Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Huyền Vũ Môn > Xóm Hẻo
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Xóm Hẻo Mãnh Long thì hẵng quá giang.

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 24-10-2005   #10
Ảnh thế thân của Nhất Điểm Hồng
Nhất Điểm Hồng
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 30-10-2004
Bài viết: 214
Điểm: 370
L$B: 1.005
Nhất Điểm Hồng đang offline
 
Trở về vụ kiện cáo của hai bên A và B . Bên A là Diêm bà và bên B là những người như lão Cố , ông Bành Tổ và Jeny .

PHẦN 10

Kết quả của vụ kiện ra sao ?


Quan Vạn đang chăm chú đọc bản cáo trạng của cả hai bên , tay bên phải không ngớt xoa đi xoa lại mãi cái bụng bự của ông ta . Gã thắc mắc không biết có phải ông ta bị chột dạ hay chỉ là do thói quen nhỉ?. Càng nhìn gã càng thấy sao mà giống cái ông chệt ở hẻm nhà gã quá , mỗi lần ăn cơm xong là cứ lấy tay xoa lên bụng bự như thế . Tiếng cãi vả , chửi bới nhau giữa hai phe vẫn nổ ra như bắp rang , ông quan này làm ngơ mới kỳ , trái lại gã thấy ông ta còn bắt đầu chú ý lắng nghe nữa . Ông ta đang quan sát nghe ngóng đấy , cứ chửi cho nhiều vào đi nhé !

Bên A:_ Chúng bây là thứ mồ côi văn hóa .

Bên B:_ Thưa bà , chúng tôi gọi nó là ngôn ngữ sáng tạo đấy ạ ! Chứ ai như bà , quanh năm suốt tháng , chỉ thấy chửi toàn những từ cũ mèm , đúng là không có óc sáng tạo mà .

Bên A :_ Chúng mày bị tao chửi nhiều thế mà vẫn cứ thích kiếm chuyện hoài là sao ? Tụi bây cứng đầu như con bò , đồ mặt tồi .

Bên B:_ Bà cũng là đồ mặt dầy . Gớm chửa, cứ làm như cành vàng lá ngọc không bằng .

Bên A:_ Tao không lá ngọc cành vàng cũng ngọc bọc kim cương đấy .

Bên B:_ Báu gì mà khoe .

Bên A:_ Tao không cần khoe mà tụi bây cũng tự bu vào , rồi trố hai con mắt ra dòm .

Bên B:_ Không dòm sao biết đồ tốt hay xấu , dỏm hay thật .

Bên A:_ Ối giời ! Sờ bằng tay vay bằng mặt còn chửa biết đâu là thật với giả nữa , trong khi tụi bây ở đó chỉ là có lỏ mắt nhìn thôi mà đã hong hóng cái miệng la làng lên rồi .Tụi bây đúng là một lũ dở hơi .

Bên B:_ Vâng , chúng tôi dở hơi . Còn bà dư hơi quá nhỉ .

Bên A:_ Dư cái con bú dzu` .

Bên B:_ Này bà kia ,bà dám nói ai bú dzu` đấy ? Bà còn to mồm tôi ...tôi xé bà ra bây giờ .

Bên A:_ Nào , bà thách mày đấy , thử xem nào .


Tiếng quan Vạn cất lên , át cả tiếng cải vã :

_ Ối giời ôi ! Ngày nào cũng nghe chửi nhau , cũng nghe kiện cáo . Kiểu này tụi bây làm tao chết sớm .

Gã thấy lão Lý Quỳ tự nhiên bước hẳn về phía trước , đứng trước mặt quan với bộ mặt thiểu não , buồn bã . Rồi cất giọng sầu bi , ai oán y như một kẻ hiền lành bỗng chốc bị người ta hiếp đáp vậy . Bài diễn văn này bất ngờ quá thể chắc , thấy ai cũng trố mắt nhìn hắn . Lão Cố cằn nhằn :

__ Thằng này kể lể sao giống như viết nhật ký trong đêm khuya thế

Còn gã thì cười khục khục trong miệng , gã nói thầm :" cbn, lạc đề rồi cha nội ơi ! " .

Còn ả Jeny cũng hứng theo Lý Quỳ hay sao , mà cũng uốn éo thân mình rồi gào lên :

_ Hai tay bưng chiếc bánh bò .

Gã ngạc nhiên quá sức , cô ả này đang đói bụng hay đang nghĩ gì mà réo bánh bò ở đây vậy nhỉ ?

Rồi thì cuộc khấu chiến cũng phải chấm dứt qua cái đập tay xuống bàn rất lớn của quan Vạn . Ông ta lớn tiếng :

_ Mấy con gà cồ và mấy con gà mái kia , im lặng hết cho ta . Chiếu theo bộ hình luật của làng , ta thấy bên nào cũng có lỗi cả . Ta quyết định treo cổ cho tụi bây chết hết . Không , ta phán nhầm . Cho đi tù treo vài ngày rồi ta sẽ thả ra . Bãi tòa .

_Phản đối ...phản đối ... không công bằng . Tiếng cả hai bên A và B cùng đồng loạt la lên như thế .

