Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Vọng Nguyệt Nhai > Nhật Ký & Lưu Bút
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Nhật Ký & Lưu Bút Là nơi gửi những dòng lưu bút và nhật ký của các huynh đệ tỷ muội Lương Sơn.

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 07-07-2009   #73
Ảnh thế thân của maudonvuong_ph
maudonvuong_ph
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
*** Thái Tử Phi ***
Gia nhập: 25-12-2007
Bài viết: 621
Điểm: 86
L$B: 5.433
Tâm trạng:
maudonvuong_ph đang offline
 
Lấy lại được tinh thần rùi. Mai lại bắt đầu mới. hì. Cuộc sống mà.......... lúc vui lúc buồn, lúc chán nản, lúc hy vọng khi thất vọng......
NX ui. sao LD thấy 2 đứa mình vừa thân vừa xa thế nhỉ? Trong tim mình, LD luôn nghĩ NX là người bạn thân thương nhất của LD nhưng thực tế LD thấy 2 đứa mình nhiều lúc thật xa lạ với nhau. LD không hiểu đc 2 đứa mình thân nhau theo kiểu gì? khi NX và LD buồn đều tìm đến nhau, là người đầu tiên muốn chia sẻ cho nhau còn khi bình thường thậm chí khi vui rất ít khi 2 đứa mình nc với nhau. Nhiều lúc thấy 2 đứa mình rất hiểu nhau nhưng nhiều lúc thấy 2 đứa mình chẳng hiểu gì về nhau..........
NX sắp bay rùi, sang bên kia với người NX yêu thương. LD vừa muốn NX đi vừa không muốn NX đi. LD biết ở đây NX chịu nhiều đau khổ nhưng LD cũng sợ sang bên kia cuộc sống đặc biệt là chuyện tc của NX không đc thuận lợi thì sao? Ở đây NX còn có mẹ, có LD còn ở bên kia NX chỉ có người mà NX yêu. hì, LD lo xa quá NX nhỉ. Dù 2 người hay giận hờn vu vơ hay đôi khi còn rất trẻ con.... Nhưng LD cũng tin vào bản lĩnh của NX, trải qua nhiều đau khổ như vậy mà NX vẫn vững vàng đc thì những chuyện ấy làm sao đánh gục đc NX NX nhỉ!
LD cũng biết dù ở nơi đâu thì 2 đứa mình vẫn mãi mãi là bạn tốt nhất của nhau. Chỉ cần trong tim vẫn có nhau thì ll nhiều hay không cũng không quan trọng NX nhỉ?
hi`. Dạo này LD không còn suy nghĩ về chuyện đó nữa rùi. Công vc đã cuốn LD rời xa nó mặc dù đôi khi vẫn bất chợt nhớ đến nhưng không làm LD buồn hay khổ sở như trước nữa. LD vẫn trân trọng những kỷ niệm đã qua. Nhưng không còn nuối tiếc nữa. Tiếc nuối cũng chẳng để làm gì NX nhỉ! LD xem tất cả như một cơn gió thoảng qua, khi đã đi qua thì nó cũng cuốn đi tất cả chỉ để lại kỷ niệm. Và kỷ niệm cũng chỉ là kỷ niệm.
Ngày mai LD lại bắt đầu làm vc, nghỉ ngơi như thế đủ rồi


Chữ ký của maudonvuong_ph
Trích dẫn:
đi qua những ngọn đèn đường để gặp những khoảng tối đầy trong mắt
cười không còn nhiều và khóc cũng ít đi…

Tài sản của maudonvuong_ph
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 08-07-2009   #74
Ảnh thế thân của maudonvuong_ph
maudonvuong_ph
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
*** Thái Tử Phi ***
Gia nhập: 25-12-2007
Bài viết: 621
Điểm: 86
L$B: 5.433
Tâm trạng:
maudonvuong_ph đang offline
 
