Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Quảng Kiến Đài > Đông Tây Nhân Vật Chí
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Đông Tây Nhân Vật Chí Luận bàn về những nhân vật nổi tiếng và tai tiếng...

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 03-04-2010   #37
Ảnh thế thân của Bách Việt 18
Bách Việt 18
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 26-03-2010
Bài viết: 182
Điểm: 196
L$B: 8.420
Bách Việt 18 đang offline
 
Trích dẫn:
Hãy xem khẩu âm khi đọc , chúng ta học tiếng Anh dễ dàng hơn học tiếng Hoa là vì cái gì ? Chính là cách phát âm . Tiếng Hoa khi nói dùng nhiều bật hơi và uốn lưỡi . Ví dụ từ Mỹ Lệ ( tính từ tả sắc đẹp ) là đọc từ phiên âm Mẩy_Lì ( phủ không viết được tiếng hoa , đây là tham khảo theo sách ) Mẩy_Lì nếu đọc theo dấu " hỏi " và dấu " huyền " của ngữ âm việt lại không ra được cách đọc nguyên bản , Mẩy phải kéo dài miệng ra hai bên nhưng không mở rộng trên dưới và đọc nhẹ hơn từ mẩy . Lì phải khép miệng lưỡi đặt giữa hai hàm răng mà bật hơi , không đọc như chữ lì ( lì lợm ) . Chữ viết vốn là biên lại theo cách đọc , tại sao chữ Hán lại khác với cách đọc của chúng ta như vậy ?
Tôi nói chữ Hán là chữ của người Việt chứ không nói phát âm Hán (Quan Thoại) là tiếng Việt. Chúng ta có phát âm Hán Việt riêng (chữ Hán nhưng phát âm Việt) và phát âm này chẳng khó khăn gì đối với người Việt cả. Tiếng Quan thoại và tiếng Hán Việt khác nhau rất nhiều về cách phát âm cũng đủ thấy đây có 2 nguồn gốc. Nguồn gốc nào là chủ nhân của chữ viết (chữ Nho) thì chưa chắc ai hơn ai.
Ở đây không phải nói là Đại đồng (tất cả chung một gốc) mà phân biệt 2 gốc chính. Một là người phương Nam (Hoa-Việt, chủng tộc Monglonoid phương Nam) gốc từ vùng Đông Nam Á (Việt Nam, Đông Dương và Hoa Nam từ sông Dương Tử đổ xuống). Một bên là người phương Bắc (người Hán + Mãn, Kim, Mông, Liêu..., thuộc chủng tộc Monglonoid phương Bắc, từ Hoàng Hà trở lên). Văn minh Trung Hoa (gồm cả 2 loại chữ viết) thời trước Tần Hán đích thực là thuộc người phương Nam (Bách Việt). Người Hán (cùng với những giống người phương Bắc khác) vừa sang đoạt đất đai, vừa sang đoạt lịch sử, đoạt luôn cả tổ tiên của người phương Nam. Đây là trường hợp độc nhất vô nhị trong lịch sử thế giới.
Quay trở lại chuyện Mỵ Châu cụ thể hơn, theo chính sử hiện nay:
- Năm -257 An Dương Vương thế Hùng Vương và lập nước Âu Lạc.
- Năm -218 Thục Phán An Dương Vương được bộ tướng của mình "suy tôn làm thủ lĩnh chống Tần". 10 năm kháng chiến chống Tần thắng lợi, Đồ Thư chết, quân Tần bỏ chạy về nước, tức là năm -208.
Nhưng ...:
- Năm -214 theo sử Tàu Tần Thủy Hoàng bình định xong Lĩnh Nam (trong lúc Thục Phán đang đánh nhau với Đồ Thư?)
- Theo Sử ký Tư Mã Thiên khi Tần Thủy Hoàng thống nhất Trung Hoa thì biên giới phía Nam đã đến vùng Bắc hộ, tức là miền Trung Việt Nam ngày nay. Như vậy Âu Lạc đã bị Tần chiếm, làm gì còn để cho Triệu Đà đánh nữa?
- Năm -207 Triệu Đà chiếm Âu Lạc (nghĩa là chỉ có 1-2 năm sau khi cuộc tấn công của Đồ Thư thất bại).
Gần đây người ta điều chỉnh, Triệu Đà chiếm Âu Lạc vào năm -178 để cho Trọng Thủy - Mỵ Châu có thời gian tìm hiểu nhau và để Trọng Thủy kịp đánh tráo lẫy nỏ (!). Tuy nhiên như vậy cũng không ổn vì... An Dương Vương lên ngôi năm -257 chắc cũng đã ngoài 20 tuổi, đến năm -178 thì cụ thọ ... 100 tuổi (!), và khi Trọng Thủy cầu hôn chắc Mỵ Châu cũng phải 15-20 tuổi, hay An Dương Vương sinh Mỵ Châu lúc 80 tuổi (!).
Tuổi thọ của An Dương Vương đã cao như vậy nhưng so với ... Triệu Đà thì chưa là gì. Theo sử Triệu Đà thọ... 121 tuổi ở ngôi 70 năm (!).
Tất cả những sự lộn xộn này cho thấy kẻ diệt nước Âu Lạc không phải Nam Việt Triệu Đà, và Trọng Thủy, tên Sở Khanh (Trọng = Khanh, Thủy = Sủy = Sở) trong lịch sử cũng không phải là con Triệu Đà. Kẻ diệt Âu Lạc là nhà Tần và Trọng Thủy là con vua Tần. Âu Lạc là nước nào mà nhà Tần phải lao tâm khổ tứ, gửi cả con sang làm gián điệp? Với vị thế của Tần vào cuối thời Chiến Quốc thì chẳng có nước nào mà Tần phải làm như vậy ngoại trừ ... thiên tử Chu...