Quan Vạn đập tay xuống bàn lần thứ hai , rồi nói :

_ Ta trừng phạt như thế là nhẹ lắm rồi còn kêu la nỗi gì . Quốc có quốc pháp , gia có gia huy . Luật thì phải tuân theo thì mới mong giữ yên kỹ cương . Chiếu theo Chương 1 , điều 41 được ghi trong pháp lệnh . Mắng nhiếc hay miệt thị người khác , thì cho dù là quan hay dân cũng đều đồng tội như nhau . Cái này gọi là chí công vô tư và là quyền bình đẳng của mỗi người

Tiếng của một người nào đó ở phía sau lưng của gã cất lên vừa đủ nghe :

_Cái miệng của thằng quan nào nói cũng đều hay lắm . Sai đâu sửa đấy , sai đấy sửa đâu , sửa đâu sai đấy .

Gã bật cười sằng sặc không nín được , cho đến khi gã bắt gặp ánh mắt lườm lườm của anh lính lệ thì gã mới ngưng , gã không muốn bị tống tuốt ra ngoài kia . Nhưng tự trong thâm tâm gã cũng hy vọng rằng , những người cầm cán cân nảy mực đại diện cho luật pháp , tự mình phải biết làm gương trước đã và làm cho được tốt như đã nói . Chứ đừng có như kiểu " Chân mình những lắm bê bê , lại cầm bó đuốc mà rê chân người " , thì quả thật đúng là một sự chà đạp lên luật pháp vậy .

Tiếng ông quan Vạn hét lên :

_ Lính đâu , tống giam bọn họ hết cho ta .

Chợt có tiếng kèn tây đột ngột cất lên , gã không hiểu là nó cất lên để tiễn quan ra về hay tiễn đưa đám người vào tù kia ?

_ Te te te tò te tí te
te tí te , tò tí tò
te te ...


Tiếng khóc của Lý Quỳ tỉ tê , thút thít mãi . Chị hắn phải dỗ dành :

_ Em đừng quá bi quan . Thua keo này ta bày keo khác . Hãy chuẩn bị chơi lại kỳ nữa em à ! Chắc chắn lần sau , mình sẽ thắng vẽ vang đấy .


Tiếng ông Bành Tổ :

_ Đừng có phét nhé , cứ chờ xem .

Gã chợt hiểu ra , bọn họ không hề sờn lòng vì bị đi tù tí nào cả , còn hẹn nhau trả thù mới ghê chứ , chỉ là tạm thời nén hơi lại thế thôi . Họ vẫn không hề phục nhau và không hề thích nhau bao giờ .

( Còn tiếp ) .

Tài sản của Nhất Điểm Hồng
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 27-10-2005   #11
Ảnh thế thân của Nhất Điểm Hồng
Nhất Điểm Hồng
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 30-10-2004
Bài viết: 214
Điểm: 370
L$B: 1.005
Nhất Điểm Hồng đang offline
 
ĐOẠN KẾT

Không gian như lắng đọng , thời gian như ngưng tụ . Một lần nữa , chỉ còn lại gã đứng đó, trơ trọi một mình khi mà mọi người đều đã bỏ đi hết tự lúc nào . Những gì gã chứng kiến từ đầu tới cuối của câu chuyện xảy ra từ làng " Lòng Thành " này , thật ra đối với gã , nó chả mang ý nghĩa gì cả . Gã thấy chỉ tổ có mỏi miệng ( của những người chửi nhau ) , điếc cả lổ tai ( của người phải nghe ) và hai bên cùng đều nhức cả cái đầu . Tại sao cứ phải moi móc và chê bai lẫn nhau để đi đến cãi vã , đổ thừa cho cái miệng chăng ? Gã chợt nhớ tới câu chuyện của hai con chim :

Một hôm , con chim bồ câu thấy anh hàng xóm của mình là anh cú vọ sửa soạn dọn tổ đi , liền hỏi :
_ Anh định dọn đi đâu ?
Con chim cú vọ đáp :
_ Dân ở đây hung ác quá , mỗi lần gặp tôi , cứ lấy đá ném , lấy cây đánh , nên tôi định dọn về phương tây ở , nghe nói bên đó dân chúng hiền thiện hơn .
Con chim bồ câu bèn nói :
_ Chỗ hàng xóm láng giềng , tôi xin nói thật , anh đừng giận tôi nhé ! Theo quan điểm của tôi , nếu anh thành tâm , chịu khó sửa cái giọng kêu ghê rợn của anh , cho dễ nghe hơn , thì chắc không còn ai ném đá , không còn ai lấy cây đánh anh nữa đâu . Nếu anh không chịu sửa cái giọng khiếp đảm khó nghe đó , thì dù có ai rước qua phương tây , anh cũng không ở yên bên đó được đâu .


Người đời thường có câu " Lời nói không mất tiền mua ,lựa lời mà nói cho vừa lòng nhau " . Thì lúc đó cho dù là một con chim cú vọ hay một con chim bồ câu thì có khác gì nhau đâu . Tuy cú vọ xấu hơn bồ câu qua hình tướng nhưng tấm lòng tử tế và cách xử thế thì sẽ tốt lành như nhau cả . Nhưng gã lại buồn bã nghĩ rằng , khó lắm ru ?chỉ mong lắm thay vậy thôi .

Gã cảm thấy không hề có một chút lưu luyến nào ở cái làng này cả. Gã quay qua tự trách chính bản thân gã , gã đâu cần phải bôn ba , gã bỏ đi đâu ? Gã quên mất một điều rằng , con người không thể nào sống mà đứng bên lề cuộc đời một mình được , không thể xa rời làng xóm cộng đồng được . Và cho dù gã có đi bất cứ nơi đâu , thì cũng đều có người tốt và cả người xấu thế thôi . Cuộc đời bao giờ cũng có hai mặt đen trắng như thế , nó xen kẻ và hài hòa đến mức kinh ngạc . Điển hình như cái làng nhỏ bé này , nếu quanh năm suốt tháng , họ không hề mích lòng nhau , không tranh chấp lẫn nhau , không chửi bới nhau , thế hóa ra họ đang sống trên thiên đàng à ? Thì cái câu " Đời là bể khổ " để cho chó gặm mèo tha đi đâu ?