Bất chợt nhận ra mình chẳng là ai cả, chỉ là một giọt nước trong biển lớn, một hạt cát nhỏ giữa sa mạc, một tia nắng nhỏ bé trong chùm ánh sáng mặt trời rực rỡ.... Cuộc sống thật phù phiếm, vô nghĩa và hỗn độn.
Sai lầm nối tiếp sai lầm, mình chưa thấy quyết định nào của mình là đúng đắn cả. Quyết đoán đấy, nhưng sau mỗi quyết định của bản thân mình lại suy nghĩ "như thế có vội vàng quá không?". Mình thật ngốc, biết là không nên hối tiếc về những j` đã làm nhưng sao mình không làm đc? vẫn luôn nghĩ về nó.............
Nắng HN hôm nay đẹp quá! nhưng sao mình vẫn thấy trống trải trong lòng nhỉ? Mình thật ngốc, cứ tự mình gây chuyện rồi lại buồn, lại chán.
Nhớ, nhớ lại, nhớ lại để mà buồn thì nhớ để làm gì nhỉ? Khờ quá!
Đôi khi thấy cuộc sống thật mong manh, thật dễ tan vỡ. và con người thật bạc bẽo mà buồn!
Cuộc sống như mây như gió, trôi qua đi để lại đc gì? một bãi chiến trường hoang tàn???????????
Mình thật buồn cười, khi cứ muốn đc sinh ra và sống trong một tg khác. thế giới của riêng mình. ngốc!
Yên bình! đôi khi chỉ muốn hai chữ này thôi mà sao khó quá.
Mất niềm tin vào con người, mất niềm tin vào hai chữ gọi là "hạnh phúc". Tin sao được khi những tan vỡ, những điều "bình thường" nhất của cuộc sống cứ diễn ra xung quanh mình!!!!!!!!!
Và đôi khi sợ hãi một cái gì đó thật vu vơ.
Cảm xúc của mình cứ chợt đến và chợt đi. Đến mang theo một nỗi buồn,một khoảng trống và khi đi nó luôn luôn "see you again". thật ngốc khi không làm chủ đc những xáo trộn trong tâm hồn mình.lại buồn
Nhưng đáng sợ nhất là có những lúc mình mất hết cảm xúc, cảm thấy thật hững hờ với cuộc sống. Chẳng có bất kỳ cảm giác nào. Những lúc ấy mình còn sợ bản thân mình nữa là.
Sợ. Vu vơ


ngốc20


Chữ ký của maudonvuong_ph
Trích dẫn:
đi qua những ngọn đèn đường để gặp những khoảng tối đầy trong mắt
cười không còn nhiều và khóc cũng ít đi…

Tài sản của maudonvuong_ph
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 08-07-2009   #75
Ảnh thế thân của Mèo Mù
Mèo Mù
-=[ Huyền Vũ Bộ Binh ]=-
Gia nhập: 16-03-2003
Bài viết: 4.547
Điểm: 348
L$B: 24.057
Mèo Mù đang offline
 
Xin lỗi đã đạo văn nhưng vui lên cô bé xinh đẹp


Mỗi ngày thức dậy lại nhận ra mình vẫn tồn tại,còn sống là còn tồn tại.Dẫu chỉ là một giọt nước trong biển lớn, một hạt cát nhỏ giữa sa mạc, một tia nắng nhỏ bé trong chùm ánh sáng mặt trời rực rỡ...Cuộc sống thật sôi động,hào nhoáng và đầy bất ngờ thú vị
Khó khăn nới tiếp khó khăn,mình chưa thấy quyết định nào của mình là hoàn hảo,Có thể kô sai lầm nhưng sau mỗi lần xong việc lại tự nhắc bản thân có thể mình còn làm được tốt hơn.Mình hơi ngốc nhưng mình cũng phải khen bản thân có tinh thân cầu thị rất cao ^^.Biết là việc đã quyết định thì không thể quay lại nhưng mình luôn nghĩ về nó để tự nhủ bản thân mình răng mình có thể làm tốt hơn và đáng được hơn thế..

