Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Quảng Kiến Đài > Đông Tây Nhân Vật Chí
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Đông Tây Nhân Vật Chí Luận bàn về những nhân vật nổi tiếng và tai tiếng...

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 21-03-2010   #19
Ảnh thế thân của sao_phu08
sao_phu08
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Gia nhập: 31-01-2010
Bài viết: 539
Điểm: 461
L$B: 36.192
sao_phu08 đang offline
 
Ô hô tình nhi nữ
Mỉa sang đạo cũ xưa
Đem chính trị chụp mũ
Lời lẽ vụng về chưa

Chuyện Rồng Tiên mất đất
Chất cao bao tức hờn
Hỏi thử ai san sẽ
Đồ Bàn lệ bao lơn

Bao tên la lớn miệng
Giặc đến đã chạy dài
Chờ biên thùy loạn đến
Xem mới rõ anh tài

Nhắc khẻ chuyện chính trị
Tốt nhất đừng lộng ngôn
Hãy đem lòng ái quốc
Giúp nước lúc nạn dồn

Nguyên thủy chữ quốc ngữ
Người Việt nào làm ra
Hơn trăm năm sau đó
Dùng chấn chỉnh nước nhà

Cái gì là dị tộc
Cái gì là cổ xưa
Ta cười cười thật lớn
Không biết dùng , nói bừa

Ta không ưa những kẻ
Chưa thấy giặc , la to
Đến khi nạn dồn dập
Thân mình trốn thẳng dò

Mang phải phận nước nhỏ
Đành mềm mỏng ngoại giao
Chờ củng toàn binh lực
Một trận Hồng Hà gào

Một ngàn năm bắc thuộc
Một trăm năm Tây dày
Lắm , lắm kẻ lớn giọng
Ra toàn lũ bội vong

Ai hùng tài tráng chí
Vỗ ngực than ngoại xâm
Ta lặng im chờ lúc
Cười vang xác gói lòng


Chữ ký của sao_phu08
Đôi giầy tôi mang
Cũ qua năm tháng
Một hôm cởi ra
Chân mình cũng mòn
(sp08)

Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến sao_phu08 vì bài viết hữu ích này:
lamvi (22-03-2010), quyvuongcuasontrai (22-03-2010)
Cũ 22-03-2010   #20
Ảnh thế thân của lamvi
lamvi
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 20-02-2010
Bài viết: 76
Điểm: 71
L$B: 3.889
lamvi đang offline
 
Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi sao_phu08 Xem bài viết
Ô hô tình nhi nữ
...
Code:
Ô hô tình nhi nữ
Mỉa sang đạo cũ xưa
Đem chính trị chụp mũ
Lời lẽ vụng về chưa
Lại coi thường nhi nữ
Chính trị cái nỗi gì
Nam nhi cao chí rộng
Cũng chết lụy- có chi!


Code:
Chuyện Rồng Tiên mất đất
Chất cao bao tức hờn
Hỏi thử ai san sẽ
Đồ Bàn lệ bao lơn
Ông cha vì nghĩa cả
Mở cõi cho con cháu
Lại theo lý dịch Tàu
Tào lao bàn mê hoặc...


Code:
Bao tên la lớn miệng
Giặc đến đã chạy dài
Chờ biên thùy loạn đến
Xem mới rõ anh tài
Chõ miệng ai lớn hơn
Ngông nghênh già ủy mị
Làm lụn chí lớn khôn
Lời lẽ dài chạy...ngẫm!


Code:
Nhắc khẻ chuyện chính trị
Tốt nhất đừng lộng ngôn
Hãy đem  lòng ái quốc 
Giúp nước lúc nạn dồn
Lại hù dọa chi đây
Sợ chi cáo lập bầy
Tay sai chỉ hữu hạn
Nhắc khẽ lũ phân thây...


Code:
Nguyên thủy chữ quốc ngữ
Người Việt nào làm ra  
Hơn trăm năm sau đó
Dùng chấn chỉnh nước nhà
Quốc ngữ ông cha ta
Sáng tạo thêm mà dùng
Không giống như con vẹt
Theo thói cứ lồng khung!...


Code:
Cái gì là dị tộc
Cái gì là cổ xưa
Ta cười cười thật lớn 
Không biết dùng , nói bừa
Dị tộc là người nhận
Cổ xưa người theo đuôi
U mê lấy đâu cười
Kén bao con tằm gởi!


Code:
Ta không ưa những kẻ
Chưa thấy giặc , la to
Đến khi nạn dồn dập
Thân mình trốn thẳng dò
Ưa không đâu có thiết
Chưa thấy sao la to
Hãy nhìn vào ý chữ
Thấy trong đã thẳng dò(chạy còn gì?)!


Code:
Mang phải phận nước nhỏ
Đành mềm mỏng ngoại giao
Chờ củng toàn binh lực
Một trận Hồng Hà gào
Tay run thành nét rạn
Hồng Hà khô gào chi?
Chuẩn bị phải đủ mặt
Yếu trợt thấy mà khi!


Trích dẫn:
Một ngàn năm bắc thuộc
Một trăm năm Tây dày
Lắm , lắm kẻ lớn giọng
Ra toàn lũ bội vong
Lại giở trò bại hoại
Ngàn năm bắc thuộc nhớ
Trăm năm Tây ôm chờ
Bội vong ai đấy hỉ!


Code:
Ai hùng tài tráng chí
Vỗ ngực than ngoại xâm
Ta lặng im chờ lúc
Cười vang xác gói lòng[
Nằm im hoắc miệng chờ
Sung rụng ngậm mà nhai
Nghe xong khúc tấu hài
Cười vang thằng nhóc hãi!

Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến lamvi vì bài viết hữu ích này:
quyvuongcuasontrai (22-03-2010), sao_phu08 (22-03-2010)
Cũ 22-03-2010   #21
Ảnh thế thân của sao_phu08
sao_phu08
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Gia nhập: 31-01-2010
Bài viết: 539
Điểm: 461
L$B: 36.192
sao_phu08 đang offline
 
Trích dẫn:
Nguyên văn Lamvi
Chuyện Mỵ Nương yêu đương
Cát lầm nên phải lỡ
Thế gian chuyện thường tình
Đem chính trị vào đó
Nên thêm càng tổn thương
Đây chê tình nhi nữ

Trích dẫn:
Nguyên văn Lamvi
Trách là trách ông Đạo
Thuyết trị(quốc) thụt lùi dân
Đây mỉa đạo cũ xưa


Trích dẫn:
Nguyên văn Lamvi
Biển Đông- Trời sáng lắm?!
Bạn có thấy lưỡi bò
Gặm nhấm bạn nào lo?
Đạo chúng học thế đó!!!…
Đây quy đồng chính trị

Trích dẫn:
Nguyên văn Lamvi
Tới đây thì đã thấy
Bẩy rập đã thành công
Tàu cài bã Đạo nghĩa
Người ăn yêu Đại đồng...
Lý lẽ thấy vụng chưa

Trích dẫn:
Nguyên văn Lamvi
Quốc ngữ ông cha ta
Sáng tạo thêm mà dùng
Không giống như con vẹt
Theo thói cứ lồng khung!...
Tưởng trời nay sáng lắm
Cao giọng lại thấp tri
Tìm Biên Niên Quốc Ngữ
Đọc để xem sai gì

Trích dẫn:
Nguyên văn Lamvi
Ưa không đâu có thiết
Chưa thấy sao la to
Hãy nhìn vào ý chữ
Thấy trong đã thẳng dò(chạy còn gì?)!


Ô hô lời cao đạo
Quốc ngữ sao vụng về
Nghe ngỡ người nước bạn
Ê a giải , lạ nghê

Trích dẫn:
Nguyên văn Lamvi
Dị tộc là người nhận
Cổ xưa người theo đuôi
U mê lấy đâu cười
Kén bao con tằm gởi!
Miễn lý điều phục thiện
Dị tộc vẫn đáng dùng
Đóng cửa chê khác nước
Nhớ không Nguyễn họa dung

Trích dẫn:
Nguyên văn Lamvi
Nằm im hoắc miệng chờ
Sung rụng ngậm mà nhai
Nghe xong khúc tấu hài
Cười vang thằng nhóc hãi
Nói thử xem kẻ giỏi
Đã làm được gì chưa
Hay kêu gào lớn giọng
Đầu như thùng trống không

Ếch phùng mang trợn má
Kêu vang đáy giếng sâu
Coi chừng lên đất cạn
Ngơ ngác mình ở đâu

An nguy một dân tộc
Nói ,
Như trẻ dành đồ chơi
Lực nước và thế nước
Hãy nghĩ đến cạn lời

Nghe Bá Bỉ ngày trước
Cũng hết lời lộng trào
Khuyên ,
Thân Bao Tư , nên học
Chớ kêu không mệt bao

Dù là kẻ dị tộc
Dù là khác giống nòi
Miễn khác phường hũ bại
Phục nhân , ta theo không

Khư khư nhà đóng cửa
Chê hàng xóm hết lời
Ô hô câu thượng hưởng
Dùng lúc này đố sai
....
Biên Niên Quốc Ngữ do một nhóm sử gia Hà Nội , biên soạn in ấn vào năm 1998 sách quý nên đọc


Chữ ký của sao_phu08
Đôi giầy tôi mang
Cũ qua năm tháng
Một hôm cởi ra
Chân mình cũng mòn
(sp08)

Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến sao_phu08 vì bài viết hữu ích này:
lamvi (23-03-2010), quyvuongcuasontrai (23-03-2010)
Cũ 23-03-2010   #22
Ảnh thế thân của lamvi
lamvi
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 20-02-2010
Bài viết: 76
Điểm: 71
L$B: 3.889
lamvi đang offline
 
Tư ttưởng là dẫn đạo
Việc làm nó đi theo
Viết ra lời yểu xiều
Đạo tràng chỉ đếm đeo

Nhìn mình đi xem thử
Mặt, nghểch ngác phùng mang
Ễnh ương không là ếch
Dường như tuồng lỡ làn…

Lực nước và thế nước
Do toàn dân tạo ra
Cứ ngồi rên ềnh ĩ
Nước nhà sẽ tiêu ma!

Bao Tự mặt sầu bi
Chính mi là thứ ấy
Èo ẽo tháo thân lùi
Chôn mòn đi chí khí…

Hủ bại là ai nhỉ
Thứ nho chùm mùa rã
Ruồi kiến lô nhô bò
Thân tàn không biết lo(là vừa)!

Hôi thối um trời đất
Đóng cửa hàng xóm- ôi!
Tế đi an thượng hưởng
Đời ênh thế đủ rồi!

Biên Niên Quốc Ngữ soạn
Học mấy mà không tiêu
Thái quá lắm tiêu điều
Buồn ơi chào chú miêu!...


Chỉnh sửa lần cuối bởi lamvi: 23-03-2010 lúc 07:03.
Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến lamvi vì bài viết hữu ích này:
sao_phu08 (24-03-2010)
Cũ 23-03-2010   #23
Ảnh thế thân của sao_phu08
sao_phu08
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Gia nhập: 31-01-2010
Bài viết: 539
Điểm: 461
L$B: 36.192
sao_phu08 đang offline
 
Nói riêng bạn nhé
Đọc lại sách đi
Mỗi chuyện Quốc Ngữ
Nghe biết cạn lời

Cao giọng chi để
Ta mệt phân bày
Biết không Tần Điện
Bao Tư lệ rơi

Cái gì lạc hậu
Cái gì cũ xưa
Phải hỏi kẻ giỏi
Biết đường dụng chưa

Bao Tư và Bao Tự
Chu vong và Sở hưng
Ta thân thầm ngẫm nghĩ
Không lẽ bạn đã nhầm

Chê ta theo dị tộc
Phỉ nhổ gốc Lạc Hồng
Bạn hiền ơi coi lại
Nói , lý đã thấu thông

Lời ngay thường trái ý
Bàn hoài lại bất phân
Để Phủ đây diễn giải
Vài lẻ ngẫm tự thân
....