Chữ ký của Bách Việt 18
Trời thương Bách Việt sơn hà
Trong nơi thảo mãng nảy ra kỳ tài
http://báchviệt18.vn/

Trả lời kèm theo trích dẫn
3 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Bách Việt 18 vì bài viết hữu ích này:
Dương Nghiệp (04-04-2010), Nắng (04-04-2010), sao_phu08 (04-04-2010)
Cũ 04-04-2010   #38
Ảnh thế thân của sao_phu08
sao_phu08
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Gia nhập: 31-01-2010
Bài viết: 539
Điểm: 461
L$B: 35.965
sao_phu08 đang offline
 
Phủ xin nêu vài chính kiến trong tầm hiểu biết hạn hẹp của mình thế này :

Trích dẫn:
trích Bách Việt - Năm -257 An Dương Vương thế Hùng Vương và lập nước Âu Lạc.
- Năm -218 Thục Phán An Dương Vương được bộ tướng của mình "suy tôn làm thủ lĩnh chống Tần". 10 năm kháng chiến chống Tần thắng lợi, Đồ Thư chết, quân Tần bỏ chạy về nước, tức là năm -208.
Nhưng ...:
- Năm -214 theo sử Tàu Tần Thủy Hoàng bình định xong Lĩnh Nam (trong lúc Thục Phán đang đánh nhau với Đồ Thư?)
- Theo Sử ký Tư Mã Thiên khi Tần Thủy Hoàng thống nhất Trung Hoa thì biên giới phía Nam đã đến vùng Bắc hộ, tức là miền Trung Việt Nam ngày nay. Như vậy Âu Lạc đã bị Tần chiếm, làm gì còn để cho Triệu Đà đánh nữa?
- Năm -207 Triệu Đà chiếm Âu Lạc (nghĩa là chỉ có 1-2 năm sau khi cuộc tấn công của Đồ Thư thất bại).
Gần đây người ta điều chỉnh, Triệu Đà chiếm Âu Lạc vào năm -178 để cho Trọng Thủy - Mỵ Châu có thời gian tìm hiểu nhau và để Trọng Thủy kịp đánh tráo lẫy nỏ (!). Tuy nhiên như vậy cũng không ổn vì... An Dương Vương lên ngôi năm -257 chắc cũng đã ngoài 20 tuổi, đến năm -178 thì cụ thọ ... 100 tuổi (!), và khi Trọng Thủy cầu hôn chắc Mỵ Châu cũng phải 15-20 tuổi, hay An Dương Vương sinh Mỵ Châu lúc 80 tuổi (!).
Tuổi thọ của An Dương Vương đã cao như vậy nhưng so với ... Triệu Đà thì chưa là gì. Theo sử Triệu Đà thọ... 121 tuổi ở ngôi 70 năm (!).
Tất cả những sự lộn xộn này cho thấy kẻ diệt nước Âu Lạc không phải Nam Việt Triệu Đà, và Trọng Thủy, tên Sở Khanh (Trọng = Khanh, Thủy = Sủy = Sở) trong lịch sử cũng không phải là con Triệu Đà. Kẻ diệt Âu Lạc là nhà Tần và Trọng Thủy là con vua Tần. Âu Lạc là nước nào mà nhà Tần phải lao tâm khổ tứ, gửi cả con sang làm gián điệp? Với vị thế của Tần vào cuối thời Chiến Quốc thì chẳng có nước nào mà Tần phải làm như vậy ngoại trừ ... thiên tử Chu...
Xin lưu ý với những bạn quan tâm đến chính sữ nước nhà , những phân đoạn sử được viết trên không hề sai nhưng cũng không có gì dám chắc hoàn toàn chính xác . Bởi vì khi biên soạn đoạn chính sử ở bài viết đầu , Phủ đã có từng viết , có nhiều nghi vấn mà các sử gia chưa thống nhất được . Nguyên đo là thiếu văn bản chính thống của nước nhà công nhận . Thành ra khi phân trích nguồn gốc Phủ có viết rất cẩn thận , đành dùng giả sử . Một điều xin được nhắc lại một lần nữa theo kiến thức eo hẹp của Phủ , đến bây giờ chúng ta vẫn chưa thể thuyết phục hoàn toàn về việc có hai ngàn năm văn hiến trước công nguyên . Một người Việt như Phủ mà nói như vậy có vẻ như đang nghi ngờ tổ tiên của mình . Nhưng , không thể tự hào mù quáng khi vấn đề đó thật chất thiếu chứng minh mà cụ thể các sử gia bao đời vẫn đang đau đầu .