Hà nội nóng qua,thiếu nước trầm trọng,nhưng không sao,chủ nghĩa lạc quan vẫn muôn năm,suy nghĩ một cách tích cực là nắng to---> lúa tốt---->nông dân đựoc mùa----->giá gạo sẽ giảm và mình sẽ tiết kiệm được một khoản.
Mình là chúa hậu đậu,cự tự làm thương bản thân mình,nhắc là nhớ rồi mà hom sau vẫn thế,đau quá..
Nhớ,lúc nào cũng phải nhớ quá khứ vì đã có ranh ngôn nếu bạn bắn vào quá khứ 1 phát súng ,tương lai sẽ bắn lại bạn 1 phát đại bác,có chăng nhớ để sống tốt hơn chứ mình kô ôm quá khứ sống qua ngày được ^^
Cuộc sống vừa là bức tường dày nhà giam,vừa là tờ giáy mỏng hơ trên lửa,là sợi chỉ nhỏ bắc qua vực sâu...
Xã hội cạnh tranh,người tốt người xấu lẫn lộn,nay bạn mai thù nhưng mà ta vẫn sống vì đời là thế,cũng như bàn tay có 2 mặt vậy, mình cũng chả nhận mình là tốt đẹp vì đôi khi mình cũng ghen tị với thằng bên cạnh vì người yêu nó xinh quá chẳng hạn..quan trọng là mình giữ thăng bằng và sống lạc quan,vui vẻ ,coi đó là ngôi trương củ sự trưởng thành mà ai sinh ra cũng phải trải qua cho đến lúc nằm xuống..
Cuộc sống với thi sĩ thì như mây như gió,viển vông mà lãng mạn,trong đau khổ cũng vẫn đẹp,còn với mình thì cuộc sống đơn giản hơn nhiều,đáng khóc thì khóc,đáng cười thì cười,yêu ghét song song và thỉnh thoảng xen kẽ ^^( ngày 3 nữa,tối 12h đi ngu? OK)

Tâm hồn mỗi một con người chính là thế giới tuyệt vời nhất,kô ai giống ai và mỗi người tụ làm chủ thế giwowis đó của mình,kô ai có thể xâm phạm mà không được phép dù là bồ hay vợ ^^Đó là quả cân còn lại trên bàn cân mà một bên la cuộc sống,một bên là tâm hồn,là nơi giải tỏa mọi áp lực,khó khăn,nhọc nhằn,va đập của cuộc sống,..
Yên bình,2 chữ giản dị mà vô cùng ý nghĩa,nhưng mấy ai biết được,có lầnm ình đã thủ một lần tắt hết điện thoại,khóa của nhà lại và một mình lang thang khắp ngóc nghachs cuat thanh phố này,và mình đã biết yên bình là gì,một góc phố vắng người hay một quán trà đá ven đường,ngồi ngắm dòng người qua lại...Yên bình là do mình tự tạo ra khi ta dừng lại một chút nhìn ngắm cuộc sống ( 1 ngày thôi nhé,nghỉ nhiều sếp đuổi việc thì Yên Bình ^^)
Hạnh phúc do ta tạo ra,mình luôn tin như vậy,khi một cánh cửa này khép lại sẽ có 1 cánh cửa khác mở ra,còn sống là còn hi vọng,khi mình ngã thay vì ngồi than khóc mình sẽ đứng dậy và tự nhủ lần sau có lẽ sẽ ngã bớt đau hơn va một lúc nào đó sẽ không ngã nữa,có thể bản thân mình đau lắm nhưng vì nhưng người yeu quý và quan tâm mình mình sẽ không ngồi đó than khóc,tạo hạnh phúc cho họ cũng chính là hạnh phúc của mình

Ai cũng có một thi sĩ trong tâm hồn nên đôi khi thấy "hôm nay trời nhẹ len cao,tôi buồn chẳng hiểu vì sao tôi buồn" .những lúc như vậy mình cứ bỏ mặc nó như vậy,hết buồn đời sẽ vui(lúc nào buồn mình sẽ làm những thứ mà bình thường mình kô dám làm ^^ tỏ tình cô bạn cùng phòng chẳng hạn ^^)
Quả bóng căng quá gặp trời nắng 1 là sẽ nổ bùm một cai hoặc là xì hơi từ từ cho đến không còn gì.kô sao xịt quả này ta bơm quả khác.sợ lắm,kô bơm quả khác được nữa tức là em đã Tèo,về với ô bà,Còn biết sợ chứng tỏ em vẫn còn cảm xúc...hát lên nào