1 . Nếu bạn viết Bao Tự là do sai chính tả thì Phủ tôi không dám nói gì . Nhưng nếu bạn viết đúng ý ( cái này chỉ riêng bạn biết ) thì Phủ tôi xin nói vài lời . Hình như bạn đã lẫn lộn một Thân Bao Tư ( tướng nước Sỡ ) và một Bao Tự ( mỹ nhân làm triều Chu suy đảo ) Phủ tôi ngu dốt chỉ dám mượn một Thân Bao Tư dù ấu chúa nước Sở ngu muội , tin lời gian thần Phí Vô Cực ( Đông Chu Liệt Quốc , tái bản lần thứ hai , viết là Vô Kỵ ) đến mất nước . Không như bọn hào kiệt vỗ ngực ta đây thức thời , Thân Bao Tư đã trước điện nước Tần mà khóc lóc mong Tần vương cho viện binh mà đánh nước Ngô cứu Sở . Ai chê ngu trung thì Phủ tôi không biết , riêng tấm lòng vì chúa phục hưng nước nhà thì Phủ tôi tự thẹn không bằng .
Ô hay lắm kẻ giặc chưa tới đã gào lớn giọng , đến khi giặc mới phạm biên thùy đã cút đuôi đầu hàng . Hỏi thử nghĩ gì ?

2. Bạn chê Phủ tôi ăn phải bả của Tàu ( xin trích nguyên văn , không dám lộng ngôn thêm thắt ) bạn cũng chê Đại Đồng của Khổng . Cho Phủ nói vài lời nhé , xin cạn suy .

Đại Đồng có gì không tốt ? Giấc mơ của Khâu , tiền rơi ngoài đường không ai nhặt , đêm ngủ không cần đóng cửa nhà ( sách Tứ Thư , đây là phiên bản thu gọn , rất dễ tìm ) thiên hạ không ai tranh giành thiệt hơn , không kẻ xấu , kẻ ác . Thích Ca Tất Nạt Đa tạo ra đạo Phật , vẽ thêm niết bàn và địa ngục làm gì ? Chẵng phải cũng hướng thiện con người đến một cực lạc nhân gian , không khổ , không ác , nhân ái hài hòa ? Chúa Jesu tạo ra đạo thiên chúa để làm gì ? Cũng không phải là để như Tất Nạt Đa ( đạo Phật ra đời trước Thiên Chúa Giáo hơn hai ngàn năm ? ) phục thiện mọi người đó sao ? Phục thiện để làm gì ? chính là một thế giới đại đồng đấy

Nhưng

Ai cũng biết , Đại Đồng chính là giấc mơ không tưởng . Nói theo Khâu : " con người ít lễ quá khó bỏ nỗi vô đạo vô căng ! " . Nói theo Phật : " Chúng sanh nặng tham sân si nên khó lòng dứt bỏ ! " . Nói theo chúa : " con chiên dù ngoan đạo đến mấy cũng khó tránh nỗi cám dỗ . Nguyên thủy Adam và Eva đã lén ăn trái cấm ! " . Khâu ôm hận chết khi chiếc xe chở Đạo lễ còn chưa thành . Tất Nạt Đa mất giữa giấc mơ giải thoát trần gian dỡ dang . Chúa đóng đinh thập tự , phục sinh cầu phục thiện nhân ( tiêu biểu là Judas ) . Ba vị ấy cầu gì ?

Đại đồng xấu chăng chính là sự không tưởng . Xin thưa cùng bạn dòng chữ ghi phía dưới quốc hiệu nước Việt Nam là gì ? Thưa , độc lập tự do hạnh phúc . Chẳng phải chính là một Đại Đồng Vô Sản đó sao ?

3 . Bạn chê Phủ tôi u mê cũ kỹ lạc thời , sính dị tộc mỉa giống nòi
Tôi mượn quốc ngữ nhắc riêng để làm gì ( xin phân biệt , Phủ tôi đang nói chữ viết , không phải thổ ngữ ) Chữ quốc ngữ ngày nay chúng ta đang học và viết tuy đã được cải biên nhiều lần nhưng căn bản vẫn dựa trên nền cũ hệ thống bản chữ cái của A-lếch-xăng-đờ-rốt ( Thứ lỗi Phủ tôi dốt ngoại ngữ nên đành viết phiên âm tiếng Việt ) . Có sách nói Đờ_Rốt là người sáng tạo . Có sách lại nói nguyên bản chữ cái do nhiều nhà truyền giáo Bồ Đào Nha biên soạn , Đờ_Rốt chỉ tổng hợp lại . Vì không sinh cùng thời nên Phủ không dám tự tiện phê bình đúng sai , xin tán đồng cả hai thuyết trên .

Như vậy , nghuyên bản chữ cái do dị tộc sáng tạo ( người Bồ ) nhưng ông cha ta vẫn biết cách dùng cho phù hợp ( sáng tạo thêm ) phục vụ học thức nước nhà . Điều này chứng tỏ , chỉ cần biết tiếp thu có chọn lọc , dị tộc không sao , miễn biết dùng là được ( không biết dùng là một chuyện khác )

4 . Phủ tôi nhắc riêng chuyện chính trị không bàn , đơn giản không khéo càng bàn càng hỏng việc . Phủ tôi thì không nói gì ( đã bị quản lý nhắc riêng mọt lần rồi ) chỉ sợ phiền lụy bạn thì không hay .