Trích dẫn:
Một là người phương Nam (Hoa-Việt, chủng tộc Monglonoid phương Nam) gốc từ vùng Đông Nam Á (Việt Nam, Đông Dương và Hoa Nam từ sông Dương Tử đổ xuống). Một bên là người phương Bắc (người Hán + Mãn, Kim, Mông, Liêu..., thuộc chủng tộc Monglonoid phương Bắc, từ Hoàng Hà trở lên). Văn minh Trung Hoa (gồm cả 2 loại chữ viết) thời trước Tần Hán đích thực là thuộc người phương Nam (Bách Việt)
Không thể quy đồng như vậy , giáp lân cận với bắc bộ chúng ta , qua ải Nam Quan , còn có một tộc dân bài di và nhiều sắc dân khác của vùng trùng điệp núi đồi Vân Nam . Hãy xem , nếu quả thật Tần thống nhất thiên hạ đoạt chiếm cả chữ viết lẫn văn hóa của Bách Việt vậy thì lẻ thường vùng Vân Nam cũng đã là thuộc địa của Tần . Nhưng đến bây giờ Bài Di ở Vân Nam vẫn còn lưu ngôn ngữ riêng và chữ viết riêng . Giải thích sao đây ?
Trích dẫn:
Tất cả những sự lộn xộn này cho thấy kẻ diệt nước Âu Lạc không phải Nam Việt Triệu Đà, và Trọng Thủy, tên Sở Khanh (Trọng = Khanh, Thủy = Sủy = Sở) trong lịch sử cũng không phải là con Triệu Đà. Kẻ diệt Âu Lạc là nhà Tần và Trọng Thủy là con vua Tần. Âu Lạc là nước nào mà nhà Tần phải lao tâm khổ tứ, gửi cả con sang làm gián điệp? Với vị thế của Tần vào cuối thời Chiến Quốc thì chẳng có nước nào mà Tần phải làm như vậy ngoại trừ ... thiên tử Chu...
Hãy xem , nói về nghi vấn Trọng Thủy lấy tư cách gì mà đủ để cầu thân với con của vua một nước là Mị Châu . Trước hết có hai điều khúc mắc mà chúng ta cần lưu tâm :
1. Tần đã cử tướng Đồ Thư tấn công các bộ dị tộc phương nam một lần đã bị Phán khi đó được suy tôn làm thủ lĩnh đánh bại ( cuộc kháng chiến mười năm ) Có nghĩa khi ấy , lãnh thổ của các vua Hùng chưa bị Tần xâm lấn , hay nói cách khác lãnh thổ của Phán là tấm lá chắn tiền tiêu trong cuộc phạt nam của Tần .
2.Sau khi đánh bại Đồ Thư , Phán mới nhòm ngó rồi đánh chiếm lãnh thổ các vua Hùng ( có dã sử lại nói Phán là cháu họ xa của vua Hùng , theo phiếm diện của Phủ thuyết này chỉ mang tính tham khảo ) . Lúc bấy giờ Tần lại xua binh tiến công phạt Nam một lần nữa . Khi ấy Triệu Đà đang là tướng kiêm thâu các vùng phía nam Trung Nguyên ( không phải là Trung Quốc hay Trung Hoa ) có thể gọi là chúa một cõi như Tôn Quyền sau này hay Tần Hiếu Công ngày trước . Thủy là con của Đà tất nhiên đủ tư cách càu thân với Châu !

Tất nhiên nếu có chính sử thừa nhận thì vấn đề trên không cần dông dài diễn dãi nữa . Tiếc , không còn sử lưu , trong khi sách vở nghiên cứu chỉ tồn tại ở phương Bắc khó tránh sai lạc . Nhưng nếu quả thật không sai lạc thì sao nhỉ ?

Phủ chỉ bất đồng chính kiến với Bách Việt về cái nhận xét nguyên thủy chữ Hán là chữ viết của tiền nhân người Việt mình .

Ví dụ nhận định trên của Bách Việt là đúng ta hãy suy luận thế này , nguyên bản khi tiền nhân chúng ta trước khi bị Bắc thuộc đã có một bản chữ viết hoàn chỉnh chưa ? Nếu chỉ là chữ tượng hình thì khi chữ viết của chúng ta bị tráo mất để phương bắc " tiếp thu " rồi sáng tạo ra chữ Hán " dạy " lại chúng ta vậy thì đâu thể nói chữ Hán là của chúng ta được ? Lại nói khi tiền vương Chu Công đánh bại Trụ Vương nhà Thương lập ra triều Chu thì lúc đó ở phương Bắc đã có chữ viết rồi , ký tự xen kẻ tượng hình . Đây chính là nền tảng sơ khai của Hán Tự . Bây giờ phương Bắc vẫn còn lưu giữ nhiều trúc thư hoặc da dê có viết văn bản cổ . Khi ấy các bộ dị tộc phương Nam vẫn chỉ là ở dạng bộ lạc ( nếu Tư Mã Thiên nói đúng và nước Việt thật có hai ngàn năm văn hiến trước công nguyên ) có nghĩa chữ viết chưa thể phát triển sang ký tự mà vẫn còn chuyên sâu tượng hình . Vậy vấn đề lớn ở đây là không lẻ gần hơn ngàn năm sau Tần phế Chu diệt chư hầu lại lấy " chữ viết " chúng ta làm quốc ngữ của họ ? Có vô lý không khi bản thân vào lúc Tần Hiếu Công ( trước Tần Thủy Hoàng hai đời ) đã có chữ viết và toàn cỏi Trung Quốc khi ấy cũng đã có chữ viết . Đây là điều bất minh nếu suy ngẫm kỹ .

