Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Vọng Nguyệt Nhai > Nhật Ký & Lưu Bút
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Nhật Ký & Lưu Bút Là nơi gửi những dòng lưu bút và nhật ký của các huynh đệ tỷ muội Lương Sơn.

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 21-03-2005   #37
Ảnh thế thân của traitimthieumottinhyeu
traitimthieumottinhyeu
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 13-10-2004
Bài viết: 55
Điểm: 7
L$B: 9.891
traitimthieumottinhyeu đang offline
 
thơ thì không hết nhưng kỉ niệm thì không còn . xa rôi ngày xưa ,ôi nhớ nhưng gì ta mất . nhớ quá đi tiếc quá ............


Chữ ký của traitimthieumottinhyeu
Sống Để Lại Cho Đời Nhiều Quyến Luyến
Chết Đi Để Lại Cho Người Nhiếu Xao Xuyến

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 22-03-2005   #38
Ảnh thế thân của Người Hà Nội
Người Hà Nội
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 15-02-2005
Bài viết: 390
Điểm: 439
L$B: 29.585
Tâm trạng:
Người Hà Nội đang offline
 
Phố vắng mình tôi lang thang. Cô đơn đi tìm điều gì không thực , nhưng lại như đang hiện hữu đâu đây. Cứ mải miết tìm kiếm và đợi chờ để rồi những cái ta có được làm nỗi đau nấc thành tiếng. Không phủ nhận cái quá khứ vốn đã trở thành một phần của tâm hồn , vậy mà cớ sao cú lục lọi mãi thế nhờ. Cuộc sống thì thay đổi vô cùng , đừng đi ngược lại thời gian và định mệnh , không rồi lại tự đẩy mình đến bờ vực thẳm.
Hoa có đẹp đến mấy rồi khi đông sang , cũng sẻ chỉ còn là tàn úa và cành khô. Đừng mơ mộng mà hãy yêu những cái mình nắm trong tay. Mưa rơi trắng xóa con đường rồi. Trôi đi cả những suy tưởng không đầu không cuối. Có tốt không , hình như là có. Quên cũng tốt , không nhớ lại càng hay.
Trong mỗi cuộc đời con người , dù có rất nhiều chuyện xảy ra , nhưng ta đâu cần phải nhớ hết đâu...Tự dằn lòng là vậy. Nhưng cũng sẽ chỉ là môt sự cố gắng mà thôi...Dẫu biết cố quên là sẽ nhớ / Nhưng lòng cứ mãi nhớ rồi quên. Bỏ đi , sau cơn mưa rồi trời sẽ sáng. Phía xa chân trời kia , rồi cầu vồng sẽ xuất hiện.

Biết đâu...! Cũng nên mơ ước một lần để xem ta nhận được gì...


Chữ ký của Người Hà Nội
Đường xuôi ngược có đời Ta trôi mãi
Em nghoảnh mặt xuôi dòng cấp bến mơ
Nếu ngày mai có cho Ta gặp lại
Xin được thấy mắt môi em rạng ngời.


Lăng Lâm Phi

Tài sản của Người Hà Nội
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 22-03-2005   #39
Ảnh thế thân của cõi_tạm
cõi_tạm
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 06-03-2005
Bài viết: 13
Điểm: 5
L$B: 7.112
cõi_tạm đang offline
 
Ngày tháng lặng lẽ trôi qua. Anh dấu mình vào kỉ niệm. Trong những tháng ngày cô đơn này , co lẽ , em nói đúng. Anh đang tự đánh mất mình của hiện tại. Ngày biết đến anh , anh không còn lạnh lùng và thờ ơ nữa. Trái tim đóng băng tự lâu như gặp ngon lửa lớn , tan chảy thành dòng nước hiền hòa. Nhìn vao đôi mắt ấy , anh như thấy khung trời bình yên và hạnh phúc. Nhưng rồi lại sợ , sợ cảm giác bình yên hạnh phúc ấy sẽ làm anh quên cái hiện tại nghiệt ngã mà mình đang sống. Anh hèn nhát chạy chốn chính mình. Sao em không hề yêu anh mà lại ở bên anh? Để rồi khi buồn đau nhất , em lại lặng lẽ thấm từng giọt nước mắt mà anh giấu bên trong...Tạo sao vậy S?
Giờ này , ở đâu đó trên trái đất này , em có biết , có một người đang nhớ , đang gọi tên em không?


Chữ ký của cõi_tạm
NGƯỜI NHƯ ĐÁM MÂY BAY VỀ NƠI CUỐI TRỜI. MÂY BAY ĐI BIẾT BAO GIỜ TRỞ LẠI???