Những con người trần gian này , trong một bức tranh đời đầy màu sắc và có đủ loại thức ăn tha hồ nếm với đầy đủ mùi vị . Êm ả quá con người cũng sẽ dễ trở nên nhàm chán , ngộ nghĩnh là thế đấy . Giống như ngay cả chuyện đọc một tờ báo cũng thế , nếu cứ bắt một người ngày này qua tới ngày nọ , đọc mãi những tin tức về thời sự chiến tranh , hay tin tức về kinh tế thương mại ... làm sao có thể lôi cuốn cho bằng khi họ bị hấp dẫn với những loại tin xã hội nóng bỏng nhất như là những chuyện đánh ghen nhau , ngoại tình , hay cô ca sĩ A nào đó vừa mới bị tạt acid ...

Gã chấp nhận được những gì gọi là quy luật của cuộc đời , bởi nó vốn đã trở nên quá bình thường rồi , là như vậy ... như vậy ... nhưng quan trọng là cái " động lực " để đi tới " choảng nhau " , không phải là nói cho sướng cái miệng và hả dạ cho bộ lòng chứ ? Dù nhìn từ góc độ nào , gã thấy họ như những trẻ nít đuổi theo con bướm . Khi đã nắm được xác bướm trong lòng tay , có bao giờ tự hỏi : chiến thắng này có ý nghĩa gì ? Tại sao phải mải miết đuổi theo những cánh bướm này rồi đến cánh bướm khác ? Điều gì cũng thế , nên biết dừng lại đúng lúc , chỗ nào đáng dừng thì phải dừng ngay , nếu không thế con người sẽ nổi loạn mất .Gã nhất định trở về nhà , gã sẽ xem đây như là một chuyến phiêu lưu trong đời gã , cho thỏa mãn cái thú tiêu dao , cùng trời cùng đất , cùng sông nước , với gió trăng và nghe chuyện nhân tình thế thái vậy thôi .

Gã xốc lại cái túi đeo trên vai rồi lặng lẽ quay bước . Gã không có duyên với cái làng này , tuy là có duyên gặp gỡ nhưng khi hết duyên rồi cũng chẳng mong chung đường . Gã sẽ trở về nơi mà gã được sinh ra và lớn lên , từng buồn , từng vui , từng khóc , từng cười và trong giòng đời miên trường trôi chảy mãi đó , có ra sao ngày sau ? Gã cũng phải sống xuôi theo giòng đời xô đẩy đó thôi , đâu cần phải đi tìm ý nghĩa sống hay trốn tránh cái cuộc đời này ở tận một nơi xa xôi nào .

Một thằng bé đang chạy thục mạng , vô ý té vào người gã một cái mạnh . Gã chụp được lại nó không để té xuống đất , nó vuột khỏi hai bàn tay của gã và chạy tiếp . Tiếng một người đàn bà đang chạy đuổi theo phía sau , vừa chạy thở hổn hển và vừa chửi luôn miệng :

" Mày lì quá mà , có chịu đứng lại chưa thằng kia ? Tao mà bắt được mày , tao đánh cho thấy bà cố nội mày luôn ! Tổ sư cha mày !

Gã bật cười , đây cũng chỉ là một cảnh của câu chuyện đời trong muôn vạn , muôn vạn ... tình tiết của cuộc sống con người . Cũng thú vị đấy chứ ? gã rảo bước càng nhanh . Ra khỏi làng , gã quay đầu nhìn cổng làng " Lòng Thành " một lần cuối , Gã khẻ thở dài và cũng chả hiểu tại sao gã lại phải thở dài . Gã quay lưng và bỏ đi thật nhanh , sắc chiều cũng đang dần tàn .....

The End .

Tài sản của Nhất Điểm Hồng

Chỉnh sửa lần cuối bởi Quận Chúa Quỳnh Anh: 14-06-2006 lúc 10:03.
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 28-07-2006   #12
Ảnh thế thân của **Sao Anh**
**Sao Anh**
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 23-07-2005
Bài viết: 25
Điểm: 30
L$B: 900
**Sao Anh** đang offline
 
Phiếm : trăm sự xoay quanh giản dị "từ"

Vẫn biết ở đời có người thích cái này, có người thích cái kia, cái ý thích vô chừng ko đếm xuể cho những ham muốn riêng của bản thân nhưng để diễn đạt thì lại có thể chia thành nhiều cách như là : khoái, mến, thích, yêu... và tuỳ vào từng trường hợp mà nói thậm chí còn hiểu theo nghĩa ẩn sâu bên trong câu nói ấy và một lần vô tình tôi đọc thấy ở một câu ca dao :

Giận chồng xách gói ra đi
Chồng theo năn nỉ, khoái tù ti trở về


"Khoái tù ti" chỉ 3 từ để hiểu ra sự ẩn ý về vấn đề trai gái và ngày xưa ông bà ta đã giễu cợt như thế để rồi chợt nhớ lại một lần đọc một câu ca dao nói về hai chữ " tòm tem" bất giác tôi muốn bật cười và thực sự ngạc nhiên về những từ ngữ rất giản dị mà hình tượng đó :

Đang khi lửa tắt, cơm sôi
Lợn kêu, con khóc, chồng đòi tòm tem!!