Hãy bỏ qua tất cả chính hư bất minh của sử mà chỉ nói về việc chữ viết của chúng ta là chữ hán . Chúng ta thường được viết trong cổ sử của phương Bắc là Giao Chỉ , ám chỉ không phải địa lý mà là sắc tộc . Dân Giao Chỉ chân có sáu ngón thô bè ( đặc trưng ) Trong quá trình Bắc thuộc dân ta đã bị đồng hóa cùng dân phương Bắc thành ra bây giờ kẻ nào dám vổ ngực xưng ta đây " thuần chủng " là tào lao ( thứ lỗi Phủ dùng từ thô kệch ) . Hãy xem , cả con người còn bị lai tạp cho mất gốc huống hồ văn hóa ?

Đã đến lúc chúng ta phải thận trọng suy nghĩ

Trích dẫn:
trích sao_phu08 :Hãy xem là chúng ta không chấp nhận chữ Hán là chữ nước mình hay chúng ta không chấp nhận sự đồng hóa văn hóa nước mình với phương Bắc ? Hai ý nghĩa khác nhau hoàn toàn , một vế là không muốn thừa nhận mình là chủ nhân của văn hiến dị tộc ( nói theo Bách Việt : không có chữ viết không có văn hiến ) , một vế là không muốn thừa nhận ngôn ngữ của mình bị đồng hóa nhiều với ngôn ngữ của dị tộc ( dị tộc là hiểu theo sắc dân , còn nếu nói vạn chúng sinh từ một gốc thì coi như miễn bàn )
Chúng ta hãy suy cho kỹ , vì tự nhận tinh hoa chữ viết của mình vốn đã là tinh hoa của dị tộc nếu không cẩn thận dẽ bị coi là tô hồng bản sử và nếu sai chính là cái tội mạ lỵ tiền nhân !

Mong chờ góp ý ! Có gì lỡ lời xin bỏ qua ! Khả ái !


Chữ ký của sao_phu08
Đôi giầy tôi mang
Cũ qua năm tháng
Một hôm cởi ra
Chân mình cũng mòn
(sp08)


Chỉnh sửa lần cuối bởi sao_phu08: 04-04-2010 lúc 23:25.
Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến sao_phu08 vì bài viết hữu ích này:
quyvuongcuasontrai (06-04-2010)
Cũ 04-04-2010   #39
Ảnh thế thân của Bách Việt 18
Bách Việt 18
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 26-03-2010
Bài viết: 182
Điểm: 196
L$B: 8.420
Bách Việt 18 đang offline
 
Trích dẫn:
Không thể quy đồng như vậy , giáp lân cận với bắc bộ chúng ta , qua ải Nam Quan , còn có một tộc dân bài di và nhiều sắc dân khác của vùng trùng điệp núi đồi Vân Nam . Hãy xem , nếu quả thật Tần thống nhất thiên hạ đoạt chiếm cả chữ viết lẫn văn hóa của Bách Việt vậy thì lẻ thường vùng Vân Nam cũng đã là thuộc địa của Tần . Nhưng đến bây giờ Bài Di ở Vân Nam vẫn còn lưu ngôn ngữ riêng và chữ viết riêng . Giải thích sao đây ?
Đoạt thiên hạ của người phương Nam không phải là Tần mà là Hán, chính xác là Đông Hán. Tần Thuỷ Hoàng (Đinh Tiên Hoàng) vẫn là vua Việt, là con của Mỵ Châu và Trọng Thuỷ. Bạn Phủ có phần hơi "tô hồng" khi nói về Đinh Bộ Lĩnh. Sử ghi Đinh Bộ Lĩnh khi lên ngôi cũng rất tàn bạo:
Pháp hình cũng lạ xưa nay,
Hùm nuôi trong cũi, vạc bày ngoài sân.

(Đại Nam quốc sử diễn ca)
Và thời Đinh cũng chỉ truyền được có 2 đời như Tần Thuỷ Hoàng vậy.
Tiếng Việt có một loạt từ nói về Tần=tàn (tàn bạo, tàn ác, ...) và sài lang (lang sói) vì nhà Tần thờ Sói (chó) làm thần vật.
Tiếng Việt (chữ Khoa đẩu) là tiếng của riêng một bộ phận người Việt ở phía Nam. Còn chữ Hán là tiếng chung của cả khối Bách Việt. Bách Việt là tên của người phương Nam (Trung Hoa cổ đại) sau khi bị nhà Đông Hán chiếm đoạt...
Người Di ở Vân Nam còn chữ viết nguyên gốc thì đó chính là một đầu mối để tìm ra tiếng Việt cổ (chữ Khoa đẩu). Nhưng điều này không ảnh hưởng đến việc nói chữ Hán là chữ của Bách Việt xưa.

Thôi để thay đổi không khí xin làm bài thơ:

Ai oán Mỵ Châu

Tôi nghe ai oán chuyện Mỵ Châu
Ngọc quí lầm gieo nước đục ngầu
Thân vàng sánh cùng loài lang sói
Nợ nước, tình nhà nỗi nỗi sầu.

Sở Khanh - Trọng Thuỷ kẻ bất nhân
Lừa dối Triệu Cơ đoạt nỏ thần
Bỏ vợ, đem con trai Triệu Chính
Phản vua, bội ước, dẫn quân Tần.

