Thiên tiên tử
Tiểu Long nữ
Dã kính tà nhập Chung Nam san
Lãnh ngâm thu sắc Cổ mộ hàn
Tuyết vi cơ phu băng thị hồn
Nguyệt hoa đạm
Cảo duệ phan
Vũ phong hồi tuyết Ngọc nữ kiếm
Cô cao ngạo thế nhân như lan
Thanh khoáng viễn bạc bỉ vân an
Nhu tình như mộng giai kỳ đoản
Thập lục tải
Tương tư nhiễm
Huề thủ quy ẩn Ngũ nhạc gian
Dịch nghĩa:
Con đường mòn nghiêng nghiêng dẫn vào núi Chung Nam
Nghe tiếng ngâm thơ lạnh lùng giữa sắc thu nơi Cổ mộ
Da thịt nàng là tuyết, mảnh hồn băng
Bóng trăng nhạt nhoà
Xiêm y phất phới
Múa Ngọc nữ kiếm như gió thổi tuyết bay
Khí chất như hoa lan, một mình coi thường thế tục
Ngao du nơi xa xăm, giữ mình thanh cao phóng khoáng, sánh với khói mây
Nhu tình như giấc mộng đẹp nhưng ngắn ngủi
Mười sáu năm
Nhiễm bệnh tương tư
Nắm tay chàng quy ẩn nơi Ngũ nhạc
Tô mạc già
Nhậm Doanh Doanh
Lục trúc hạng
U kính trường
Khiên thủ như ngọc
Tịnh cầm vị quân trương
Huyền thiêu lưu thuỷ tẩy khách sầu
Mi gian tâm thượng
Thiên thiên kết đinh hương
Lộ triêm y
Cổ tự lương
Mạc lộng thanh tiêu
Thử thanh tối đoạn trường
Hắc Mộc nhai thượng thùy thành vương
Tiếu ngạo giang hồ
Hà phương cộng tử cuồng
____________________
Ngõ Lục Trúc
Con đường sâu thẳm
Tay tiên một vẫy
Cây đàn thanh tĩnh vì chàng mà so phím tơ chùng
Dây đàn rung như dòng nước mát, gột rửa nỗi sầu của chàng
Dưới nét mi và trong trái tim
Muôn ngàn đóa đinh huơng kết tụ
Sương vương áo
Nơi chùa lạnh vắng
Chớ thổi tiếng tiêu trong
Âm thanh ấy sao quá đau lòng
Trên Hắc Mộc nhai ai xưng vương bá
Riêng nàng cùng gã cuồng tiếu ngạo giang hồ
Ngu mỹ nhân
A Châu
Tiểu hiên song ngoại phong hám trúc
Mộng hồi Yến Tử ổ
Thập lý thuỷ tạ hoa thâm xứ
Nguyệt lâm nhã trúc
Y hi ngọc nhân cố
Nhạn quan tương huề yên vũ lộ
Tiếu ngữ giải sầu khổ
Đa tình đồ lưu tái thượng hận
Trường ta anh hùng
Lệ mãn Tiểu Kính hồ
Dịch nghĩa:
Bên hiên nhỏ, gió hờn cành trúc ngoài song cửa
Trong cơn mơ quay về Yến Tử ổ
Mười dặm đình thuỷ tạ, chốn hoa nở thẳm sâu
Bóng nguyệt soi cung đàn u nhã
Thấp thoáng dáng người ngọc ngoảnh đầu
Nắm tay chàng đi giữa mưa khói ải Nhạn Môn
Cười nói tan sầu khổ
Nhưng nỗi hận của khách đa tình vẫn vương trên ải vắng
Mãi than khóc kẻ anh hùng
Cho lệ tràn hồ Tiểu Kính
Điệp luyến hoa
A Tử
Vô đoan phong vũ tảo lê hoa
Tạ đường yến tử
Triển chuyển nhập thùy gia
Tinh Tú nhất mộng thập lục tải
Tịch mịch phù bình trục thuỷ khai
Tuyết phu ngọc cốt thiếu niên mộ
Lãnh nhãn thế gian
Tối khổ tương tư độc
Thử sinh vi quân nhất ngưng mi
Hà phương đoạn trường phục thành hôi
Dich nghĩa:
Cớ sao mưa gió cuốn bay cánh lê hoa
Chim én trên lầu họ Tạ
Nay lưu lạc vào nhà ai
Giấc mộng nơi Tinh Tú hải mười sáu năm trường
Như cánh bèo trôi dạt, lặng lẽ nở trên mặt nước
Da như tuyết, xương như ngọc, làm gã thiếu niên đắm say
Đôi mắt lạnh lùng nhìn thế gian
Có nỗi đau khổ nào bằng tương tư trong oán độc
Kiếp này xin vì chàng mà ngưng đọng nét mi sầu
Không ngại ngần để cõi lòng tan nát hóa thành tro bụi
Trường tương tư
Quách Tương
Bán can nguyệt
Nhất xuyên tuyết
Phong Lăng độ khẩu phỏng hiệp khách
Giang san bạn quân khoát
Vân tịch mịch
Thuỷ tịch mịch
Hành tẫn tà dương độc ngâm ca
Vị thùy lệ doanh tiệp
Dịch nghĩa:
Trăng lên lưng chừng
Trên sông tuyết phủ
Nơi bến đò Phong Lăng tìm hiệp khách
Chốn núi sông phóng khoáng kết bạn với chàng
Mây hắt hiu
Nước lặng im
Một mình ngâm nga, đi dưới ánh tà dương
Vì ai lệ hoen mi?