http://nhacso.net/Music/Song/Nhac-Nhe/2007/09/05F63B8A/

Gió vẫn còn gọi mùa thu đến khắp trời.
Nắng vẫn còn gọi mùa xuân đến với đời.
Này anh ơi xin người chớ lo âu vì cuộc đời còn bao nắng ấm.
Sóng vẫn còn gọi bờ cát trắng biển chiều
nước vẫn còn một màu xanh biếc thuở nào.
Dòng sông xưa vẫn ngàn năm trôi mãi trôi hoài về biển lớn.
Và mình cùng hát lên nào lời tình tha thiết.
cùng hát lên nào lời mình muốn nói.
Cùng hát lên đi cho đêm vui khắp trời và ngày thêm ước mơ.
Dù rằng đời lắm thăng trầm đường dài phía trước,
và lối đi về gập ghềnh ai biết.
Cùng hát vang lên xua tan đi bao nỗi buồn và cùng thắp lên niềm vui.
Gió vẫn còn gọi mùa thu đến khắp trời.
Nắng vẫn còn gọi mùa xuân đến với đời.
Này anh ơi xin người chớ lo âu vì cuộc đời còn bao nắng ấm.
Sóng vẫn còn gọi bờ cát trắng biển chiều
nước vẫn còn một màu xanh biếc thuở nào.
dòng sông xưa vẫn ngàn năm trôi mãi trôi hoài về biển lớn.
Điệp khúc : Và mình cùng hát lên nào lời tình tha thiết.
cùng hát lên nào lời mình muốn nói.
Cùng hát lên đi cho đêm vui khắp trời và ngày thêm ước mơ.
Dù rằng đời lắm thăng trầm đường dài phía trước,
và lối đi về gập ghềnh ai biết.
Cùng hát vang lên xua tan đi bao nỗi buồn và cùng thắp lên niềm vui.
Và mình cùng hát lên nào lời tình tha thiết.
cùng hát lên nào lời mình muốn nói.
Cùng hát lên đi cho đêm vui khắp trời và ngày thêm ước mơ.
Dù rằng đời lắm thăng trầm đường dài phía trước,
và lối đi về gập ghềnh ai biết.
Cùng hát vang lên xua tan đi bao nỗi buồn và cùng thắp lên niềm vui.




Chữ ký của Mèo Mù
Em đánh rơi trái tim mình vào gió
...cuốn trôi đi...giờ lạc bến bờ nào...
N.M.C.M

Tài sản của Mèo Mù
Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến Mèo Mù vì bài viết hữu ích này:
maudonvuong_ph (08-07-2009)
Cũ 10-07-2009   #76
Ảnh thế thân của maudonvuong_ph
maudonvuong_ph
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
*** Thái Tử Phi ***
Gia nhập: 25-12-2007
Bài viết: 621
Điểm: 86
L$B: 5.433
Tâm trạng:
maudonvuong_ph đang offline
 
hix, ngày hnay thiệt chán.
Mở mắt lúc hơn 6h một tẹo. lim dim nhìn con bạn rùi ngủ tiếp. 8h15 dậy cuống cuồng sở vì hẹn con bạn lúc 8h30 để đưa nó đi xem công vc mới ntn. hix, ra đến nơi vừa nói địa điểm thì nó biết rồi và nằng nặc đòi quay về không đi tiếp nữa. 7 vọng. về nhà chả biết làm gì. ngối tập viết đc mí dòng lại chán. lại onl dù biết onl cũng không để làm gì............................
Chiều nc với Hòa. thấy thương Hòa và cũng buồn về mình nhiều. 2 đứa cùng phòng ngày xưa, lại gặp phải chuyện buồn giống nhau. cũng hơi đồng cảm với Hòa.......... Cũng không biết an ủi kiểu gì, cuối cùng 2 đứa lại 8chuyện với nhau. Cũng hiểu đc nhiều vấn đề của Hòa.
một ngày lại trôi qua mà vẫn chưa làm đc gì. Ngày mai mình sẽ làm đc gì nhỉ? Không có KH cụ thể.hix
Sao mn lại nói m có đôi mắt buồn nhỉ? mắt mình có buồn lắm đâu????????
Mình vẫn vui sống đấy chứ! vẫn cười nhiều. Chỉ có điều m hay buồn bất chợt nhưng cũng qua nhanh lắm!
vui sống!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!!