Ở trên thì chị vợ do "khoái tù ti" còn ở dưới câu ca dao kia thì ngược lại anh chông "đòi tòm tem" , những từ"tù ti" hay "tòm tem" ấy ko thể nào giải thích rõ được cũng như tôi đã thử tra trong tự điển tiếng việt cũng ko thể nào rõ hơn nhưng vấn đề là ở đây ai đọc vào cũng nhận ra cái dí dỏm ẩn sâu trong đó để rồi ko ngăn được tiếng cười bật ra sảng khoái .
Và một lần khi nhắc câu tục ngữ "ông ăn chả bà ăn nem " thì tôi lại nhớ có câu ca dao sau :

Nhà ai chồng quỉ vợ ma
Hễ ông ăn chả thì bà ăn nem
Ðói cơm khát nước tèm lem
No cơm ấm áo lại thèm nọ kia


Ắt hằn lúc này các bạn cũng như tôi sẽ cười một lần nữa khi xếp lại cụm"khoái tù ti, đòi tòm tem, thèm nọ kia" có phải là 1 nghĩa như nhau chăng ?
Thêm một lần tôi cứ hay thắc mắc về một từ"chửa" mà đã bao lần tôi đọc thấy trong những câu thơ , câu ca dao. Như trong "Bạn đến chơi nhà" của cụ Nguyễn Khuyến có câu :

Cải chửa ra cây, cà mới nụ;
Bầu vừa rụng rốn, mướp đương hoa.


Tôi đọc hai câu này thấy cũng bình thường vậy mà có lần nghe nói có ngươi quen nói rằng thích bài thơ này và đã nhấn mạnh ở mỗi từ "chửa" , hình như còn treo bài thơ đặt ngay phòng khách ở nhà để rồi khách đến chơi thì ko những chủ nhà cùng khách thưởng lãm bài thơ mà còn có thể bật cười trước sự ý nhị hài hước hàm chứa trong từ"chửa" ấy nên lúc này mỗi lần đọc một bài thơ Đường nào đó tôi lại nhớ về hai câu thơ trên và bật cười lúc nào cũng không hay.
Ngoài ra từ "chửa" này còn có mặt trong ca dao :

Ngày đi, trúc chửa mọc răng
Ngày về, trúc đã cao bằng ngọn tre
Ngày đi, lúa chửa có vè
Ngày về, lúa đã đỏ hoe ngoài đồng
Ngày đi, em chửa có chồng
Ngày về, em đã con quấn, con quít, con bồng, con mang


Giải nghĩa theo lối thông thường "chửa"= "chưa" thì câu ca dao đó có thể hiểu một cách đơn giản mà ai cũng có thể suy ra nhưng kết nối giữa sáu câu ca dao trên gộp lại chỉ còn có mỗi một chữ"chửa" để nói lên vấn đề. Và chúng ta thấy rất rõ ở đây có một nối kết : trúc chửa ==> lúa chửa==> em chửa và nếu bạn là tôi ắt bạn sẽ đặt câu hỏi vì sao phải nêu những vấn đề về trúc về lúa mà ko nói rõ ràng là vấn đề hoàn cảnh thời gian? vì sao thế ? nhưng mà khi chúng ta kiên nhẫn đọc đến câu cuối cùng của bài ca dao này thì vấn đề vì sao ấy đã được trả lời rất rõ rồi."Chửa" có thể hiểu đến hai nghĩa, một là "chưa" và hai là "thai nghén".Ở câu ca dao trên, cả hai nghĩa đều được hiểu như nhau nhưng tuỳ theo cách đánh giá của chính người đọc lên nó.

Vậy mới biết sự tinh tế đến rất mực khôn khéo ý nhị của ông bà ta ngày xưa thể hiện rất hóm hình mà hợp lý đến từng chi tiết nhỏ, bạn có thấy thế ko ?


Chữ ký của **Sao Anh**
Cái gì, cái gì hả...........

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 14-08-2006   #13
Ảnh thế thân của Nhất Điểm Hồng
Nhất Điểm Hồng
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 30-10-2004
Bài viết: 214
Điểm: 370
L$B: 1.005
Nhất Điểm Hồng đang offline
 
Một Chút Lòng Thành ( Tập 3 )

Gã nằm dài trên giường say sưa đọc đoạn " Hà Tiên Sinh soi đời " :

_ Một hôm , tôi đến thăm họa sĩ Hà Toàn Phú , thấy ông đang cầm cái kính hiển vi to tướng đang lúi húi soi trên bàn . Tôi hỏi :" Hà Tiên Sinh đang soi gì đấy ?" Ông trả lời :" Tôi đang soi nhân gian- thế sự ." Tôi nhìn lên bàn chỉ thấy một tờ giấy trắng !!!

Bật dậy , vỗ vào đùi cái đét :" Con bà nó , hay quá mạng ." Còn đang hưởng thụ tâm trạng khoái trá đó , chợt có tiếng gõ cửa . Nàng Ngọc Kiều xuất hiện trước mắt gã với nụ cười tươi như hoa :

_ Đi với em ra bờ sông Mắc Dịch dự mít - thìn đi anh . Nghe nói có " nhân mới " về .

_ Ai thế ?

_ Em đâu có biết , lại đó xem biết liền chứ gì.

_ Thôi đừng giởn em , đứng mỏi chân lại phí thời gian . Nghe mấy nhân đó " nổ " anh thà ngồi nhà tự gãi tự phê hơn .

_ Năn nỉ anh mà , đi với em đi anhhhhhhhhhhhhhhh .