Hạnh hoa thiên
Trình Anh
Giang Nam yên vũ cố lý lộ
Tòng biệt hậu
Thiên San tùy trú
Tà nguyệt lan can dạ như thuỷ
Hữu mộng
Thanh tiêu xuy triệt vân chử
Mạc tương vấn
Hồng tiên tiểu tự
Điên đảo tả tiến thâm thâm xứ
Thanh duệ uyển ước nhân độc lập (*)
Hồi thủ
Phù vân tụ tán vô số
Mưa khói Giang Nam trên con đường về làng cũ
Từ lúc biệt ly
Lang bạt chốn Thiên San
Bóng trăng chênh chếch bên lan can, đêm êm ái như dòng nước
Mang trong lòng giấc mơ
Tiếng tiêu thanh tao thổi xuyên qua áng mây
Chớ hỏi người
Giấy hoa tiên hồng, hàng chữ nhỏ
Nét bút đảo điên chốn thâm u
Tay áo xanh, búi tóc thon, người đứng một mình
Quay đầu
Phù vân tan hợp thật nhiều...
Vũ lâm linh
Nhạc Linh San
Hoa san kỳ xuất
Hồng vũ tư tùng
Thiên nhai vân độ
Thiếu niên xuyên thoa thùy bộc
Tâm khúc thông
Xung Linh kiếm vũ
Nguyệt bạn tiếu phác lưu huỳnh
Hi hô cộng triêu mộ
Đa thiểu sự
Niên hoa nhất thuấn
Y y mộng lý vô tầm xứ
San khuếch tửu tứ đạm như đồ
Phúc Kiến hành
Vị thức sầu tương trú
Tịch Tà điên đảo giang hồ
Phong vân nộ
Cuồng lan nan trở
Vị thùy thanh giảm
Sầu tụ mi đoan thử tình nan phú
Chung thân ngộ
Thanh sa trướng ngoại
Đoạn hồng khấp hoàng thổ
___________________
Ánh cầu vồng trong mưa, dáng cây tùng tươi tốt
Nơi bến mây cuối trời
Gã thiếu niên bay xuyên qua dòng thác bạc
Thấu hiểu nỗi lòng nhau
Cùng luyện Xung Linh kiếm pháp
Bên ánh trăng, nói cười đuổi ánh đom đóm
Cùng nhau nô giỡn sớm chiều
Bao nhiêu kỷ niệm
Năm tháng đẹp tươi vụt qua như chớp mắt
Đã xa vời như trong cơn mơ, biết tìm lại ở chốn nao
Quán rượu giữa núi non bao la, đạm bạc như tranh
Nàng hát câu sơn ca Phúc Kiến
Đâu biết nỗi sầu sắp đến
Tịch Tà kiếm phổ điên đảo giang hồ
Gió mây giận dữ
Con sóng cuồng điên
Vì ai mà tiêu giảm
Nỗi sầu ngưng tụ trên hàng mi, tình này khó nói nên lời
Lỡ làng trọn kiếp
Ngoài rèm sa xanh biếc
Con chim hồng lẻ loi đang khóc trên nấm mộ nàng
Tích phân phi
Viên Tử Y
Tiêu Tương đạo thượng tử sam khinh
Giai nhân lai khứ thông thông
Xảo tiếu hô anh hùng
Khả khả phương tâm tòng thử khuynh
Nhất thốn nhu tình nhất thốn thương
Trường đoạn bất hối tương phùng
Cô vân tòng thử viễn
Ân oán quá nhãn khả thành không
_________________
Tà áo tím phất phới trên đường bên sông Tiêu Tương
Bóng giai nhân vội vàng đến rồi đi
Khéo cười gọi anh hùng
Có lẽ từ đó con tim ngát hương đã xiêu lòng
Một tấc nhu tình là một tấc bi thương
Lòng đau tan nát cũng không hối hận về lần tao ngộ
Áng mây cô độc từ ấy xa vời
Ân oán trong mắt giờ cũng hoá thành không
Nhất tùng hoa
Trình Linh Tố
Thử tịch đạp phỏng Động Đình hồ
Tà huy chiếu nhan tố
Sơn phong doanh tụ động xuân sừ
Thảo sơ phát
Tình thanh điền phố
Dược cốc tinh linh
Cơ xảo nan bốc
Trừ quân thùy ngự độc
Tiêu tiêu song kỵ thiên lý lộ
Nhân tại thâm thâm xứ
Hành vân hữu ảnh nguyệt vô tâm
Vũ diệc khổ
Mộng đáo tàn xứ
Băng chất ngọc cốt
Nhất khâm thanh sầu
Hoá thử hoa u độc
_______________________
Tối nay tìm đến Động Đình hồ
Ánh tà huy soi bóng trên khuôn mặt cao khiết của nàng
Gió núi lùa tay áo đang làm vườn mùa xuân
Cỏ mới nhú
Như mối tình thanh tao nơi vườn ruộng
Nàng là tinh linh nơi Dược cốc
Cơ trí khó lường
Trừ nàng ra, ai là kẻ chế ngự được bách độc
Tiếng ngựa vang vang, đôi kỵ sĩ sánh vai trên đường thiên lý
Người ở chốn thâm u
Mây bay còn có bóng, tiếc thay nguyệt vô tình
Cơn mưa sao mặn đắng
Mộng đẹp đến rồi tàn ở chốn này
Khí chất như băng, xương cốt như ngọc
Ôm một mối sầu thanh khiết
Hóa thành đóa hoa đơn độc u buồn
P/S: Bài thơ về Hoàng Dung và Triệu Mận chưa tìm ra.