Chữ ký của maudonvuong_ph
Trích dẫn:
đi qua những ngọn đèn đường để gặp những khoảng tối đầy trong mắt
cười không còn nhiều và khóc cũng ít đi…

Tài sản của maudonvuong_ph
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 12-07-2009   #77
Ảnh thế thân của maudonvuong_ph
maudonvuong_ph
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
*** Thái Tử Phi ***
Gia nhập: 25-12-2007
Bài viết: 621
Điểm: 86
L$B: 5.433
Tâm trạng:
maudonvuong_ph đang offline
 
Bị cấp trên mắng như tát nước vào mặt chỉ vì tối qua xem phim, chỉ vì không chịu nghe lời khuyên.
Một người không hề quan tâm tới mình từ lúc m mới vào mà bây h lại.........
Bị mắng những điều cũng đúng nhưng cũng không hẳn. Mình có chơi nhưng suốt ngày m cũng nghĩ về công vc, nghĩ xem bước tiếp theo phải làm ntn.
Mình cũng đã cố gắng nhưng chưa có kết quả. Mình cũng buồn chứ, mình cũng có cảm xúc xủa mình, có cách nghĩ và dự định riêng của mình...
Mình k thích người khác can thiệp vào đời sống riêng của mình quá sâu dù cho với mục đích gì đi nữa.
Buồn đúng,tự ái đúng, giận đúng nhưng dù sao cũng cảm ơn cấp trên vì đây là người đầu tiên mắng mình từ tr đến giờ.
Thay đổi............. now


Chữ ký của maudonvuong_ph
Trích dẫn:
đi qua những ngọn đèn đường để gặp những khoảng tối đầy trong mắt
cười không còn nhiều và khóc cũng ít đi…

Tài sản của maudonvuong_ph
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 16-07-2009   #78
Ảnh thế thân của maudonvuong_ph
maudonvuong_ph
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
*** Thái Tử Phi ***
Gia nhập: 25-12-2007
Bài viết: 621
Điểm: 86
L$B: 5.433
Tâm trạng:
maudonvuong_ph đang offline
 
4ngay` không viết gì cả.
23h33: còn 27' nữa là bắt đầu đk môn học của kì tới. Ngồi chờ từ tối tới h chỉ để đợi đồng hồ điểm đúng 0h để mà bon chen. thằng bạn mình còn gọi hôm nay là ngày hội của sv trường KT..thua nó luôn.nhưng thấy cũng đúng
dạo này tư tưởng của mình thông rồi. nên suốt ngày cười, gặp vc gì cũng bảo là tốt. .
hôm nay nhà htr m đi gia sư gọi điện cho mình bảo tuần tới đi day tiếp. Ngại làm gia sư chết đi đc nhưng vẫn nhận lời. Nhận lời xong thấy hối hận.dạy con bé đó chán chết đi đc (hay là m dạy chán nhỉ???????)
HN hôm nay mưa to. Nhìn trời mưa hnay mình thấy chả có cảm giác như mọi khi.thấy trong lòng thật tĩnh lặng(vì ngủ tít mít mà...). Có vẻ như mình đã để cho mọi chuyện chìm vào quá khứ! ^^!!!!!!!!!.
Cũng đến lúc nhìn nhận sự thật rồi, chạy trốn, tự ru ngủ mình.... cũng chẳng giải quyết đc vấn đề gì cả chỉ làm đầu của m đau hơn mà thôi.
kể cũng buồn cười trong 8 nhân p406. Thì mình và Hòa đều vướng vào ch tc và cùng thất bại......... vui . Coi như thử một lần cho biết để đỡ lăn tăn. oạch thua mình
hnay thấy mn tranh luận (đúng hơn là cãi nhau) trên dd tự dưng thấy thế nào ý.... chỉ muốn đập cho mỗi ng mỗi cái để khỏi cãi nhau nữa.Nhìn vào là thấy đau đầu rồi.
vui.
Tư tưởng thoải mái thì làm gì hay thấy cái j` cũng tốt, cũng vui.
10' nữa là đk roài.trong 4 lần đk thì m chỉ tự đk có 2 lần. 3 lần tr lo gần chết mà lần này vẫn bình chân như vại mặc dù hnay phải đk cho 6 tên (kể cả m là 7).ĐK xong chắc đến sáng mai mất.
ngồi chờ time trôi qua từng s từng phút. h mới thấy quí trọng time.