Lông ngỗng cô chiêu đánh dấu đường
Tấm lòng nhẹ dạ thật đáng thương
Đầu rơi dưới lưỡi gươm oan nghiệt
Máu chảy thành châu đáy đại dương.

Cổ Luỹ còn đâu hỡi Thục Vương?
Bạo tàn giặc chiếm đất Văn Lang
Ngàn năm nghiệp mất Chu thiên tử
Đớn đau này lúc vượt trùng dương.


Chữ ký của Bách Việt 18
Trời thương Bách Việt sơn hà
Trong nơi thảo mãng nảy ra kỳ tài
http://báchviệt18.vn/

Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến Bách Việt 18 vì bài viết hữu ích này:
sao_phu08 (05-04-2010)
Cũ 05-04-2010   #40
Ảnh thế thân của Bách Việt 18
Bách Việt 18
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 26-03-2010
Bài viết: 182
Điểm: 196
L$B: 8.420
Bách Việt 18 đang offline
 
Các bạn đừng cho là tôi né tránh trả lời và tranh luận một số vấn đề nêu ra. Cái khó ở chỗ là lịch sử Hoa Việt lẫn lộn quá dài. Để giải thích cần nhiều lời. Mà tôi không muốn viết dài làm khó người đọc và cũng không nhiều thời gian để viết dài. Thêm vào đó khi biện luận những vấn đề như vậy cần vận dụng tư liệu và ý kiến của những người khác nữa, nhiều khi là không hay lắm (vì chép lại ý người khác). Vấn đề nữa là tôi sợ lạc đề so với giới hạn chủ đề ban đầu đã đặt ra. Rồi cũng có thể nhiều khi người đặt câu hỏi xong, có thời gian tự tìm thấy câu trả lời. Suy nghĩ làm sáng tỏ cội nguồn dân tộc là trách nhiệm không của riêng ai. Chính các bạn hoàn toàn có thể là những người phản biện được những gì vô lý (vốn rất nhiều) trong chính sử Việt và Tàu ngày nay.
Dù sao cũng điểm lại một số câu hỏi mà bạn Phủ đặt ra, có thời gian và tư liệu sẽ dần dần bàn thêm:
1. Biên cương nước Việt cổ: trong phạm vi Việt Nam ngày nay hay ở đâu nữa, ra ngoài lãnh thổ hiện nay?
2. Chữ viết Trung Hoa cổ đại có từ thời Ân Thương: điều này đúng, nhưng nếu nói Ân Thương cũng là triều đại Việt thì chữ trên giáp cốt cũng là chữ Việt...
3. Triệu Đà và nước Nam Việt: Ai chiếm nước Văn Lang - Âu Lạc?
4. Nhà Tần: Việt hay Tàu?
5. Người phương Nam là "man di", không có chữ viết, chưa có thành tựu văn hóa gì đáng để người phương Bắc học.


Chữ ký của Bách Việt 18
Trời thương Bách Việt sơn hà
Trong nơi thảo mãng nảy ra kỳ tài
http://báchviệt18.vn/

Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến Bách Việt 18 vì bài viết hữu ích này:
sao_phu08 (05-04-2010)
Cũ 05-04-2010   #41
Ảnh thế thân của sao_phu08
sao_phu08
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Gia nhập: 31-01-2010
Bài viết: 539
Điểm: 461
L$B: 35.965
sao_phu08 đang offline
 
Phủ thiết nghĩ đã đến lúc Phủ phải nói thẳng vài vấn đề mà Phủ thấy hơi khó chịu trong cách lý luận của bạn . Nếu có gì chối tai mong bỏ qua cho . Khả ái !

1 . Phủ thấy hình như bạn cố gắng khẳng định Tần Thủy Hoàng và các vị khác trong Bắc Sử luôn là ám chỉ các vị tiền nhân của chúng ta . Ví như bạn đưa ra luận cứ thật bên cạnh các suy luận từ cách đọc và cách viết trong khi ai dám đảm bảo chắc rằng chữ viết của chúng ta có phải là chữ hán hay không và chúng ta bị ảnh hưởng của Bắc quốc hay bắc quốc ảnh hưởng của chúng ta
Trích dẫn:
.Tần Thuỷ Hoàng (Đinh Tiên Hoàng)
Điều bạn cho là đúng đây có phải bất minh không , khi Đinh Hoàng lập quốc sau Nhà Tống trong khi Tần đã là vương triều trước công nguyên . bạn viét như vậy rất dễ hiểu lầm là đang cố tô hồng sử nước mình . Phủ xin thứ lỗi trước , có thể nước ta có một vài điểm không bằng phương Bắc nhưng tự mạo nhận tô hồng nâng tầm lên thì Phủ nhất thiết không đồng ý . Thay vì cố gắng mạo nhận những cái vốn chưa có gì đảm bảo là của ta , thì ta nên cố gắng gìn giữ những gì đã được khẳng định chắc chắn tinh hoa của mình

2 . Lúc Phủ viết Ai Oán Mị Châu luôn chờ mọi người đồng cảm cái gì ? Không phải là nhỏ lệ xót thương Châu ! Không phải là thay Châu mà phục sinh Thủy để cải oán .