5. bạn nói lưỡi bò liếm gặm nước nhà , tôi không dám bàn thêm , Phủ tôi chỉ được cái dũng thất phu . Loạn thì tòng quân , yên thì vui ruộng vườn . Không dám lộng ngôn sợ nói trước bước không qua . Lẻ thường loạn lạc tất sẽ biết gian trung . Nói nhiều làm gì :

Thế Chiến Quốc , Thế Xuân Thu , Gặp Thời Thế Thế Thời Phải Thế

6. Phủ tôi cố nông chi điền , kiến thức dốt nát . Chỉ cần thấy điều hay dụng được , không cần biết của dị tộc hay khác nước , miễn thuận nhân nghĩa thì theo . Không phải ông cha ta cũng đã dạy phục thiện thiên thu đó sao . Có chê là chê mấy kẻ vụng dụng sai đường . Phủ tôi không ưa lối sống thiên vụ lợi , cũng không ưa rập khuôn . Kẻ nào tư lòng không thuận xin cứ dạy bảo .

Nhưng

Nói phải rõ đúng sai , đem lồng ghép chụp mũ thì e chỉ nói được mà không làm được . Phủ từng cao giọng ngông cuồng ở Luận Văn Đàn , tuy lời lẽ khó nghe nhưng xin nói thẳng , Phủ tôi nói được làm được . Tuy mượn thuyết Khâu xưa , danh chính ngôn thuận , nhưng tự cho rằng , trời nay lắm kẻ mạo danh chỉ khư khư sướng miệng , làm lại vụng về . Cuồng ngôn một chút không sao miễn biết làm thì được

........
có gì lỡ lời phạm quy mong quản lý nhắc nhở . Khả ái !


Chữ ký của sao_phu08
Đôi giầy tôi mang
Cũ qua năm tháng
Một hôm cởi ra
Chân mình cũng mòn
(sp08)

Trả lời kèm theo trích dẫn
5 thành viên đã gửi lời cám ơn đến sao_phu08 vì bài viết hữu ích này:
Con Hủi (26-03-2010), con_gai (02-04-2010), lamvi (24-03-2010), phieu_dieu_khach (27-03-2010), quyvuongcuasontrai (25-03-2010)
Cũ 30-03-2010   #24
Ảnh thế thân của Bách Việt 18
Bách Việt 18
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 26-03-2010
Bài viết: 182
Điểm: 196
L$B: 8.561
Bách Việt 18 đang offline
 
Trích dẫn:
Trích sao_phu08
Chính sữ và dã sữ thêu dệt thì khá nhiều , hơn nữa thời đại này sữ học chúng ta chưa có một tác phẩm hoàn chỉnh ( hoặc có nhưng thất lạc ) , xin đành dùng dã sữ . Sau khi giết tướng Đồ Thư kết thúc thắng lợi cuộc trường kỳ mười năm chống Tần , Thục Phán lại được các bộ lạc suy tôn làm vua ( chính sữ viết rằng Thục Phán xua binh đánh chiếm nước Văn Lang của vua Hùng ; cũng có nghe nói Phán là cháu xa vua Hùng ), lập nước Âu Lạc , xây thành Cổ Loa . Sau Triều Đà , tướng Tần quản quận Nam Hải lại xua binh đánh Âu Lạc . Nhờ có nỏ thần ( thực sự là nỏ liên châu bắn một lần được nhiều mũi tên ) Thục Phán An Dương Vương đập tan quân Tần . Thây chết đầy đồng . Xương phơi trắng núi . Triều Đà cho con trai là Trọng Thủy sang làm rể Thục Phán để bày tỏ ý hòa hảo ( cưới Mị Châu ), lại dùng kế phản gián khiến vua xa lánh hất hủi tướng tài Cao Lỗ ( người chế ra nỏ liên châu ) . Vua Thục Phán vịn vào nỏ thần tỏ ra cao ngạo không đề phòng Tần quân . Trọng Thủy dụ dỗ Mị Châu cho xem nỏ thần rồi phá hủy hết . Lại hẹn cùng Châu nếu chạy loạn sẽ rắc lông ngỗng mà chỉ đường . Sau , Triệu Đà lại tấn công . Nỏ thần không dùng được , Âu Lạc thua to . Thục Phán đem con cưỡi ngựa chạy về Nam . Đến bờ biển lại thấy thần rùa hiện lên nói : " giặc sau lưng con đó ! " . Vua nhìn lại thấy lông ngỗng rắc trên đường bèn rút kiếm chém chết Mị Châu rồi tự vẫn . Bắt đầu cho thời kỳ đen tối nhất trong lịch sữ nước nam , thời kỳ một ngàn năm Bắc Thuộc . Mị Châu chết máu loang xuống biển , loài trai uống được máu đó mà kết thành ngọc (?) . Trọng Thủy hay tin khóc thảm thiết hối hận mà lao mình xuống giếng ngọc trong Loa thành tự vẫn (?) . Nghe đồn đem ngọc trai rửa với nước giếng ngọc sáng vô cùng (?)
Đoạn sử Hùng - Thục - Tần - Triệu này thật rối tinh rối mù, không thể hiểu được:
- Thục Phán đang là vua sao lại còn được "các bộ lạc suy tôn làm thủ lĩnh" để chống Tần?
- Thục Phán dùng nỏ thần đánh nhau với nhà Tần hay nhà Triệu? Kẻ diệt nước Âu Lạc là Tần hay Triệu?
- Triệu Đà nếu khi đánh Thục mới chỉ là tướng (lại còn là tướng bại trận) thì làm sao đủ "môn đăng hộ đối" để cầu hôn cho con với con gái An Dương Vương?
Câu chuyện Mỵ Châu - Trọng Thủy với chiếc lẫy nỏ bị đánh tráo thực ra muốn nói lên cái gì? Báu vật Kim Qui thần trảo của nước Âu Lạc là cái gì vậy? Người Việt đã bị mất đi thứ gì quí giá, ảnh hưởng đến sinh mệnh quốc gia?