Chữ ký của maudonvuong_ph
Trích dẫn:
đi qua những ngọn đèn đường để gặp những khoảng tối đầy trong mắt
cười không còn nhiều và khóc cũng ít đi…

Tài sản của maudonvuong_ph
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 22-07-2009   #79
Ảnh thế thân của maudonvuong_ph
maudonvuong_ph
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
*** Thái Tử Phi ***
Gia nhập: 25-12-2007
Bài viết: 621
Điểm: 86
L$B: 5.433
Tâm trạng:
maudonvuong_ph đang offline
 
5 ngày!
Hơn 2 năm rồi mới "được" ốm 1 trận mà có lúc phải bẹp giường như thế này. 2 năm mới đc cảm nhận cái buồn, tủi thân khi ốm mà hok có mẹ, bạn bè hay bất kỳ ai ở bên. Luôn tự hào về sức đề kháng của mình nào ngờ lần này mãi
Lúc ốm nặng nhất bạn bè đi chơi, đi làm hết hok có ai ở bên, chỉ muốn khóc mà nước mắt hok thể rơi. Nhớ nhà, nhớ mẹ... chỉ muốn về quê.
Giờ mới biết tại sao khi về già hay những lúc sắp đi thì con người ta lại nhớ về quê hương, quá khứ.... lá rụng về cội (...!)
^^!!!
Cuộc sống thật phức tạp. bên ngoài đã thế hok ngờ ở đây cũng thế. Mình hok rõ mn ở ngoài sống với nhau ntn (nhưng thấy có vẻ tốt với nhau), Nhưng trên dd mà thấy đấu đá nhau, cũng cạnh khóe nhau, chia bè phái... buồn!
Thế giới ảo! mà vẫn đậm chất thực. Vừa vui vừa buồn.
hôm qua hok vào đc dd, ở nhà hok biết làm gì, ngồi nghịch linh tinh thấy trống vắng quá! dù biết có vào chưa chắc đã post bài hay ít ra cũng chỉ đăng nhập và đăng xuất, nhưng cứ nhìn thấy dòng chữ "dựng cờ chào đón..... đăng sơn" là vui, in rồi out, nhưng vẫn thích vào.
^^!!!
Hôm qua vào trường xưa tự dưng có đứa (chắc là bạn cấp 3) nhảy vào trang cá nhân mắng mình dở hơi chứ. Điên quá! muốn đập cho nó trận. Nhưng đành nuốt giận.hừm. Dạo này có nhiều vấn đề khiến mình muốn bực lên đc ý. Chán!
mà mình có làm gì nó đâu chứ, vào đó chỉ quậy có 1 tẹo mà chủ yếu quậy với room KT chứ có vào room YD2 mấy đâu. Nuốt cục tức vào cổ mà thấy khó chịu quá!
^^!!!
Hok nghĩ nữa, nghĩ nữa chỉ thêm mệt
^^!!!
H áp dụng chính sách cười, vui, gặp chuyện gì cũng là vui là tốt. Đưa tâm trạng vào trạng thái thoải mái nhất!
^^!!!