Phủ rất vui khi Bách Việt đã nhận ra một nữa thâm ý của Phủ . Bách Việt đã nói đúng , cái Ai Oán ở đây chính là ai oán cho phần văn hóa đã mất của chính ta . Phủ ngày đêm trông chờ Bách Việt đồng tâm một nữa ý còn lại nhưng không ngờ càng luận càng lại đi sâu về sử quá . Một nữa ý còn lại của Phủ chính là hãy xem tại sao có tiếng " Ai Oán " nọ ? Là do kẻ trá tâm Thủy ( dị tộc , theo dã sử ) hay là do An Dương Vương chểnh mảng ỷ y ?

Hãy xem có phải bây giờ lớp trẻ như Phủ đôi khi khó khăn về việc giữ gìn và quan tâm đến văn hóa nước mình . Đó là vì lớp trẻ , trong đó có cả Phủ , đã bị đồng hóa theo dòng hội nhập , nói thẳng là đã hòa tan gần hết rồi . Vậy thì phần văn hóa mà lớp trẻ bây giờ không biết là do ai ? Do Thủy tâm tư bất chính ( văn hóa nước khác ảnh hưởng ) hay do An Dương Vương chểnh mảng (chính chúng ta đã quá xem nhẹ việc giữ gìn văn hóa nước mình để truyền lại cho lớp kế cận ) ? Đã bao giờ chúng ta nhìn nhận nước mắt MỊ CHÂU thực ra đang khóc cái gì chưa ?

Có bao giờ chúng ta nghĩ sẽ có một ngày , con cháu của mình có được cái kết cục như An Dương Vương phải đâm đầu chết trong dòng chảy mênh mông của hòa nhập bây giờ không ?

Hãy xem , một lớp trẻ đã nhiễm mất lối ống Tây hóa ( phần đông là cái xấu , không nhiễm được cái tốt thật của Tây ) dễ dãi trong cách sống sa đà trong thú vui , bại hoại nhiều về văn hóa ( báo chí vẫn hay đăng hàng tuần đó thôi ) . Đó là cái lổi của ai ? Là do lớp trẻ " yêu lầm " ( Mị Châu tình dại ) ? là do văn hóa các nước khác ồ ạt đổ vào nước ta không kiểm soát ( Trọng Thủy tâm trí trá ) hay là do chính các vị có trách nhiệm , các bậc cha mẹ và mổi chúng ta ỷ y tán dương văn hóa mình mà không lường trước ( An Dương Vương ỷ y không phòng bị hết để mắc lừa Thủy phá mất " nỏ thần " ) ?

Trước trách mình , sau trách người , chúng ta đã biết tự trách mình chưa ?

Những dòng trên tuy nghe hơi có vẻ cao giọng nhưng đó là những bức xúc thật của Phủ trước những điều chướng mắt ngày nay . Phủ cũng là người trẻ nhưng lại nhiễm phải tính bao đồng nên không thể không ai oán . Chỉ sợ đến một ngày nào đó , lớp trẻ sau , sau nữa sau Phủ rồi sẽ phải "đâm đầu tự vẫn " hòa tan theo dòng hòa nhập bây giờ ( như An Dương Vương phải nhảy xuống biển chết )? Có muộn không nếu mỗi chúng ta có một ý thức nhỏ về bắt đầu ?

Vài dòng tâm huyết , mong không phiền tai !

Khả ái !


Chữ ký của sao_phu08
Đôi giầy tôi mang
Cũ qua năm tháng
Một hôm cởi ra
Chân mình cũng mòn
(sp08)

Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến sao_phu08 vì bài viết hữu ích này:
Bách Việt 18 (06-04-2010), quyvuongcuasontrai (06-04-2010)
Cũ 06-04-2010   #42
Ảnh thế thân của Bách Việt 18
Bách Việt 18
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 26-03-2010
Bài viết: 182
Điểm: 196
L$B: 8.420
Bách Việt 18 đang offline
 
Thảo luận những chuyện này không tránh khỏi những bất đồng. Và cũng nhờ những bất đồng mà chúng ta mới có sự thay đổi về nhận thức.
Tiếng ai oán của Mỵ Châu không phải là duy nhất trong lịch sử nước ta. Trong dân gian luôn lâm râm lan truyền những day dứt, ai oán không ngớt từ xưa tới nay:
- Người phương Bắc đã đánh tráo mất lẫy nỏ thần (chuyện Mỵ Châu - Trọng Thủy).
- Mũ đâu mâu thần bị đánh tráo (chuyện Triệu Việt Vương).
- Cao Biền đã yểm bùa khắp nơi khiến nước Nam không thể vực dậy được.
- Trạng chết còn dặn con khi chôn thì lật úp cha xuống để khi người Tàu đến lật ngược lại sẽ thành xuôi. Nhưng con vì thương cha không làm theo lời dặn để cho Trạng bị lật úp, nhân tài vì thế mà không thể tái sinh...
Những câu chuyện đó nói về cái gì vậy? Chúng ta có thật bị mất cái gì không? Cái gì bị đánh tráo và đảo ngược? Tới giờ suy nghĩ kỹ thì thấy những lời nhắn gửi của tiền nhân là thật, thật với nghĩa bóng. Cái chúng ta mất là lịch sử và là linh hồn văn hóa.
Bắt đầu là từ thời Đông Hán tên Mặt Ngựa (Mã Diện) được lệnh vua Lu Tối (Lưu Tú - Hán Quanq Vũ) thu hết trống đồng đúc thành ngựa. Trống đồng là biểu tượng của văn hóa phương Nam và Ngựa là biểu tượng của văn hóa phương Bắc (chăn nuôi và săn bắn). Như vậy âm mưu của Đông Hán chính là thủ tiêu nền văn hóa phương Nam.
Tiếp đó đến nhà Minh thu hết tứ đại khí nước Nam, phá sạch, đốt sạch, cố tình xóa đi xuất xứ Việt Nam của Trung Hoa. Và hơn nữa là cơn "đại hồng thủy" Tứ khố toàn thư của nhà Thanh, nhất là thời Càn Long, thuê hàng trăm "bác sĩ" cạo sửa sách vở, sửa không được thì đốt. Kết quả là sử Việt chỉ còn biết dựa trên những câu chuyện truyền miệng và trí nhớ từ hàng trăm, hàng nghìn năm mà chép lại, làm sao chính xác được?
Bạn Phủ đã rất đúng khi nói ai oán Mỵ Châu là ai oán về văn hóa. Đây không chỉ là truyền thuyết, mà là lịch sử thật sự.