_ Thôi được rồi , con gái muốn là trời muốn . Đụng tới gái là nhức cả đầu .


Khi họ tới nơi , đã thấy dân chúng đứng tề tựu đông đảo bên bờ sông Mắc Dịch . Trên khán đài , có một người đang diễn bằng giọng nói hùng hồn , hai cánh tay hết đưa lên lại đưa xuống :

_ Mọi người sinh ra đều bình đẳng
Không có gì quý hơn cứ xả tùm lum


Gã giật mình , quay qua hỏi người đứng bên cạnh :

_ Xin lỗi cho tôi hỏi thăm , người đang nói trên kia là ai đấy ?

_ Hắn là Kinh Khè , nhận lịnh của Thái tử Đần đi xả thuyết .


Đầu đường đánh trống , cuối đường phất cờ ... Trong cái nắng như thiêu đốt , những tà áo lụa Hà Đông càng thêm bắt mắt , các mợ đứng coi lên cơn cảm ... sốt hết , giơ cả " mũ " ra vỗ bồm bộp , còn các cậu thì cứ gãi háng nghe sồn sột . Gã cười tủm tỉm , có trò để chơi rồi . Gã len lách qua dòng người tiến tới gần , chìa nhanh ra cái busi...cạc của mình , dí sát vào mặt của nhà xả thuyết :

_ Xin lỗi đã đường đột quấy rầy . Tôi là ký giả của tờ báo Sự Thật , ông nhìn busi...cạc của tôi thì rõ . Ông có thể dành chút thời gian cho vài câu hỏi của tôi được không ?

_ Được chứ , được chứ . Miễn tôi nói gì anh cứ thế mà viết nhé ! Không được thêm bớt đấy .

_ Ông cứ yên tâm , tờ báo của chúng tôi đi theo tiêu chí đúng như tên gọi của nó . Xin ông cho biết khẩu danh ?

_ Tôi tên Khiếp họ Kinh . Chả dấu gì anh , tôi có tài hát hò kiểu liên khúc , một thời cũng đi theo ban Xà Bát Ca đấy. Nên bạn bè ưu ái đặt cho cái tên Kinh Khè .

_ Xin ông cho biết sơ qua về quá trình ông đã và đang theo .

_ Thời gian qua , trên con đường tu học tôi đã đầu tư bộn bạc , nhưng đó là sự quyết định sáng suốt nhất trong đời của tôi , nên chẳng tiếc chi những lệ phí ngu đó .

_ Lệ phí ngu ? Xin ông nói rõ hơn được không ?

_ Đấy là những chi phí tôi đã đầu tư vào , có tính cách trừu tượng ( thời gian ) và thực tiễn ( tiền bạc ) , để lấy về được 98% lý thuyết trí tuệ copy , 1% thuộc về trí tuệ ma mãnh , còn lại 1% dành cho vài ngữ Tây học bá láp . Rồi tôi đem đổ hết vào Net , nói cho anh biết :" Đó là chiêu độc của tôi , cực hiếm đấy nhé ." Vì thế , tôi đã mất khá nhiều ngày , giờ trong việc nỗ lực chiến đấu vì những lý thuyết này . Hiện tại , tôi đang cố gắng truyền bá rộng rãi tới mọi người hơn nữa.

_ Xin cảm ơn ông đã tiếp . Nếu có cơ hội chúng ta sẽ gặp lại .Chào ông .


Theo thói thường " chim khôn lựa cành đậu , người khôn lựa chúa thờ " . Mà Kinh Khè tự xưng là nhân hiếm thì ắt hẳn đã tự chọn con đường đi ra khỏi thói thường đó rồi và gã hiểu vì sao mà hắn cố sống cố chết bảo vệ lý thuyết của chủ như thế . Gã lắc đầu , liên tưởng tới viễn cảnh mai sau của hắn với Pinoche .

Gã rất oải với những phát ngôn vung vít , không những làm đau đầu các cụ ông cụ bà , mà còn đầu độc cả thế hệ trẻ . Cứ nhảy leo đòi ngồi ngang hàng với các cụ hỏi thế có chết chửa . Độc chiêu của các cụ dùng là giữ an ninh , ngăn chận những vụ phá phách , những khẩu phun bậy . Nhìn xem , các cụ hành sự theo giáo huấn mới khỏi loạn chứ. Còn hắn ? Ối hắn nghĩ hắn là ai ? Chiêu độc kia đấy , tự cho là một professional thinker à ? Ôm ấp chứng hoang tưởng , đi khắp nơi xả thuyết . Thở dài , gã chợt nhớ tới mấy câu thơ của nhà thơ Thui chột :

Té re phân nhão đen hề !
Mà đòi có chớp cực kỳ xuẩn ngu
Ở đời lắm chuyện lu bu ...


Gã kéo tay em Ngọc Kiều bỏ đi , từ xa vẫn còn vẳng lại tiếng hô hào của Kinh Khè :

Mọi người sinh ra đều bình đẳng
Không có gì quý hơn được xả tùm lum


Lu bu thật . Đầu đường đánh trống , cuối đường phất cờ ...

Trên đường về ngang qua Victoria Drive , em Ngọc Kiều giục rối rít :

_ Ghé vào Lâm Hoa Quán ăn bún măng gà đi anh .