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 23-03-2005   #40
Ảnh thế thân của Người Hà Nội
Người Hà Nội
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 15-02-2005
Bài viết: 390
Điểm: 439
L$B: 29.585
Tâm trạng:
Người Hà Nội đang offline
 
Tự Sự

Thời gian kéo tuổi thơ trôi dần vào vùng kí ức. Tất cả những gì còn lại chỉ là kỉ niệm. Đã có rất nhiều điều được lãng quên cùng thời gian , vậy mà sao cái cảm giác đấy - vẫn ám ảnh mình. Sợ hãi , bất lực , òa khóc , nghẹn ngào. Hai chữ gia đình từ lâu đã trở nên xa vời và vô thực. Mình chưa từng oán giận số phận sao không cho mình một gia đình bình thường như bao gia đình khác. Nhưng , tại sao? tại sao lại để lại trong tiềm thức mình một nỗi ám ảnh đáng sợ đến vậy. 18 năm qua , tại sao nó không hề phai mờ...nó sẽ hành hạ mình đến bao giờ nữa đây.
Đêm qua , khi một mình lang thang trong màn mưa lạnh buốt. Nước mắt chảy ra nóng ran bờ môi. Giá như mình cũng làm mưa nhỉ. Rơi xối xả khi buồn rồi cũng tan biến khi chạm đất. Chẳng còn để lại chút dấu vết gì nữa. Cũng quen dần với cái cảm giác , sống hôm nay và nghĩ rằng. có thể , ngày mai , mình sẽ chết. Chết là hết. Chẳng còn nỗi đau khổ hay sợ hãi. Chỉ có điều , cũng chẳng còn cái gọi là hạnh phúc nữa. Cái gì cũng có giá của nó đấy thôi. Chủi chán rồi lại gọi về cho tiền. Cái gì cũng được phủ bằng tiền. Hóa ra nó có sức mạnh ghê gớm đến vậy. Mình không cần.
Nhiều lúc muốn bỏ đi thật xa , đến bất cứ đâu , miễn là không ai biết mình. Rời xa tất cả những cái đang có , đang diễn ra. Đêm , chẳng ngủ nổi vì sợ. Đêm bình yên nhưng chứa đựng nỗi sợ hãi kinh khủng. Được ở một mình những lại cũng là khoảng thời gian để trải nghiệm nỗi cô đơn.

Đêm nay , đêm mai , liệu giấc ngủ có vỗ về. Những cơn mơ có xua tan lo lắng sợ hãi. Sáng ra tỉnh dậy....cái gì sẽ chờ đón mình đây

Dương...viết cho chính mình


Chữ ký của Người Hà Nội
Đường xuôi ngược có đời Ta trôi mãi
Em nghoảnh mặt xuôi dòng cấp bến mơ
Nếu ngày mai có cho Ta gặp lại
Xin được thấy mắt môi em rạng ngời.


Lăng Lâm Phi

Tài sản của Người Hà Nội
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 24-03-2005   #41
Ảnh thế thân của Người Hà Nội
Người Hà Nội
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 15-02-2005
Bài viết: 390
Điểm: 439
L$B: 29.585
Tâm trạng:
Người Hà Nội đang offline
 
Tự Sự

Lại một đêm dài như bao đêm khác. Không thể đuổi nổi cái bóng đen tròn chính tâm hồn mình. Vật vã trong nỗi đau dằng xé. Rồi để khi thức dậy , vui đùa cùng cuộc sống. Cố để những nỗi đau trong đêm không hành hạ nữa. Mệt
mỏi và hụt hẫng. Mình đã làm gì sai hay sao mà phải chịu đựng tất cả những cái này?. Đến bao giờ , những giọt nước mắt mới thôi không rời. Đến bao giờ , mới đuổi hết ưu phiền để tìm lại chính mình trong những ngày xưa. Phải chăng , thời gian là cái vô thực. Tồn tại mà cũng như không. Thử hỏi ai có thể chạm đến nó chứ. Thời gian liệu có cô đơn không?. Khi cứ mải miết trôi đi trong lặng lẽ...Sao hôm nay trời không có nắng nhỉ. Lạnh thế này. Bầu trời không một gơn mây , một mầu trắng xóa bao phủ , như ôm trọn cả nỗi cô đơn vào lòng. Cảm xúc bị hơi lạnh nén xuống...đông cứng. Chẳng cảm nhận nổi cái gì xung quanh mình nữa. Muốn chạy chốn quá. Chân muốn bước mà sao cái sức mạnh vô hình cứ giữ mình lại. Dằng co mãi rồi mệt mỏi , không đi nổi nữa. Mình chịu thua thôi. Điệu nhạc vang lên rợi rã , thấm ướt cả dòng suy tư. " Một chiều nào , bơ vơ trên cát, nhìn em ngây thơ xõa tóc hững hờ. Ngày lại ngày tôi hay ra đó , tìm kiếm chỉ có mỗi riêng người.....lòng tôi nghe như biển đang khóc âm thầm..." Biển tưởng vô tình vậy còn chứa đựng cả nỗi buồn , chịu đựng để con sóng nén sâu chôn chặt. Ta có làm được thế không? Hay ta gửi nó cùng gió nhỉ , để gió cuốn trôi đi tất cả ....hững hờ