Chữ ký của Bách Việt 18
Trời thương Bách Việt sơn hà
Trong nơi thảo mãng nảy ra kỳ tài
http://báchviệt18.vn/


Chỉnh sửa lần cuối bởi Bách Việt 18: 06-04-2010 lúc 14:11.
Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến Bách Việt 18 vì bài viết hữu ích này:
sao_phu08 (06-04-2010)
Cũ 06-04-2010   #43
Ảnh thế thân của sao_phu08
sao_phu08
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Gia nhập: 31-01-2010
Bài viết: 539
Điểm: 461
L$B: 35.965
sao_phu08 đang offline
 
Tôi mượn chuyện xưa nhắc chuyện nay
Bao lời ca oán đã như mây
Sóng đổi mấy phen lận đận gốc
Cột nhà cũng dời chuyển thật ngay

Gió thổi Nam Quan lạnh lùng thay
Bao hồn tử sĩ thẹn thế này
Biển động Cà Mau gọi hồn nước
Bao giờ Nam Quốc thôi lệ cay ?

Tiếng khóc Mị Châu nào nguôi oán
Lệ rơi giếng ngọc bao giờ thôi
Phán ân hận tỉnh cơn say vội
Sóng nào bôi nhòa được miệng đời ?

Bắc ải khóc không còn lành lặn
Đảo xa gót dị tộc xéo dày
Ôi thôi còn bao bao như vậy
Cà Mau sóng ghi dạ đắng cay

Từ thuở mang gươm đi mở cõi
Trời Nam thương nhớ đất thăng long
*
Từ thuở lòng người bao dời đổi
Còn bao nhiêu dạ luyến quốc vong ?

Bốn biển đang hòa thành đại hải
Có tan mất không biển phương Đông
Trách chuyện ngàn xưa sao không hỏi
Phán chết , đến giờ tỉnh mộng không ?
.....
* thơ Huỳnh văn Nghệ


Chữ ký của sao_phu08
Đôi giầy tôi mang
Cũ qua năm tháng
Một hôm cởi ra
Chân mình cũng mòn
(sp08)

Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến sao_phu08 vì bài viết hữu ích này:
Bách Việt 18 (07-04-2010), quyvuongcuasontrai (06-04-2010)
Cũ 07-04-2010   #44
Ảnh thế thân của Bách Việt 18
Bách Việt 18
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 26-03-2010
Bài viết: 182
Điểm: 196
L$B: 8.420
Bách Việt 18 đang offline
 