Nhìn câu chuyện theo một hướng khác:
- Trọng Thủy có nghĩa là đức ông phương Bắc, Thủy là nước, tượng trưng cho phương Bắc trong Ngũ hành.
- Mỵ Châu là con gái vua Chu. Châu = Chu, Mỵ= Mẹ. An Dương Vương ở Cổ Loa hiện nay vẫn được gọi là vua Chủ (Chu?).
- Nhà Tần có họ là Triệu. Ví dụ Tần Thủy Hoàng có tên là Triệu Chính.
- Chân Định theo sử là quê của Triệu Đà, nhưng Chân = Chưn = Tần. Chữ Tần hiện nay đọc tiếng Anh vẫn là Chưn (vì thế mới thành từ China).
Như vậy kẻ diệt Âu Lạc là nhà Tần, chứ không phải nhà Triệu (Nam Việt). Và Âu Lạc chính là thiên tử Chu trong Hoa sử, đã bị Tần thôn tính trước khi Tần thống nhất Trung Hoa.

Một sự thật đảo ngược cả cổ sử Hoa - Việt. Biết đến bao giờ thì nước giếng Trọng Thủy mới lại rửa sạch hòn Châu ngọc để sự thật lại được sáng tỏ?


Chữ ký của Bách Việt 18
Trời thương Bách Việt sơn hà
Trong nơi thảo mãng nảy ra kỳ tài
http://báchviệt18.vn/

Trả lời kèm theo trích dẫn
4 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Bách Việt 18 vì bài viết hữu ích này:
Dương Nghiệp (31-03-2010), LSB-Sun (01-04-2010), Nắng (30-03-2010), sao_phu08 (30-03-2010)
Cũ 30-03-2010   #25
Ảnh thế thân của sao_phu08
sao_phu08
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Gia nhập: 31-01-2010
Bài viết: 539
Điểm: 461
L$B: 36.192
sao_phu08 đang offline
 
Vô cùng cảm tạ huynh đệ Bách Việt 18 đã dày công đặt ra nhiều câu hỏi mở rất hay và đưa vấn đề nhìn nhận dưới một cái nhìn mới hơn .

Khi Phủ viết vài dòng nhỏ về Mị Châu cũng chỉ dám dựa trên hư sử hoặc truyền miệng được tổng hợp lại trong " Truyện Dân Gian " . Phủ có viết rất rõ là đành dựa vào dã sử .

Xin trích nguyên văn đoạn sử mà Phủ biết được ( theo nguồn Wikipedia )

1.Cùng tồn tại ở vùng Bắc Bộ vào thời kỳ Hồng Bàng, có các bộ tộc Âu Việt sống xen kẽ với người Lạc Việt và người Thái. Cuối thời kỳ Hồng Bàng, các bộ tộc Âu Việt lập ra nước Thục ở mạn đông bắc của Văn Lang (thuộc khu vực đông nam Quảng Tây ngày nay), nhưng vẫn thường xuyên giao lưu với Lạc Việt. Đến đời Thục Phán, đã chiếm hết đất đai của các Hùng Vương, thống nhất nó với lãnh thổ Âu Việt thành nước Âu Lạc (ghép tên Âu Việt và Lạc Việt). Thục Phán tự xưng là vua năm 257 TCN, hiệu là An Dương Vương, đóng đô ở Phong Khê (nay là vùng Cổ Loa, huyện Đông Anh - Hà Nội).

2 . Tuy nhiên Có thuyết cho rằng gia đình Thục Phán là hậu duệ của các vua Khai Minh nước Thục thời Chiến Quốc, chạy về phía Nam để tránh bạo loạn vào cuối thời Chiến Quốc và khi nhà Tần nổi lên. Thục Phán đã đến vùng lãnh thổ của người Âu Việt (nay là đông nam Quảng Tây, tây nam Quảng Đông, Trung Quốc và đông bắc Việt Nam) gây dựng lực lượng quân sự tại đây.

thuyết này bị nhiều nhà nghiên cứu nghi ngờ. Khoảng cách từ Tứ Xuyên tới miền Bắc Việt Nam là khoảng 3000 km*, và khoảng thời gian từ khi nước Thục bị Tần diệt (316 TCN) đến khi An Dương Vương lên ngôi ở Việt Nam (257 TCN) là gần 60 năm.Sách "Ngược dòng lịch sử" của GS Trần Quốc Vượng cho rằng sau khi nước Thục bị Tần diệt, con nhỏ vua Thục là Thục Chế được lập lên ngôi, lưu vong về phía đông nam. Tuy nhiên qua thế hệ Thục Chế vẫn phải lẩn trốn trước sự truy nã của Tần và không có cơ hội khôi phục nước Thục cũ. Cuối cùng tới con Thục Chế là Thục Phán thì hình thành quốc gia nằm ở phía bắc Lạc Việt của họ Hồng Bàng

3 . Nghi vấn Mỗi giả thuyết nên trên đều có những chỗ đáng ngờ và chỗ đáng ngờ chung là: Cho tới đầu công nguyên thời Hai Bà Trưng, người Việt vẫn chưa có họ. Do đó họ Thục của An Dương Vương là một vấn đề nghi vấn. Tựu chung, cả hai thuyết đều có chỗ đúng và có thể ghép lại thành một diễn biến xâu chuỗi: Nước Thục (ở Tứ Xuyên ngày nay) mất năm 316 TCN. Sau vài lần chống Tần thất bại (xem bài nước Thục), con cháu chạy xuống phía đông nam và đóng ở phía bắc nước Văn Lang, sống với người Âu Việt. Sau một thời gian đứng vững, thủ lĩnh Âu Việt tiêu diệt thôn tính Lạc Việt. Trong trường hợp này, không hẳn thủ lĩnh Âu Việt đã là dòng dõi nước Thục cũ mà có thể chỉ là con cháu của tướng lĩnh, quan lại cũ của Thục, xưng làm họ Thục để thu phục nhân tâm vùng Âu Việt.

Bộ sử lâu đời nhất và gần thời An Dương Vương nhất là Sử ký Tư Mã Thiên chỉ nhắc tới nước Âu Lạc mà không nhắc tới An Dương Vương hay họ Thục.