Dương....viết cho chính mình


Chữ ký của Người Hà Nội
Đường xuôi ngược có đời Ta trôi mãi
Em nghoảnh mặt xuôi dòng cấp bến mơ
Nếu ngày mai có cho Ta gặp lại
Xin được thấy mắt môi em rạng ngời.


Lăng Lâm Phi

Tài sản của Người Hà Nội
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 25-03-2005   #42
Ảnh thế thân của Người Hà Nội
Người Hà Nội
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 15-02-2005
Bài viết: 390
Điểm: 439
L$B: 29.585
Tâm trạng:
Người Hà Nội đang offline
 
Tự Sự

Ngày hôm nay , mình gần như đã khóc khi nhìn ông anh lên xe hoa. Cái cảm giác đan xen giữa niềm vui và sự ích kỉ. Như thể mình vừa mất đi cái gì quý giá lắm. Anh em ở với nhau bao năm , cái gì cũng tâm sự , đi đâu cũng có nhau. Thế mà....giờ chắc chẳng được thế nữa rồi. Sao mà mình lại trẻ con thế nhờ , nhưng quả thật... . Trời mưa to quá , chắc cũng đang hòa cùng suy nghĩ của mình. Rồi mấy năm nữa thôi , biết đâu lại đến lượt mình. Lớn hết cả rồi. Không biết sau này gặp lại , tình cảm có còn được như xưa không.
Cũng sắp đến ngày đi rồi , chẳng biết nên lam gì , nói gì với những người thân yêu. Chỉ mơ hồ cảm thấy , có lẽ mình sẽ nhớ. Nhưng trong cuộc sống hiện tại , đôi khi , tình cảm không có cơ hội để bộc lộ , hoặc sẽ trở nên lố bịch và thừa thãi.
HA này , hôm qua , dù rất muốn , vậy mà tôi không làm được điều mình ấp ủ bấy lâu nay. Chán khing khủng. Nhưng chắc HA hiểu và thông cảm cho tôi , phải không. Hôm nay có dịp xa Hà Nội , có một chút thời gian để cảm thấy nhớ nơi này. Làm quen dần với sự cô đơn.
Thế là anh ấy cũng sắp đi thật rồi. Nhiều lúc muốn làm một cái gì đó , nhưng lại e ngại. Khi mà cả hai chưa là gì của nhau , khi mà mình trong anh ấy quá mờ nhạt thì...Mình có lẽ là không đủ tự tin. Một lần hứng chịu những đau khổ làm mình trở nên nhút nhát chăng?. Anh ấy đã có người con gái khác , mình cũng đâu mong chờ điều gì xa vời. Vậy mà...Thời gian đâu cho phép mình nghĩ đến điều đó , nhất lại là giai đoạn này. Nhưng mình tin , mình sẽ vượt qua. HA hãy cổ vũ cho mình nhé. Cũng đã muộn rồi , mai lại đi chơi , lại xa Hà Nội thêm một ngày nữa. Để xem cái gì sẽ làm mình lưu luyến nhất nào , cho bản thân mình một cơ hội va cũng là để quen dần...


Chữ ký của Người Hà Nội
Đường xuôi ngược có đời Ta trôi mãi
Em nghoảnh mặt xuôi dòng cấp bến mơ
Nếu ngày mai có cho Ta gặp lại
Xin được thấy mắt môi em rạng ngời.


Lăng Lâm Phi

Tài sản của Người Hà Nội
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 27-03-2005   #43
Ảnh thế thân của cõi_tạm
cõi_tạm
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 06-03-2005
Bài viết: 13
Điểm: 5
L$B: 7.112
cõi_tạm đang offline
 