Trích dẫn:
Tôi mượn chuyện xưa nhắc chuyện nay
Đây đúng là "tâm ý" của bạn Phủ. Còn của tôi là "Tôi nghe kể chuyện...".
Trong Đại Việt sử ký toàn thư, sử thần Ngô Sĩ Liên khi bình về chuyện tráo mũ đâu mâu của Triệu Việt Vương có một câu rất lạ:
"Đàn bà gọi việc lấy chồng là "quy" thì nhà chồng tức là nhà mình. Con gái vua đã gả cho Nhã Lang thì sao không cho về nhà chồng mà lại theo tục ở gửi rể của nhà Doanh Tần để đến nỗi bại vong?"
Lạ ở chỗ sao lại so sánh "tục gửi rể của nhà Doanh Tần" với chuyện tráo móng rồng thần? Xem lại sử nhà Tần thì chỉ có một chuyện gửi rể là Doanh Tử Sở (Dị Nhân) làm con tin ở nước Triệu, lấy nàng Triệu Cơ, ái thiếp của Lã Bất Vi. Câu chuyện "buôn vua" này rất nổi tiếng. Nhưng chuyện này có gì chung với sự lừa gạt của chàng rể như trong chuyện Triệu Việt Vương?
Thời Xuân Thu Tấn và Tần là hai trong 5 Ngũ bá, vị thế lực lượng gần tương đương. Sau đó nước Tấn bị chia thành 3 nước Hàn, Triệu, Ngụy, với nước Triệu là nước yếu nhất. Vậy mà cuối thời Chiến Quốc nước Tần hùng mạnh lại phải gửi con tin vào nước Triệu? Hơn nữa khi tướng Tần Bạch Khởi chôn sống 40 vạn quân Triệu ở Trường Bình thì... con tin Doanh Tử Sở vẫn sống nhởn nhơ ở kinh đô của Triệu. Phải mấy năm sau khi tướng Tấn đã vây kinh đô Triệu thì Doanh Tử Sở lại phải nhờ Lã Bất Vi giúp để bỏ trốn...
Chuyện thái tử Tần đi "xài của thừa" của Lã Bất Vi khó mà tin được vì đây là chuyện Hoàng gia, thái tử lấy vợ đâu có đơn giản như vậy. Nước Tần với Tân Pháp nghiêm ngặt của Thương Ưởng thì Lã Bất Vi sức mấy còn giữ được đầu, nói gì đến chuyện làm thừa tướng.
Tất cả chuyện trên chỉ là để bôi nhọ nàng Triệu Cơ và bẻ ngoặt đoạn sử Tần - Triệu này. Kẻ lừa gạt không phải là Lã Bất Vi mà chính là Doanh Tần Tử Sở như sử thần Ngô Sĩ Liên đã chép trên.
Tử Sở hay Sở Khanh, tức Trọng Thủy trong sử Việt. Triệu là Chiêu, là Châu. Cơ là họ của nhà Chu (vua khai nghiệp Cơ Xương, Cơ Phát). Triệu Cơ hay Cơ Châu, tức Mỵ Châu là con vua Chu. Tiếng Việt còn gọi "cậu ấm cô chiêu' chỉ con nhà quyền quí...
Sử Hoa chép Doanh Tử Sở và Triệu Cơ có con, đặt tên là Chính, lấy họ mẹ nên gọi là Triệu Chính. Chuyện này thật buồn cười vì sao con trai chính dõi, thái tử nước lớn lại lấy theo họ mẹ? Triệu Chính về sau lên ngôi là Tần Thủy Hoàng. Việc lấy họ mẹ cho thấy Triệu Cơ không phải là một thê thiếp bình thường. Lấy họ Triệu tức là Tần Thủy Hoàng lấy theo dòng dõi Chu thiên tử...
Việc Tần diệt Chu lẽ ra phải là một sự kiện động trời vào thời Chiến Quốc. Thế mà sử không hề chép một dòng nào về việc này. Về lý mà nói nhà Tần bắt đầu phải tính từ khi Tần diệt Chu, là triều đại trước Tần, chứ không phải đợi đến khi Tần Thủy Hoàng diệt 6 nước. Nói là Tần Thủy Hoàng thống nhất hoàn toàn Trung Hoa cũng không phải vì trong 6 nước đó thiếu vắng một số nước lớn là Lỗ, Ngô, Việt, đều là những nước từng xưng bá chư hầu.
Như vậy chữ Thủy của Tần Thủy Hoàng không phải là hoàng đế thứ nhất, mà nghĩa là ... nước (Sủy, hay Sở). Nước là tượng của phương Bắc. Trọng Thủy là con thứ hai (theo thứ tự thái, trọng, quí) của người phương Bắc.
Thục Phán bị đuổi cầm sừng văn tê 7 tấc rẽ sóng đi ra biển là Chu Noãn Vương, vị vua cuối cùng của nhà Chu. Hiểu theo ngôn ngữ ngày nay nghĩa là vua Chu lên tàu đi ra ... Philipin hay Indonexia. Sẽ không ngạc nhiên nếu ở Đông Nam Á hải đảo cũng tìm thấy những trống đồng to và đẹp, có khi còn hơn so với trống đồng thời Đông Sơn.


Chữ ký của Bách Việt 18
Trời thương Bách Việt sơn hà
Trong nơi thảo mãng nảy ra kỳ tài
http://báchviệt18.vn/

Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến Bách Việt 18 vì bài viết hữu ích này:
sao_phu08 (07-04-2010)
Cũ 03-08-2010   #45
Ảnh thế thân của Bách Việt 18
Bách Việt 18
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 26-03-2010
Bài viết: 182
Điểm: 196
L$B: 8.420
Bách Việt 18 đang offline
 
Câu đối trước nghi môn của đền thờ An Dương Vương ở Cổ Loa:
Chiêu lăng tùng bách kim hà xứ
Thục quốc sơn hà tự cố cung
Dịch nghĩa:
Chiêu lăng tùng bách giờ đâu nhỉ
Thục quốc non sông đó cố cung

Không mấy ai đặt câu hỏi tại sao đền thờ Thục An Dương Vương lại gọi là "Chiêu lăng"?
Trong cách nhìn mới từ Chiêu lăng này chúng ta hiểu rất rõ:
Thục = Thụt, chỉ phương Tây, hướng mặt trời lặn.
Chiêu = Chu, cũng là phương Tây và là ... nhà Chu.
Chiêu lăng tức là ... mộ vua Chu. An Dương Vương - vua Chủ của Cổ Loa không ai khác chính là Chu thiên tử của Hoa sử...


Chữ ký của Bách Việt 18
Trời thương Bách Việt sơn hà
Trong nơi thảo mãng nảy ra kỳ tài
http://báchviệt18.vn/

Trả lời kèm theo trích dẫn
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 03:45
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,10264 seconds with 15 queries