Xin hãy xem truyền thuyết này :

Đại Việt Sử ký Toàn thư chép: Vua Hùng Vương có người con gái nhan sắc tuyệt vời tên gọi là Mỵ Nương. Vua nước Thục nghe tin, sai sứ cầu hôn. Vua Hùng Vương muốn gả nhưng Lạc Hầu can rằng: Thục muốn lấy nước ta, chỉ mượn tiếng cầu hôn đó thôi. Không lấy được Mỵ Nương, Thục Vương căm giận, dặn lại con cháu phải diệt Văn Lang mà chiếm lấy nước. Đời cháu Thục Vương là Thục Phán mấy lần đem quân sang đánh nước Văn Lang. Nhưng Vua Hùng Vương có tướng sĩ giỏi, đã đánh bại quân Thục. Vua Hùng Vương nói: Ta có sức thần, nước Thục không sợ hay sao? Bèn chỉ say sưa yến tiệc không lo việc binh bị. Bởi thế, khi quân Thục lại kéo sang đánh nước Văn Lang, vua Hùng Vương còn trong cơn say. Quân Thục đến gần, Vua Hùng trở tay không kịp phải bỏ chạy rồi nhảy xuống sông tự tử. Tướng sĩ đầu hàng. Thế là nước Văn Lang mất. Giáp Thìn, năm thứ 1 [257 TCN], vua đã thôn tính được nước Văn Lang, đổi quốc hiệu là Âu Lạc.

Và phần sử viết về phần chống Tần dựng nước :

Cùng thời kỳ này, bên Trung Hoa, Tần Thủy Hoàng sát nhập 6 nước sau nhiều năm hỗn chiến thời chiến quốc. Ông tiếp tục tham vọng xâm chiếm Bách Việt, vùng đất đai của các bộ tộc người Việt ở phía nam Trung Quốc và bắc Việt Nam ngày nay. Đạo quân xâm lược nhà Tần do Đồ Thư chỉ huy đã mon men vào lãnh thổ Âu Lạc nhưng gặp phải cuộc kháng chiến trường kì của Tướng Thục Phán. Sau 10 năm giao chiến, Đồ Thư bỏ mạng và quân Tần phải chạy về nước.

Theo cuốn Lịch sử Việt Nam (Viện sử học - 1991): Năm 218 trước công nguyên, Tần Thủy Hoàng huy động 50 vạn quân chia làm 5 đạo đi chinh phục Bách Việt. Để tiến xuống miền Nam, đi sâu vào đất Việt, đạo quân thứ nhất phải đào con kênh nối sông Lương (vùng An Hưng, Trung Quốc ngày nay) để chở lương thực. Nhờ vậy, Đồ Thư thống lĩnh đã vào được đất Tây Âu, giết tù trưởng, chiếm đất rồi tiến vào Lạc Việt. Thục Phán được các Lạc tướng suy tôn làm lãnh tụ chung chỉ huy cuộc kháng chiến này. Khi Đồ Thư đem quân tiến sâu vào đất Lạc Việt, Thục Phán lãnh đạo nhân dân chống giặc. Quân Tần đi đến đâu, Nhân dân Việt làm vườn không nhà trống đến đó. Quân Tần dần lâm vào tình trạng thiếu lương thực trầm trọng. Khi quân Tần đã kiệt sức,vì thiếu lương, thì Quân dân Việt, do Thục Phán chỉ huy, mới bắt đầu xuất trận. Đồ Thư đã phải bỏ mạng trong trận này. Mất chủ tướng, quân Tần hoang mang mở đường tháo chạy về nước. Sau gần 10 năm kháng chiến, nhân dân Âu Việt – Lạc Việt giành được độc lập. Thục Phán củng cố và xây dựng lại đất nước
...

Vì không tiện tra sách tìm chữ nên Phủ mạo muội mượn sẵn dữ kiện được lưu trữ trên Wikipedia để dễ dàng xem và ngẫm nghĩ . Cũng xin nói thêm về một đoạn giảng của vị thầy khả kính năm Phủ còn dùi mài kinh sử ôm mộng vào đại học : " Tần xua quân đánh xuống nam , Hùng Duệ Vương không có con trai nối dõi nên đành nhường ngôi cho cháu họ xa là Thục Phán để lãnh đạo cuộc chiến .." . Lúc này Phủ không đủ kiến thức để xác định nhưng cho rằng một phó giáo sư thì không thể lầm lẫn được . Phủ ôm cái ấm ức đó đến khi lạc vào mê cung sách sử đọc được sau này không biết được tin vào thuyết nào .

Theo suy nghĩ thiển cận của Phủ , có lẻ chuyện Thần Kim Quy là sự thêu dệt của tiền nhân , như Lê Lợi được kiếm trời nhằm chỉ để ổn định lòng người về điều vẫn hay được nghe truyền tụng trong dân gian , thuận theo ý trời hay người hiền được thần phật độ mạng . Chúng ta dễ dàng thấy được điều không hợp tai về vị Thần Rùa này . Nếu có thật Thần Rùa , vậy cái móng của ông ấy cũng là vật thần , lấy công cụ gì mà chế đây ? Cho là chế được và nỏ thần có thật , đồng nghĩa Thần Rùa tồn tại hiển nhiên vậy thì sao ông ta không tặng luôn một cái nỏ thần lại lòng vòng cho móng rồi chỉ cách làm nỏ ? Ông ấy muốn truyền lại một vũ khí vô địch thiên hạ cho muôn đời sau chăng ? Nói theo lý thuyết siêu nhiên , vật thần thường có thiên tính , người phàm như Thủy phá cách nào đây ? Lại nói nếu tồn tại Thần Rùa thì sao đến khi An Dương Vương cùng đường mới hiện lên mà nói vẻn vẹn : " giặc sau lưng con đó ! " . Sao không cứu lấy An hay nói theo cách của người xưa thiên thời đã hết ?