Chữ ký của maudonvuong_ph
Trích dẫn:
đi qua những ngọn đèn đường để gặp những khoảng tối đầy trong mắt
cười không còn nhiều và khóc cũng ít đi…

Tài sản của maudonvuong_ph
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 25-07-2009   #80
Ảnh thế thân của maudonvuong_ph
maudonvuong_ph
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
*** Thái Tử Phi ***
Gia nhập: 25-12-2007
Bài viết: 621
Điểm: 86
L$B: 5.433
Tâm trạng:
maudonvuong_ph đang offline
 
Hôm qua đi ngang qua 112, cửa phòng vẫn đóng (hè mà^^!). bất chợt nhận ra, mình hết tình cảm với nó rồi. Hok còn cảm giác lưu luyến, hok còn thấy có cái gì đó thôi thúc bước chân vào căn phòng 112 với những kỉ niệm vui buồn... Một cảm giác hờ hững mà mình muốn có từ năm thứ nhất nhưng đến bây h mới có được, có muộn quá hok nhỉ?
YES_Nhớ ngày đầu tiên đi phỏng vấn. chị Hồng phỏng vấn mình, mình có những câu trả lời thật ngốc, thật quá đi.... cũng hok hiểu sao mình lại trúng (^^!) đó là cái duyên của mình với CLB (phỏng vấn 5 tổ đội, trượt đến 3.hix). Đến bây h mình vẫn còn nhớ như in buổi gặp mặt đầu tiên của k48 và k49.Nhớ vị trí a Thắng, a Sáng ... Nhở những buổi sinh hoạt nhóm 2 và nhớ câu nói cửa miệng của a Thắng :máu lên não chậm^^!!. Nhớ cảnh a Sáng và a Thắng vừa hát vừa múa bài một con vịt. Nhớ những lúc ngồi trực phòng đọc một mình. Nhớ lần đầu tiên mình đc giao phụ trách tài chính khi làm chương trình :"Tầm Nhìn Công nghệ". Những ngày làm ct đó thật mệt, nhưng vui. Nhờ có ct đã kéo bọn 49 ngốc xít tụi mình lại gần nhau, gần các ac K48 hơn. Rồi lúc làm ct: "phương pháp làm tiểu luận Triết". bản thân bọn mình là người làm chương trình mà đến nội dung ct bọn mình cũng không biết(...!).... Cảm giác khi tổ chức xong một chương trình thật vui, nhẹ nhõm, và hụt hẫng.... Nhờ có các chương trình mà mình thay đổi nhiều hơn, lém lỉnh hơn, quậy hơn, nhưng cũng mệt hơn. Các ac toàn trêu mình là "tỏi"_ đứa lo chuyện hậu sự của CLB (tự hào cái tên tỏi của mình, cũng lâu lắm rồi hok đc nghe ai gọi mình = tỏi nữa. cũng thấy nhớ!).Nhớ lúc ngồi phỏng vấn K50, mình dường như hết hơi hok nói đc gì, nhưng nhìn tụi 50 chân ướt chân ráo vào trường như mình hồi năm nhất, thật vui...^^!!!Nhớ mỗi lần sinh hoạt ngoại khóa bọn mình lại ngồi hát bài "tiền" lúc đầu chỉ ở ban vãi lúa nhưng về sau thành bài hát của CLB luôn.^^!!!
Nhớ hôm 49 đi overnight, ăn lẩu uống rượu chỉ để nói ra hết những mâu thuẫn, xích mích đối với nhau... Chị Thơm và chị Linh đã rất cố gắng để bọn mình có thể nói ra hết nhưng... dường như đứa nào cũng giữ ý, chỉ nói một phần rất nhỏ... Nhớ hôm 48,49,50 đi cắm trại ở ngoại thành, tối hôm đó đốt lửa trại thật vui.... mặc dù sau đứa nào cũng co ro vì lạnh, nhưng mình thấy thật ấm áp vì tc mà 48, 49 và 50 dành cho nhau, có thể hôm đó hok thành công như mong đợi nhưng dù sao cũng để lại ấn tượng trong mỗi đứa bọn mình_một kỷ niệm khó quên...
Sang năm thứ 2. K48 về vườn để 49 bọn mình lên nắm quyền điếu hành CLB. Dường như mâu thuẫn của bọn mình bắt đầu bùng nổ từ đây (dù nó đã âm ỉ từ lâu rồi). Đặc biệt là mình, mình là đứa nắm giữ tài chính của CLB là đứa đáng lẽ ra phải có trách nhiệm cao thứ 2 sau CN, nhưng chỉ vì mâu thuẫn với ban chủ nhiệm mà mình.... mình dường như trở nên thụ động, chỉ làm những gì liên quan đến vc giải quyết TC còn lại hok thèm quan tâm. Dần dần mình rời xa CLB. Nhưng lúc nào cũng nghĩ về nó. Đến khi hoàn toàn rời bỏ trách nhiệm, trao quyền cho K50 thì mình lại là đứa đứng ngoài lề của CLB, buồn, tủi thân, cảm giác hok đc tôn trọng... Nhưng vẫn nóng bỏng một ty dành cho nó, dù lúc đó muốn làm gì cũng muộn rồi....
Đã từ lâu rồi, mình không hề nghĩ đến CLB nữa, không còn muốn đến căn phòng 112 nữa, hok còn nghĩ bất cứ chuyện gì về YES nữa nhưng đến tận bây h mới nhận ra điều đó. Thật tệ.
Bước qua 112 mà thấy mình vô cảm.
2 năm đủ mọi vui buồn, cay đắng ngọt bùi.... kết thúc thật rồi.
YES_ ở trong tim mình.
YES_ chỉ còn là kỷ niệm.
YES_vững bước đi lên nhé!
Tạm biệt!



