Khi chiến dịch phòng ngự thất bại, để bảo toàn lực lượng, đội quân hơn 2.000 người được lệnh rút về vùng núi Thanh Long (phía đông nam thành Nam Kinh). Nhưng khi lực lượng này tiến vào Thanh Long, thì không ai còn thấy một người lính nào trong đội quân nói trên nữa.

Sau này đã có người suy đoán rằng đội quân này đã tự chia nhỏ nhằm phá vỡ vòng vây của Nhật. Nhưng sau khi phân tích ưu thế và tương quan lực lượng của Nhật năm đó, giả thuyết này hoàn toàn không phù hợp. Ngày 1/12/1937, quân Nhật điều hai sư đoàn tinh nhuệ từ vịnh Hàng Châu đổ bộ men theo trục đường qua Gia Hưng, Hồ Châu, Quảng Đức, Vu Hồ bao vây lực lượng phòng ngự của Trung Quốc.

Chỉ trong 10 ngày, lực lượng của Nhật đã liên kết được với lực lượng quân Nhật tại Cú Dung, Trấn Giang, Vô Tích ở phía đông nam thành Nam Kinh, từ đó tạo thành thế bao vây Nam Kinh từ ba hướng. Lúc đó mọi người đều biết rằng trong lực lượng phòng ngự của Trung Quốc chỉ có tướng Trịnh Long Quang cùng đội quân số 93 do ông chỉ huy đã nhân cơ hội quân Nhật vẫn chưa hợp vây, may mắn chọc thủng được thế bao vây của Nhật, chạy thoát ra ngoài. Còn không có một đội quân nào có thể chọc thủng được thế bao vây của Nhật, nên không thể có chuyện đội quân hơn 2.000 người này đã phá vây thoát ra ngoài.

Năm 1939, khi tổng kết tình hình chiến sự, tổng bộ quân Quốc Dân Đảng đã phát hiện ra sự kiện kỳ lạ về đội quân này. Họ cho rằng đội quân này đã bị mất tích và ghi vào hồ sơ lưu trữ. Tổng bộ Quốc Dân đảng đã từng thành lập một tổ điều tra liên hợp nhằm làm rõ về vụ mất tích này, nhưng cuối cùng cũng không đi đến đâu.


Luận lý một chút: Theo Truy vân nghĩ chuyện mất tích này đã được dàn dựng công phu, các lượng lượng thù địch trong nội bộ hay có thể chính quyền cấp cao muốn..."họ chết" bởi một lý do đơn giản nào đó hay muốn quân cơ được giử bái mật.

Câu chuyện 800 lính anh suy luận như sau: việc 22 binh lính của New Zealand chứng kiên slà đựoc sự sắp sếp của cấp cao, họ không xếp quá nhiều vì sợ sẽ lộ sơ hở. Truy Vân nghĩ, đây là một cuộc bắt cóc thủ tiêu. Họ đã tham gia một chiến dịch mật vụ nào đó nên sau khi diển ra họ không đựoc tiết lộ, song chính quyền cấp cao muốn họ mất tích để nó được chôn vùi. Vậy là họ cho 22 người chứng kiến kia vào đúng vị trí nhìn thấy và chuẩn bị một loại vũ khí hóa học gây me dạng khó dày đặc và có tác dụng từ từ khiến cho 800 lính khó mà nghi ngờ được đi vào và xĩu, họ dàn sẵn đội quân nhanh chóng đưa họ đi thủ tiêu. Hoặc là họ đựoc giao nhiệm vụ tuyệt mật sau khi vào làn khói họ tự động lập tức làm theo kế hoach biến mất "800 con số đẹp"!

Câu chuyện 2000 lính: Truy Vân lại mạn phép suy luận làm càn nữa. Họ không biến mất mà cũng không chết mà họ cũng chẳng tồn tại. Vốn dĩ thời này họ làm vậy là do:
+ Quân đội này dựng lên để nhằm tố cáo Nhật và nhận sự ủng hộ của các đồng minh hơ bằng chứng là họ có câu
Trích dẫn:
Còn không có một đội quân nào có thể chọc thủng được thế bao vây của Nhật, nên không thể có chuyện đội quân hơn 2.000 người này đã phá vây thoát ra ngoài.
Vậy chẳng khác nào lúc đo người ta nghi ngay Nhật tàn ác làm chuyện đó, tàn sát và khiến cho 2000 xác tan biến----> thúc đảy chiến tranh đồng minh.