Nỏ thần theo khảo cứu di chỉ có thể mường tượng ( dùng từ mường tượng vì các sử gia cũng chưa hoàn toàn dám chắc 100% ) nó là một chiếc nỏ liên châu ( Bắn một lần được nhiều mũi tên ) . Nếu các nhà sử gia đúng thì rõ ràng không có Ông Thần nào cả , tức , không có móng rùa , không có nỏ thần , khi đó chuyện Trọng Thủy phá hủy nghe tuy kiên cưỡng nhưng có vẻ hợp tai ( Kiên cưỡng vì không thể chỉ có một cái nỏ liên châu mà phải cần nhiều nỏ rất nhiều nỏ như vậy mới làm cỏ quân Tần được . Thủy muốn phá hết một lần tất nhiên không thể được , phải cần thời gian dài . Trong một khoảng thời gian dài Thủy phá nỏ mà không ai hay biết có phải là vô lý không ? Một vũ khí lợi hại như vậy tất nhiên dù ỷ y thế nào cũng phải có người canh gác , coi sóc . Nếu quả thật An Dương Vương chủ quan bỏ mặc đến vậy thì thứ lỗi Phủ nói thẳng một câu mạ lỵ tiền nhân , mất nước là đáng ! )

Trích dẫn:
Câu chuyện Mỵ Châu - Trọng Thủy với chiếc lẫy nỏ bị đánh tráo thực ra muốn nói lên cái gì? Báu vật Kim Qui thần trảo của nước Âu Lạc là cái gì vậy? Người Việt đã bị mất đi thứ gì quí giá, ảnh hưởng đến sinh mệnh quốc gia?
Khi học đến phân đoạn sử này thì chắc hẳn thầy cô đã giảng dạy . Còn nếu hỏi theo lẻ " thật ra " thì Phủ không dám loạn ngôn nói bừa , vì " thật ra " vốn là cái nhìn của người thời nay nhìn nhận về việc ngày xưa . Nói sai một ly thì tất nhiên sẽ khó tìm đồng cảm .

Trích dẫn:
Nhìn câu chuyện theo một hướng khác:
- Trọng Thủy có nghĩa là đức ông phương Bắc, Thủy là nước, tượng trưng cho phương Bắc trong Ngũ hành.
- Mỵ Châu là con gái vua Chu. Châu = Chu, Mỵ= Mẹ. An Dương Vương ở Cổ Loa hiện nay vẫn được gọi là vua Chủ (Chu?).
- Nhà Tần có họ là Triệu. Ví dụ Tần Thủy Hoàng có tên là Triệu Chính.
- Chân Định theo sử là quê của Triệu Đà, nhưng Chân = Chưn = Tần. Chữ Tần hiện nay đọc tiếng Anh vẫn là Chưn (vì thế mới thành từ China).
Như vậy kẻ diệt Âu Lạc là nhà Tần, chứ không phải nhà Triệu (Nam Việt). Và Âu Lạc chính là thiên tử Chu trong Hoa sử, đã bị Tần thôn tính trước khi Tần thống nhất Trung Hoa.
Đoạn phân giải này nghe qua rất thuận lý , Phủ không rành về việc phân tích chữ nghĩa nên tất nhiên không dám tự tiện nhìn nhận đúng sai . Đành phải nhờ các vị cao nhân khác bình phẩm .

Vụn vặt vài dòng nhỏ , khiếm khuyết xin bỏ qua !
Khả ái !


Chữ ký của sao_phu08
Đôi giầy tôi mang
Cũ qua năm tháng
Một hôm cởi ra
Chân mình cũng mòn
(sp08)

Trả lời kèm theo trích dẫn
3 thành viên đã gửi lời cám ơn đến sao_phu08 vì bài viết hữu ích này:
Bách Việt 18 (31-03-2010), Dương Nghiệp (31-03-2010), LSB-Sun (01-04-2010)
Cũ 31-03-2010   #26
Ảnh thế thân của Bách Việt 18
Bách Việt 18
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 26-03-2010
Bài viết: 182
Điểm: 196
L$B: 8.561
Bách Việt 18 đang offline
 
Hãy xem
Trích dẫn:
Thục Phán tự xưng là vua năm 257 TCN, hiệu là An Dương Vương, đóng đô ở Phong Khê

Trích dẫn:
Năm 218 trước công nguyên, Tần Thủy Hoàng huy động 50 vạn quân chia làm 5 đạo đi chinh phục Bách Việt ...Thục Phán được các Lạc tướng suy tôn làm lãnh tụ chung chỉ huy cuộc kháng chiến này.
Năm -257 Thục Phán đã xưng vương (An Dương Vương), chấm dứt thời Hùng ở Văn Lang. Vậy mà sau đó 30 năm trước cuộc tấn công của Đồ Thư, Thục Phán lại được các Lạc tướng suy tôn làm thủ lĩnh (?!). Có bao giờ đương kim hoàng thượng lại được bộ tướng của mình suy tôn làm thủ lĩnh không?

Về nguồn gốc của Thục Phán trong Thiên Nam ngữ lục (thế kỷ 17) có nói:
Thủa ấy có An Dương Vương
Người quê Ba Thục ở đàng phương tây
Anh hùng trí lực ai tày
Mới sai trấn cõi giáp rày Văn Lang.
Dòm Hậu Hùng nghiệp trễ tràng
Lăm le ý sắm mở mang xa gần
Vân Nam bèn mới dấy quân
Của mượn tượng mã, lưới ngăn nhân tài...