Ngày hôm qua , anh lại đến MUNS , vẫn chỗ ngồi đấy , bên ánh đèn và những nhành hoa em thích. Tất cả không hề thay đổi , chỉ có điều là không có em mà thôi. Có phải như anh đang để mình chìm đắm trong những kỉ niệm. Không thể đuổi bóng hình em cùng cơn gió , đau khổ dằn vặt trong hiện tại khiến anh lạc lối. Cứ mải miết lục tìm để rồi khi nhìn lại, nhận ra rằng mình vẫn trắng tay. Anh không thể tìm thấy hạnh phúc cho mình khi không có em. Những cuộc tình chóng vánh , những người đến rồi lại đi , tất cả đều không thể làm nguôi đi nỗi nhớ trong anh. Vì tình yêu , em đã làm ngọn lửa tan chay đi tảng băng trong anh. Để rồi khi trở lại là nước , anh lặng lẽ trôi vật vờ cùng năm tháng. Em thật tàn nhẫn khi để lại nơi anh một nỗi ám ảnh , em có biết không?Cuộc sống không cho anh nhiều cơ hội để làm lại. Anh đã mang ơn họ và giờ anh phải làm tất cả để trả lại. Anh đã sai lầm khi để mất em , anh hèn nhát khi không thể giữ em lại bên mình. Bài học quý giá nhưng cái giá phải trả quá đắt , anh không muốn chấp nhận , nhưng...Anh vẫn vậy , vẫn vô cảm và lạnh lùng. Nụ cười giường như là điều không thực. Nhưng có ai hiểu , tận sâu trong tiềm thức , anh đau thế nào?
Em hãy đi cho hết con đường em đã trọn. Anh không đủ dũng cảm để chúc em hạnh phúc . Nhưng anh tin , em đã không đi nhầm đường. Người ấy sẽ mang lại cho em những gì cần em cần.


Chữ ký của cõi_tạm
NGƯỜI NHƯ ĐÁM MÂY BAY VỀ NƠI CUỐI TRỜI. MÂY BAY ĐI BIẾT BAO GIỜ TRỞ LẠI???

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 31-03-2005   #44
Ảnh thế thân của cõi_tạm
cõi_tạm
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 06-03-2005
Bài viết: 13
Điểm: 5
L$B: 7.112
cõi_tạm đang offline
 
Cuộc sống với anh là một dấu chấm hỏi. Đã có bao điều xảy ra mà dù cố gắng , anh cũng không thể tìm thấy câu trả lời. Tại sao anh lại không thể giữ được em? Tại sao em ra đi mà không một lời từ biệt? Tại sao....Anh đã tự dằn lòng rằng hãy quên em đi , hãy để em tan biến trong anh như em hằng mong muốn...Nhưng , anh không thể hay đúng hơn là chưa làm được.
Ngày nối ngày trôi qua , thời gian thì trôi đi không ngừng , vạn vật đổi thay còn anh thì vẫn vậy. Ôm trọn nỗi nhớ , anh để mình lại trong dòng kí ức. Hôm qua , khi đọc lại mail của em , niềm vui nho nhỏ len lỏi nhưng rồi lại thấy nhớ em nhiều hơn. Mơ về một ngày cùng em dạo bước bên bãi biển ngắm cảnh hoàng hôn. Em thích mùa đông , thích đi dưới trời mưa rào , thich đêm. Anh vẫn nhớ. Anh vẫn đang và luôn nhớ về em.


Chữ ký của cõi_tạm
NGƯỜI NHƯ ĐÁM MÂY BAY VỀ NƠI CUỐI TRỜI. MÂY BAY ĐI BIẾT BAO GIỜ TRỞ LẠI???

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 02-04-2005   #45
Ảnh thế thân của Người Hà Nội
Người Hà Nội
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 15-02-2005
Bài viết: 390
Điểm: 439
L$B: 29.585
Tâm trạng:
Người Hà Nội đang offline
 
Mưa.Anh xuất hiện bất chợt. Xa lạ là thế nhưng hóa thân quen. Mưa không làm em lạnh và anh cũng chẳng là em bối rối. Điều gì khiến em trở nên lãnh đạm đến vậy. Những rung động phải chăng không còn tồn tại trong em nữa.

Em hiểu rất rõ một khoảng cách , một khung trời mà em không với tới được. Em sẽ không cố gắng cho những điều mộng ảo. Thực tại quá nhiều nỗi lo lắng kéo em rời xa anh. Xa đi giấc mơ mang hơi hướng cổ tích một thời'...

Thời gian sẽ mang lại câu trả lời...Dù có mong đợi hay níu kéo. Em sẽ chấp nhận như một định mệnh. Mọi thứ đến rồi đi , dù chẳng để làm gì , cũng đủ để chứng thực một sự tồn tại


Chữ ký của Người Hà Nội
Đường xuôi ngược có đời Ta trôi mãi
Em nghoảnh mặt xuôi dòng cấp bến mơ
Nếu ngày mai có cho Ta gặp lại
Xin được thấy mắt môi em rạng ngời.


Lăng Lâm Phi

Tài sản của Người Hà Nội
Trả lời kèm theo trích dẫn
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 19:44
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,06710 seconds with 15 queries