+ Quân Nhật tuy ngông nhưng họ cũng không thể đứng để bị cáo buộc vô lý----> điều tra sẽ kéo dài hơn dù chỉ vài ngày tiến trình xâm lăng của Nhật.

Đó là ý riêng của Truy Vân ai có ý nào thì mời !


Chữ ký của LSB-Truy Vân
Sống là phải có phong cách...

Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến LSB-Truy Vân vì bài viết hữu ích này:
Nhất Vương (06-08-2009)
Cũ 06-08-2009   #3
Ảnh thế thân của Nhất Vương
Nhất Vương
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 03-07-2009
Bài viết: 227
Điểm: 48
L$B: 2.559
Tâm trạng:
Nhất Vương đang offline
 
Cách lập luận này cũng đựoc thôi tùy mỗi người mà.

Thêm cho phong phú nè!

Quan điểm của các học giả

Một số người cho rằng lỗ hổng thời gian thực chất là thế giới phản vật chất đang tồn tại trong vũ trụ. Họ dựa vào công thức tổng năng lượng vật chất của Einstein, theo đó tổng năng lượng vật chất có hai giá trị là chính và phụ. Vậy khi giá trị phụ xuất hiện, chúng ta cần phải làm thế nào? Nhận thức nó ra sao? Một số học giả liền đưa nó vào mối liên hệ với thế giới phản vật chất. Hiện nay, chúng ta mới hiểu biết chưa đầy một nửa vũ trụ chúng ta đang sống, là phạm vi thế giới vật chất, còn nửa kia là một hệ thống tạo thành từ phản vật chất.

Hai bộ phận này tiếp cận với nhau dưới tác động qua lại của lực hấp dẫn. Khi tiếp cận đến một mức độ nhất định, tác dụng “đổ vỡ” do thế giới vật chất và phản vật chất sinh ra sẽ tạo ra một nguồn năng lượng vô cùng lớn, tạo thành một áp lực tách đôi hai hệ thống. Theo đó, có thể thấy rằng mất tích chính là hiện tượng phát sinh khi hai hệ thống vật chất và phản vật chất tiếp cận ở mức độ cao nhất, sinh ra năng lượng tạo nên áp lực phân tách. Khi hiện tượng “đổ vỡ” kết thúc, trường lực hấp dẫn trở lại trạng thái ban đầu, hiện tượng tái hiện xảy ra.

Trong cuộc tranh cãi giữa các nhà khoa học, nhiều giả thuyết khác cũng được đưa ra. Một trong số đó là thuyết “thời gian đứng lại”. Thế giới vật chất sau khi tiến vào lỗ hổng thời gian đồng nghĩa với việc mất tích, và từ đó đi ra cũng có nghĩa là được tái hiện. Như vậy, lỗ hổng thời gian và trái đất không cùng một hệ thống, và thời gian trong “lỗ hổng” là tương đối tĩnh. Do đó dù có mất tích 3-5 năm hay vài chục năm đi nữa, người ta sẽ không có gì thay đổi so với lúc ban đầu.

Giả thuyết thứ hai được đưa ra là thuyết “thời gian ngược”, cho rằng thời gian trong lỗ hổng thời gian là quay ngược so với bình thường. Người mất tích sau khi rơi vào đó có khả năng sẽ quay ngược về quá khứ. Tuy nhiên, khi thời gian quay ngược một lần nữa, người này lại được đưa trở về thời điểm họ bị mất tích, kết quả là xảy ra hiện tượng tái hiện thần bí.

Trong thuyết thứ ba “đóng cửa thời gian”, lỗ hổng thời gian là hiện tượng tồn tại khách quan trong thế giới vật chất, không nhìn thấy và cũng không thể sờ thấy. Đối với thế giới vật chất mà con người đang tồn tại, nó vừa đóng lại vừa mở. Thỉnh thoảng khi nó mở ra một lần, sẽ có hiện tượng mất tích; mở thêm một lần nữa, người mất tích tái hiện.

Trước mắt, quanh vấn đề “lỗ hổng thời gian” vẫn còn nhiều ý kiến khác nhau. Chưa một học thuyết nào đủ sức thuyết phục vì chưa đưa ra được những chứng cứ xác thực. Hiện tượng “mất tích - tái hiện” vẫn còn là bí ẩn đang chờ con người khám phá...

đây là lập luận của các nhà khoa học nổi tiếng hàng đầu thê giới!


iới học giả chuyên nghiên cứu bí ẩn siêu nhiên ở châu Âu và Mỹ gần đây xôn xao về một số vụ mất tích - tái hiện một cách thần bí. Nhiều người cho rằng hiện tượng có liên quan đến “lỗ hổng thời gian”.





