cũng vì em yêu anh, đã từng rất yêu anh nên em ko đủ can đảm đặt dấu chấm hết cho tất cả. Vậy còn anh, anh đã nói anh yêu e, mãi mãi y e mà lại định tự hủy hoại cuộc sống của chính mình, để em phải sống trong ăn năn hối hận trong suốt quãng đời còn lại sao anh. E ko hiểu, và cũng ko còn tin là anh yêu em nhiều như lời anh nói. <=== ngày xưa mình viết những dòng nay vì B
cũng vì em yêu anh, đã từng rất yêu anh nên em ko đủ can đảm đặt dấu chấm hết cho tất cả. Vậy còn anh, anh đã nói anh yêu e, mãi mãi y e mà lại định tự hủy hoại cuộc sống của chính mình, để em phải sống trong ăn năn hối hận trong suốt quãng đời còn lại sao anh. E ko hiểu, và cũng ko còn tin là anh yêu em nhiều như lời anh nói. <===== và bây giờ la dành cho anh.... chồng của e.... nực cười cho cái vòng luẩn quẩn của cs.....
cả một buổi sáng để đọclại 34 trang nhật ký ....cảm xúc lẫn lộn.... dường như mình đã bỏ qua quá nhiều.... quen các anh cũng đã được 8 năm .... va giờ thì ai cũng khác ...ngươi còn người mất .... trống vàolớp ....
Không dám nghĩ rằng ...t/cminhf dành cho anh lạinhiều đến thế
...lâu lắm ko ol, e vừa ở quê chồng ra...ngồi đọc những dòng này mà buồn quá, nếu a còn thì ngày vui của e có lẽ a cũng đã có mặt rồi, bm - bạn bè e, những ng` đã từng gặp a cũng buồn khi hay tin........e vẫn chưa bao h tin a đã đi xa, ko thể tin dc...nhưng vẫn phải nói..a đi bình an nhé...và chị - hãy giữ gìn sức khỏe để đứng vững, để bước tiếp chị nhé, chị ơi...!
Có 2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Mắt_Lưu_Ly vì bài viết hữu ích này:
chẳng phải lỗi do mình nhưng ai bảo sao cũng phải chịu .... muốn khóc không được khóc... muốn cười cũng phải nhìn xung quanh.... chỉ biết nhủ thầm "mình là nợ đời.... 2 mẹ con chỉ là nợ đời còn để lại...." sống mà chả phải đang sống..... vậy thì sống để làm gì
muốn hét len là nhớ anh nhưng không thể
thấy nhẹ lòng hơn khi có người cùng chia sẻ ...nhưng nghĩ lại chẳng biết mình làmđúng hay sai .... sợ rằng sau này ...
tình cờ hômnay tham gia web bong bay nghệ thuật... mình mê môn nầy lâu rồi... hômnay mớitimf được nguồn để tiếp cận .... háo hức quá
cafe mot mình. ngàyxưa mình cũng thường ngồi như thế này nhưng cảm giác thật la khác. dương như mình cũng đã dần quen ko còn a bên cạnh. ko phải là trốn chạy, cũng khong phải oán hận cs. hinh như mình dang hương thụ. hưởng thu cái cảm giác tu do tự tai, ngoài nhưng giây phút bên gia đình, minh lại là mình. mà cung ko biet thuc sự la tự do tự tại, hay một lúc nào đó sẽ lại là sự trốngd văếng đến ghê ngươi. thương cho anh nghĩ dại. thương cho than minh lẻ loi. thương cho gấu phai mang hai chữ mồ côi khi còn wua nho.
thấy nhớ a quá... nhớ nhưng khi dược nói chuyện cùng a