Cuộc sống ko như ta đợi mong đâu "ngốc" à! Đọc mà tự dưng hồi ức về một niềm dĩ vãng ngậm ngùi quá đi thôi!
Gió ơi ! hãy mang đi niềm thương, niềm nhớ of tôi về với người, về với cuối đất cùng trời, về thế giới xa xôi... nơi chỉ có bình yên & hạnh phúc ngự trị cùng ty tôi và em.
Biết có khi nào ta nhìn lại thở dài ngao ngán về một khoảng quá khứ trống rỗng trôi qua. Thời gian ơi ! xin nếu giữ dùm tôi chút tình mong manh này nhé!
Cuộc sống vốn rất thơ cơ mà! cố gắng đi nhé một cái tên "ngốc" bạn và tôi, anh và em, sự thật và mơ hồ... sao ... sao ko để hòa lẩn, tan biến vào nhau những giấc mơ ko bao giờ muộn màng.
Đôi cánh thiên thần mỏng manh, lẻ loi kia hãy nâng dùm tôi ty yêu ấy vĩnh viễn cho người...