Ngày 14/4/1912, con tàu thủy siêu cấp Titanic trong chuyến đi đầu tiên đã gặp nạn do va phải băng, khiến 1.500 người mất tích. Vậy mà vào giữa năm 1990 và 1991, tại khu vực gần núi băng Bắc Đại Tây Dương, người ta đã phát hiện và cứu sống hai nhân vật đã biến mất cùng con tàu Titanic gần 80 năm về trước.

Ngày 24/9/1990, con tàu Foshogen đang đi trên vùng biển Bắc Đại Tây Dương. Thuyền trưởng Karl đột nhiên phát hiện một bóng người từ vách núi. Qua kính viễn vọng, ông nhìn rõ một phụ nữ đang dùng tay ra hiệu cấp cứu. Người phụ nữ này mặc trang phục quý tộc Anh thời kỳ đầu thế kỷ 20, toàn thân ướt sũng và rét run cầm cập.

Khi được cứu lên tàu, trả lời câu hỏi của thủy thủ, cô nói: “Tôi tên là Wenni Kate, 29 tuổi, một hành khách trên con tàu Titanic. Khi tàu đắm, một con sóng lớn đánh giạt tôi lên núi băng này, thật may mắn là các ngài đã kịp cứu giúp”. Nghe câu trả lời đó, mọi người đều cảm thấy hết sức kỳ lạ và họ nghĩ rằng có lẽ do sốt cao, cô gái này đã nói nhảm. Kate được đưa đến bệnh viện để kiểm tra. Sức khỏe của cô không có gì đáng ngại ngoài việc cô quá sợ hãi do bị lạc nhiều ngày, thần kinh cũng không có dấu hiệu rối loạn. Các xét nghiệm về máu, tóc, cho thấy cô khoảng chừng 30 tuổi.

Vậy là nảy sinh một vấn đề khó tin đến kinh người: Chẳng lẽ từ năm 1912 đến nay, trải qua gần 80 năm mà Kate không hề già đi chút nào? Thẩm tra, đối chiếu với bản danh sách hành khách trên tàu Titanic, người ta nhận thấy mọi nội dung đều trùng khớp với những gì Kate nói. Trong khi mọi người đang tranh luận thì sự việc thứ hai xảy ra.



Ngày 9/8/1991, một tổ khảo sát khoa học hải dương trong khi khảo sát tại khu vực phía Tây Nam cách núi băng Bắc Đại Tây Dương chừng 387 km, đã phát hiện và cứu sống một người đàn ông 60 tuổi. Ông ta mặc bộ quần áo màu trắng, khá gọn gàng, rít sâu điếu thuốc. Không ai có thể nghĩ rằng đó chính là thuyền trưởng danh tiếng Smith của con tàu Titanic.
Nhà hải dương học nổi tiếng, tiến sĩ Marwen Iderlan, sau khi cứu được Smith đã phát biểu trước báo chí rằng không thể có sự việc nào đáng kinh ngạc hơn. Người đàn ông này không thể là tên lừa đảo, ông ta đích thực là thuyền trưởng của con tàu Titanic, người cuối cùng chìm xuống biển cùng với con tàu . Khó tin hơn nữa là Smith đến nay đã 140 tuổi nhưng trên thực tế mới chỉ là một ông già 60 tuổi. Khi được cứu, ông một mực khẳng định rằng hôm đó là ngày 15/9/1912.

Sau khi được cứu, ông được đưa đến Viện tâm thần Oslo (Nauy) để chữa trị. Nhà tâm lý học Jale Halant đã tiến hành hàng loạt thử nghiệm và kết quả là Smith hoàn toàn bình thường. Ngày 18/9/1991, trong một đoạn tin vắn, Halant khẳng định, người được cứu đích xác là thuyền trưởng Smith vì ngay việc đối chiếu vân tay cũng đã cho thấy điều đó.

Sự việc cần được giải thích rõ ràng. Một số cơ quan hải dương Âu - Mỹ cho rằng thuyền trưởng Smith và hành khách Kate đã bị rơi vào “hiện tượng mất tích - tái hiện xuyên thời gian”.


Chữ ký của Nhất Vương
Người bạn tốt nhất bao giờ cũng là người bạn đến với ta trong những phút khó khăn, cay đắng nhất của cuộc đời.

Maxime Goocki

Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến Nhất Vương vì bài viết hữu ích này:
Truy Vân (06-08-2009)
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 04:41
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,08262 seconds with 17 queries