Chợt nhớ từ sáng tới giờ cũng chưa bỏ gì vào bụng , gã cũng nghe đói , thế thì chìu người đẹp ngay . Họ vừa bước vào quán , lọt vào tai gã là tiếng hát của nghệ sĩ Linh Tuấn trong một câu vọng cổ bài bản " Lưu Thủ Hành Vân " thật mùi :

" Lỡ mai thất nghiệp , tìm về vùng kinh anh cắm ... câu ... ơ ... Cắm đến khi nào , khè ăn trúng mồi ... chờ khi khè nuốt cái móc câu ... ơ ... Cái đuôi hết quẫy , cái đầu nằm im anh mới ... ơ ớ ... kéo dây ."

Nuốt nước miếng cái ực , gã đổi ý không muốn ăn món bún măng gà nữa . Gã gọi món khác :

_ Cho tôi một tô canh chua cá vùng kinh và một dĩa cá khè kho tộ .

Gã quay sang thấy em Ngọc Kiều đang nhe răng cười , hàm răng của em thật đẹp . Đói bụng quá ...

Tài sản của Nhất Điểm Hồng

Chỉnh sửa lần cuối bởi Quận Chúa Quỳnh Anh: 13-10-2006 lúc 11:16.
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 15-08-2006   #14
Ảnh thế thân của Nhất Điểm Hồng
Nhất Điểm Hồng
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 30-10-2004
Bài viết: 214
Điểm: 370
L$B: 1.005
Nhất Điểm Hồng đang offline
 
Khổ

Gã chán ngán nhất là những lúc phải nghe mấy người bạn học Triết của gã lý luận , gã chỉ có nước ngáp lên ngáp xuống sái cả quai hàm . Thằng Huy cận nói thao thao về khái niệm ái kỷ của J.J.Rousseau , gã ngẫm và ngán . Gã chợt nghĩ tới một người và vì thế làm gã càng chán thêm . Gã thà lang thang vào bên VF tán thú hơn . Vào đó chỉ có cười là cười . Gã nghe thằng D. kể chuyện của " ai đó " , chuyện con trai thôi " cờ đến tay ai thì người đó phất " nhưng người đó phất hăng quá đến xảy ra sự cố luôn . Tội nghiệp cho hắn , mò cả vào kỹ viện nhờ mấy mợ xoa bóp mà cũng không xong . Tìm bác sĩ thì ông nào cũng lắc đầu , họ bảo :" Cờ của nó đang thẳng cánh , có bãi đáp sẳn mà cũng không hạ cánh được thì chỉ có nước bó tay . Chờ nó phất đến tình trạng xơ hóa thì tất phải rũ ra , nhưng , sau đó cờ cũng sẽ gãy luôn ." Hỏi ra mới biết tại hắn mua nhằm Viagra dzom . Ủa , mà mày đang nói ai thế ? Khửa , khửa ... bí mật . Thôi thì đành chia buồn cùng cây cờ bí mật đó vậy . Em N. nổi tiếng làm thơ hay , chen vào la chí chóe :" Gớm quá mấy anh này , nói chuyện khác đi " .

Tụi nó bắt qua chuyện nói về con " tò te " , đây là tên gọi của đồng bào miền núi . Con tò te thuộc họ nhông ( Agamidae ) , nó thích đứng kiểu khuỳnh chân , dương vây , cong đuôi lên dọa nạt . Chết gã nữa , đề tài này càng chán , làm ơn dẹp đi . Con vật trong huyền thoại phải khác với con vật dưới đất , cứ tưởng cùng tên là có thể chơi trò " đánh lận con đen " với người khác được hay sao ? Vớ vẩn quá .

_ Thùy ơi ! Hát một bài thay đổi không khí đi em .

" Không có ngôi sao nào trò chuyện cùng em đêm nay .
Không có khoảng gió nào thì thầm cùng em đêm nay .
Chỉ có bóng tối thân quen căn phòng em ở .
Chỉ có bóng tối thân quen khoảng trống em nhìn .....

_ Thôi đủ rồi em , buồn ngủ quá .


Gã nhận ra vào bất cứ Diễn đàn nào chơi , sẽ thấy nơi đó có đủ kiểu cười .

Cười tích cực có , cười tiêu cực có , cười toàn diện cả hai cũng có ... Cười kiểu gì thì tùy , nói như ông T.G.N.D.C. :" Cái cười " cởi mở " phá lao lung ." Chí lý , lại còn :" Cười nhiều sẽ tăng hồng huyết cầu nhiều " câu này của Marcel Pagnol nói chứ không phải gã , nhưng , gã thắc mắc :" Thế có đứa nó không thích cười thì sao ? " Thì ổng cho biết luôn :" Những kẻ không còn cười vì những lý do bên ngoài , lần lần sẽ mất sinh lực , mất cả sự nhanh nhẹn và mất cả lòng nhân ái ." Ông N.D.C. :" Vì thế , phần đông người dân rất thích đọc những bài văn chửi người , những bài thơ ngang , trào lộng châm biếm là vậy ." . Gã thắc mắc nữa :" Thế có đứa nó vẫn không cười được thì sao ? Cù lét nó cho đến khi cười mới thôi á ? " .

_ Hị hị , gã hát toáng lên :" ... Hãy ngước mặt nhìn đời , nhìn tha nhân ta buông tiếng cười ...."

Gã đang hát vui bỗng buồn ngang xương vì chợt nhớ tới câu của bà bác họ hay than :" Thời buổi này lắm kẻ gian lắm , chả biết đâu mà lường được ." Thế thì chịu thôi , nhưng , không cần phải áp đặt mình vào một suy nghĩ hoài như thế . Tội nghiệp bà bác họ của gã , cứ bị thiên hạ gạt nên mới cay đắng đến thế . Mà quái lạ , sao cứ bị gạt mãi thế nhỉ ? Gã lại ngẫm ra điều đó lại dễ đối phó hơn gặp phải trò chơi " phụ đề Việt ngữ " , hiểu sai bị nó thắt cổ dễ chết lắm , thật sự mới là không biết đường nào lường đây .