Chữ ký của maudonvuong_ph
Trích dẫn:
đi qua những ngọn đèn đường để gặp những khoảng tối đầy trong mắt
cười không còn nhiều và khóc cũng ít đi…

Tài sản của maudonvuong_ph
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 06-08-2009   #81
Ảnh thế thân của maudonvuong_ph
maudonvuong_ph
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
*** Thái Tử Phi ***
Gia nhập: 25-12-2007
Bài viết: 621
Điểm: 86
L$B: 5.433
Tâm trạng:
maudonvuong_ph đang offline
 
gặp lại...!

Gặp lại, như người dưng. gặp lại, buồn về một con người. Gặp lại, nhìn lại sao mình lại có những lúc khờ như thế nhỉ? Gặp lại, nhìn lại nhói đau 1 chút. Gặp lại, nhìn lại nhớ lại, so sánh ngày ấy và bây h thấy hơi thất vọng một chút... gặp lại một chút, ngẫm lại một chút phát hiện ra lòng mình h rất thanh thản. tự do, tự tại.^^!
Cuộc sống vẫn tiếp diễn dù có chấp nhận hay không.và nhiều khi phải chấp nhận cái mà mình hok muốn. Từ bỏ cái mà mình rất muốn.
Qua rồi cái ngày 4 ae thân nhau như hình với bóng. Qua rồi cái ngày 3 người đi đâu cũng có nhau. Qua rồi cái ngày xưa ấy. H những cái đó chỉ còn là hồi ức_ một hồi ức đẹp.
H mình chỉ buồn khi 3 con người đó, đã từng thân như vậy mà h đây hai trong ba lại xem nhau chẳng ra gì. Tình bạn 3 năm chẳng lẽ lại dễ dàng đổ vỡ chỉ trong 1 tháng ở cùng nhau ngắn ngủi thôi sao? Buồn, thất vọng.
Con người ta nhiều khi chỉ chăm chăm nhìn vào cái mới mà quên đi cái cũ, quên đi cái đã từng gắn bó với mình bấy lâu nay.
Sống với nhau mà 2 chữ "cảm thông" không có. Con người đến lúc thì thay đổi nhanh không ngờ. Chán nản.

...!

Tuần sau lại vào năm học mới rồi. Một kỳ học mới sắp bắt đầu.


Chữ ký của maudonvuong_ph
Trích dẫn:
đi qua những ngọn đèn đường để gặp những khoảng tối đầy trong mắt
cười không còn nhiều và khóc cũng ít đi…

Tài sản của maudonvuong_ph
Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến maudonvuong_ph vì bài viết hữu ích này:
thai_tu_dan (09-08-2009)
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 02:16
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,08559 seconds with 14 queries