Khảo cổ cho biết không hề có sự thay đổi nào đáng kể trong các di vật khi chuyển từ Văn Lang sang Âu Lạc (Hùng sang Thục), chứng tỏ hai thời kỳ này có cùng một nền văn hóa và sắc tộc. Bắc Việt, Quảng Tây và Vân Nam được xác định là không gian văn hóa trống đồng. Như câu thơ trên Thục Phán người ở Vân Nam, chiếm Bắc Việt là hoàn toàn có lý. Biên cương nước Âu Lạc như vậy không phải chỉ ở Bắc Việt mà bao gồm toàn bộ ba tỉnh trên của văn hóa trống đồng.
Âu hay Ô, màu đen chỉ phương Bắc. Âu + Lạc chính là phần Vân Nam và Bắc Quảng Tây (đất Âu) + Nam Quảng Tây và Bắc Việt (đất Lạc).
An Dương Vương người Ba Thục. Ba Thục không phải là Xuyên Thục ở Tứ Xuyên ngày nay, mà là ở Vân Nam - Quảng Tây (như trong bài thơ trên). Thục = Thụt, chỉ hướng mặt trời lặn (phương tây như trong bài thơ trên). Hướng mặt trời lặn cũng là hướng Chiều = Chiêu = Chu. Thục Phán chính là vua Chu.

Thuyết cho rằng tới thời hai Bà Trưng người Việt chưa có họ, có phần đúng, có phần sai. Ít nhất người Việt có họ ... Hùng, là các vua Hùng. Tuy nhiên tên nhiều nhân vật trong cổ sử không phải tên riêng mà là danh xưng hay danh hiệu người đời sau đặt cho. Ví dụ Trưng Trắc, Trưng Nhị có thể hiểu là Trăng Nhất, Trăng Nhị, chỉ hai nữ tướng (mặt trời ví với đàn ông, mặt trăng là đàn bà)...

Câu chuyện còn dài đối với những ai quan tâm. Theo tôi thì cái ai oán của Mỵ Châu không phải là bị Trọng Thủy lừa mà là sự ai oán của cả một dân tộc bị đánh tráo mất lịch sử, đánh tráo mất linh hồn của văn hóa... Và cái mong muốn lấy nước (Thủy) rửa cho ngọc (Châu) sáng tới giờ vẫn chưa được thực hiện...


Chữ ký của Bách Việt 18
Trời thương Bách Việt sơn hà
Trong nơi thảo mãng nảy ra kỳ tài
http://báchviệt18.vn/

Trả lời kèm theo trích dẫn
4 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Bách Việt 18 vì bài viết hữu ích này:
LSB-Sun (01-04-2010), LSB-XuXu (31-03-2010), sao_phu08 (31-03-2010), tieu_anh_hung (31-03-2010)
Cũ 31-03-2010   #27
Ảnh thế thân của sao_phu08
sao_phu08
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Gia nhập: 31-01-2010
Bài viết: 539
Điểm: 461
L$B: 36.192
sao_phu08 đang offline
 
Trích dẫn:
Câu chuyện còn dài đối với những ai quan tâm. Theo tôi thì cái ai oán của Mỵ Châu không phải là bị Trọng Thủy lừa mà là sự ai oán của cả một dân tộc bị đánh tráo mất lịch sử, đánh tráo mất linh hồn của văn hóa... Và cái mong muốn lấy nước (Thủy) rửa cho ngọc (Châu) sáng tới giờ vẫn chưa được thực hiện...
Nói rất hay , tuy đem một câu chuyện tình sử vốn được lưu truyền trong dân gian ít được chứng hư thực trong sách mà suy ra cả một nổi đau đáu của dân tộc thì không thể không thán phục .

Có một điều chúng ta nên nhớ , điều này là sự thật , đoạn sử lưu truyền từ khi khởi nghiệp Xích Quỷ Quốc đến 18 vua Hùng và ngay cả khi Lý Bí chết uất hận ở động Khuất Lão , phần nhiều dựa vào sử sách lưu truyền ở Trung Quốc hoặc dựa vào gia phả các dòng họ còn sót lại . Đây chính là cái họa , cái họa chết người . Chúng ta bị Bắc thuộc quá lâu nên đôi khi chính sử bị lung lạc hết . Không còn nhiều di chứng để kiểm , dựa vào một vài chủ quan của nước khác hay truyền trong nhân gian thì sao chính được . Ai cũng hiểu để thống trị một dân tộc ngoài ngu dân còn phải tìm cách làm lu mờ sử của dân tộc đó . Ngẫm nghĩ không biết bao nhiêu sử sách và sử vật của chúng ta bị lấy mất hoặc bị hủy bỏ trong suốt thời Bắc Thuộc .Đúng và sai quả thật phải quan tâm thật sự mới theo nổi , vì chính phần nhiều nghi vấn còn chưa giải thích được
Trích dẫn:
Câu chuyện còn dài đối với những ai quan tâm
Huynh đài Bách Việt nói câu này làm Phủ lại thấy hơi buồn về sử nước nhà . Giá như có nhiều người quan tâm đến sử thì hay quá . Giá như các vị ngồi trên cao bớt chút thời gian chăm lo cho môn sử thì hay quá ! Tiếc , nước ta đang quá độ thị trường nên ..

Trích dẫn:
Theo tôi thì cái ai oán của Mỵ Châu không phải là bị Trọng Thủy lừa mà là sự ai oán của cả một dân tộc bị đánh tráo mất lịch sử, đánh tráo mất linh hồn của văn hóa
Chỉ với câu này là đủ để hiểu nhau . Vui gặp được huynh đài nhỏ nhẹ nhắc nhở ! Phủ lấy tư cách hậu nhân đời nay mượn lời ai oán dùm cho Mị Châu chỉ là phụ , cái chính là chờ nghe được lời đồng tâm sâu xa . May mắn đã có huynh đài Bách Việt góp lời vàng ngọc ! Không thể không cảm mến ! ( Là lời nói thật tâm không hề dám khua mép liếng thoáng )

Khả ái !


Chữ ký của sao_phu08
Đôi giầy tôi mang
Cũ qua năm tháng
Một hôm cởi ra
Chân mình cũng mòn
(sp08)

Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến sao_phu08 vì bài viết hữu ích này:
LSB-Sun (01-04-2010)
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 15:10
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,11304 seconds with 15 queries