Có người bạn gởi tặng cho gã một bức tranh vẽ qua mail , gã vui lắm . Có thêm cả bài thơ Điểu Minh Giản của V.D. nữa :

" Nhân nhàn , quế hoa lạc . Dạ tĩnh , xuân sơn không . Nguyệt xuất , kinh sơn điểu . Thời minh xuân giản trung .

Cảm giác khó diễn tả . Tự nhiên gã lại lan man nghĩ trở lại chuyện con " tò te " trước đó . Gã mĩm cười .

Tài sản của Nhất Điểm Hồng
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 16-08-2006   #15
Ảnh thế thân của Nhất Điểm Hồng
Nhất Điểm Hồng
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 30-10-2004
Bài viết: 214
Điểm: 370
L$B: 1.005
Nhất Điểm Hồng đang offline
 
Lòng thành có không ?

_ Mày có lòng thành không ?
_ Có .
_ Xạo , tao không tin .
_ Vậy thì không .
_ Xạo luôn , tao không tin . Mày chân thật thế kia .
_ MK .


Này các em thân thương của anh , khi anh nói với các em hãy nhìn vào mắt của anh đi . Các em sẽ thấy một đôi mắt buồn lắm , các em đừng cứ lo chú ý mãi vào cục ghèn của anh chứ , chỉ là anh quên rửa mặt thôi mà .

Còn nữa , các em nhìn xuống cái mũi của anh đi . Không đến nổi tệ chứ , anh nhớ là đã cắt lông mũi rồi và nó hiện đang trong tình trạng không hề cảm cúm gì cả nên cực kỳ sạch sẽ .

Thấy nụ cười của anh không ? Nhớ chú ý hàm răng nữa nhé , đừng quên nhìn anh sẽ giận đấy . Anh vì chăm sóc tới nó rất kỹ nên tốn tiền với ông Nha sĩ hơi nhiều .Nụ cười của anh sáng nay , chiều nay , tối nay cho một ngày chưa qua hết , các em thấy sao hả ? Có được tươi lắm không ? Anh đã cố gắng cười rất nhiều để trả thù những lúc anh khóc thầm mà không ai biết .

Này các em thân thương của anh , hãy nhìn vào bên ngực trái của anh đi . Nơi đó chứa một tâm hồn nguyên thủy ... Khoan , đừng em nào lên tiếng . Không tin mặc kệ các em nhưng đừng nói ra nhé ! Anh đâm ra nghi ngờ với chính cả anh , thì anh sẽ có tội lớn lắm , tội với bản thân . Ai cũng có quyền nghi ngờ ngoài anh ra .

Này em Lan , em Phượng sao nhìn anh bằng cặp mắt lạ thế ? Tưởng anh đang nói mớ trong khi ngủ còn say ke à ? Anh cho mỗi đứa một cái bạt tay bây giờ . Anh nói thì nói vậy thôi , chứ trên đời này không có người nào mà không ích kỷ cả " Không vì mình trời tru đất diệt " đó em . Còn em Lý muốn phát biểu hả ? Thì nói đi , anh đâu có cấm . Em không tin điều đó là một sự tuyệt đối sao ? Hị hị , em làm anh nghi ngờ với chính gì mình nghĩ rồi . Tội nghiệp cho em và tội nghiệp cho cả anh , khi chúng ta vẫn cần những đôi giầy để đi trên những đá nhọn , trên những đống gạch vỡ . Bàn chân không chỉ quen dẫm lên nền thảm êm , trên nền gạch hoa mát lạnh . Nào hãy nắm lấy tay anh và với lòng kiêu hãnh , chúng ta sẽ lấy lại những gì thuộc về chúng ta . Em Đào , em Diễm cười gì thế ? Lại nghĩ anh đang xây ảo tưởng chứ gì ? Mặc kệ các em , anh không có bạt tay đứa nào đâu không cần né .

Để anh kể các em nghe chuyện anh lượm được một trái tim trên đường trở về nhà trong một buổi chạng vạng tối nhé . Trái tim đó nặng quá khiến bước chân anh khập khiểng hẳn đi như gã cà thọt . Giữa đường đói không dừng được anh đã nuốt nó vào bụng . Chưa đầy năm phút sau, anh gục xuống vì đau . Anh nghe được một tiếng kêu bi thương từ một cõi hư vô nào đó vọng lại , anh nhìn thấy những hình ảnh đổ nát . Vội đưa tay về phía ngực trái , may quá tim anh vẫn còn đập và các em ơi ! Anh của các em mỗi ngày vẫn phải bợ trái tim của mình, chạy rong đùa với đời bằng những bước chân cà thọt .

_ Mày có lòng thành không ?
_ Có thì sao ? Còn không thì sao ?
_ Mày không thể đặt câu hỏi ngược , chỉ có trả lời thôi , có hoặc không .
_ MK , tao cần gì phải nói cho mày biết , còn không chịu biến ngay.

Tài sản của Nhất Điểm Hồng
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 25-08-2006   #16
Ảnh thế thân của Nhất Điểm Hồng
Nhất Điểm Hồng
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 30-10-2004
Bài viết: 214
Điểm: 370
L$B: 1.005
Nhất Điểm Hồng đang offline
 
Trác huynh bên topic " Hạ Hồi Địa Chấn " thấy cái đầu nằm trên cái đĩa , còn cái đầu của gã ghê rợn hơn , lúc nào cũng thấy bị treo tòng teng ngay cửa . Gió mùa thu ,gió hạ lào ,gió phong ,gió tầm bậy tầm bạ gì thổi cũng đứng với điêu , tùy cấp độ mà cái đầu đung đưa không nghỉ . Đầu gã thường hay sám hối trên cao , thoảng khi thất vọng thì cúi xuống chửi cha đời . Kỳ vọng gì cho một cái đầu không nơi bấu víu , bu nó . Thượng đế là cái gì ? Là sức mạnh huyễn hoặc ru mê đứa trẻ lên sáu với huyền thoại cổ tích . Là ánh sáng soi đường cho những cái đầu ấu trĩ đi tìm phép lạ . Gã vừa chửi vừa rủa Thượng đế nhưng cái đầu của gã cũng rất mâu thuẫn , rất tội nghiệp , thỉnh thoảng vẫn ngước lên cầu xin Thượng đế đừng cho gió khiến đầu gã nhảy cha cha cha nữa , mệt bỏ bu .

Thượng đế ơi ! Ông để cho cái đầu gã đong đưa nhìn người qua lại , có khi rú lên cười cho các mợ bỏ đi ,có khi khóc inh ỏi cho các cậu bỏ chạy . Trò chơi này cũng khiến cái đầu của gã rất cực nhọc vì phải tận dụng nhiều những cơ bắp trên mặt . Thượng đế câm nên không thể biện minh nhưng nhịn không được cũng bắn mật thư cho gã biết rằng :" Cái đầu của gã khi bị cắt lìa khỏi cổ là từ bàn tay của những anh em gã ,những bạn bè gã ." Gớm nhẩy , cái đầu gã lại thêm có tật , sinh ra mù và thêm điếc . Rồi sao nữa ?

Hượm , nào đã hết đâu . Chuyện cái đầu gớm ghiếc . Không gớm sao được khi giống ma trơi thế kia . Đang khi gió mùa thu đung đưa ru gã ngủ , có một thằng bé chạy xe đạp trờ tới , bắt chuyện với gã. Nó phụng phịu than cái quần đùi rộng quá lại thêm dây lưng thừa , nó chỉ chạy xe có một tay thôi . Tay còn lại bận kéo xốc cái quần kẻo lòi cả ku . Đầu gã tội nghiệp nó quá , mẹ nó chắc thuộc dạng keo với kiệt , hoặc có thể là một người đàn bà có tánh " trừ hao " nên mới cho thằng bé mang cái quần rộng lưng thung như thế . Dù sao cũng hãy cám ơn những bà mẹ này , đã sản sinh ra những cái quần rộng và lưng thung thừa chụp vào người của những đứa con mình như thế .

Thằng bé đi rồi gã lại có dịp làm quen một người có lòng dừng chân lại hỏi chuyện gã , người này tự giới thiệu đã xuất thân từ Học Viện Rất Yêu Nước , sợ gã không tin còn để lại cả số điện thoại , còn niềm nở " dụ " rằng :" Tuy rất bận nhưng với gã vẫn tiếp bất cứ lúc nào gã có nhu cầu cần gọi ." . Bỏ bu , gã nghe mà có cảm tưởng như đang tiếp xúc với đường dây " DDi ? đực gọi " , muốn buộc miệng văng tục :" MK .Tớ có phải đồng tính đâu . "

Thượng đế hỡi có thấu , mấy cái dị bản khó ngửi nhan nhãn đi khắp nơi của ông đã tăng lên đáng kể ,ông đã sản sinh ra hơi nhiều rồi đấy ông ạ ! Gã nhớ Thượng đế từng phán " Các con của ta , lúc nào ta cũng luôn ở bên cạnh các con . Vui buồn , sướng khổ , hoạn nạn hay hưởng phước , mạnh khỏe hay ốm đau , ta cũng chia sẻ cùng với các con ." Bỏ bố nữa , nghe cứ như là đang tuyên thệ làm lễ giáo đường quá . Thôi dẹp đi , nếu Ngài là nơi cho gã tìm đến để nương náu thì cái đầu của gã đâu có bị treo thảm thương vậy . Tin cậy Ngài chết lúc nào không hay , ông vừa câm vừa điếc , ông không có tay lẫn chân , ông không giúp gì được gã nhưng chắc chắn một điều cũng không thể hại được gã .

Thỏa thuận giữa chúng ta được không , Thượng đế hỡi ? Không phải lỗi ai hết , lỗi của chúng ta ( logic này ông phản đối mặc xác ông ) . Hào phóng với ông rồi đấy , vui vẻ cả làng nhé ! Chứ đại loại những người mà ta đã khinh ghét thì nhất định đánh tới lỗi đều phải được rạch ròi , phân minh . Hôm rồi gã đọc được mấy câu thơ hay định đem tặng con mụ Trần Thị Tê Tái , nhưng tình cờ gã bắt gặp một người con gái đi ngang qua gã , vầng trán đăm chiêu suy tư , hai bàn tay loay hoay với mớ trang giấy trắng , sẳn gã tặng luôn , người con gái không hề quen biết :

Tao đã nói rồi mà
văn chương là tục tĩu
Mày thân phận đàn bà
dính vào cái khỉ mốc !

Tài sản của Nhất Điểm Hồng
Trả lời kèm theo trích dẫn
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 03:37
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,10810 seconds with 15 queries