Nhắc đến người nông dân, ta cứ ngỡ họ chỉ biết lam lũ với ruộng đồng, khoai sắn. Nhưng trên thực tế, chúng ta được biết có người nông dân làm ra chiếc máy gặt lúa cầm tay, tăng năng suất hàng chục lần so với gặt bằng thủ công bằng liềm, bằng hái. Lại có người nông dân sáng chế ra máy hút bùn, được cấp bằng sáng chế, có người sáng chế ra chiếc máy gieo hạt tiện lợi, hay có người chỉ mới học hết tiểu học mà đã phát minh ra cách di chuyển nhà ! mà không có một nhà khoa học nào có thể hiểu được cách tính toán, quả là thần kì ! Những phát minh đầy bất ngờ ấy đã làm kinh ngạc cả những nhà khoa học lỗi lạc nhất. Có thể nói, người nông dân Việt Nam không chỉ biết có lam lũ, chân lấm tay bùn mà còn luôn tìm tòi sáng tạo trong lao động
Có 2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Vi Giả Thiện vì bài viết hữu ích này:
đồng ý là nông dân VN có nhiều sáng tạo độc đáo và hiệu quả, nhưng ở 1 khía cạnh khác, việc ứng dụng rộng khắp các sáng tạo lại chưa được nhanh chóng và kịp thời. rất nhiều khi, chúng ta hay "phát minh lại bánh xe" hoặc phát minh cho vui chứ không phải để bán hoặc ứng dụng.
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến newhire vì bài viết hữu ích này:
đúng rùi ! nhưng họ cũng công nhận là có tài đó chứ ! tuy không có một công thức nào ! nhưng mà lại phát minh ra nhiều thứ quá hay và xuất sắc ! không thể biết được ! nhưng có một vấn đề đáng buồn là có những phát minh của họ lại không được ứng dụng mà lại bị kẻ khác lợi dụng để lấy cắp bản quyền ! thế mới ức chứ
Người Việt Nam vĩ đại lắm Đến những người nông dân quanh năm chân lấm tay bùn, bán mặt cho đất, bán lưng cho trời vẫn có những sáng kiến lớn. Chuyện này báo chí đã đăng nhiều lắm, Fuu xin trích một bài coi như bằng chứng cho điều này.
Ông Nguyễn Văn Toàn (Đắk Nông) gần 60 tuổi, học vấn lớp 6, nhưng có hai sản phẩm là "Công nghệ nấu bột giấy theo quy trình nhiều bậc sử dụng hóa chất" và "Máy sấy nông sản và vật liệu xây dựng kiểu đứng" tham gia Hội chợ Techmart tại TP HCM tháng 10 vừa qua.
Ông Toàn (ở thôn Xuân Sơn, xã Đức Minh, huyện Đắk Mil) đã nhận được cúp vàng do ban tổ chức hội chợ trao cho sản phẩm hữu ích và nhận được nhiều lời mời hợp tác, đặt hàng của các doanh nghiệp.
Những phát minh đến với ông Toàn tình cờ khi ông phải giải quyết những khó khăn trong công việc. Đầu những năm 1980, lúc đang làm chủ nhiệm hợp tác xã Đức Minh, ông Toàn mua lại nhà máy giấy của một cơ sở tư nhân tại TP HCM, về tự mày mò sản xuất theo lời chỉ dẫn của ông chủ cũ. Thời điểm đó mua hóa chất rất khó, ông Toàn phải tìm cách giảm lượng xút NaOH trong quá trình nấu nguyên liệu. Khi ông sắp thành công thì các xã viên lại không còn đủ kiên nhẫn với cái nhà máy giấy làm ăn không hiệu quả. Họ thống nhất bán nhà máy, còn ông Toàn mất chức chủ nhiệm.
Mãi đến năm 1999, ông Toàn mới có điều kiện tiếp tục công trình nghiên cứu bỏ dở gần 20 năm trước. Qua truyền hình ông biết lâm trường Vĩnh Hảo, huyện Bắc Quang, tỉnh Hà Giang có chế biến bột giấy. Ông đón xe đò tìm đến lâm trường đề nghị họ để ông thử nghiệm nấu nguyên liệu theo kiểu mới với cam kết: Thời gian nấu ngắn hơn, tiết kiệm hóa chất hơn.
Chưa đầy một tuần, ông Toàn rời lâm trường Vĩnh Hảo với tờ giấy xác nhận: "Để nấu được một tấn bột giấy, trước đây nhà máy của lâm trường Vĩnh Hảo phải dùng từ 500 đến 550 kg NaOH, nay với công nghệ của ông Toàn, nhà máy không cần thay đổi thiết bị nào nhưng chỉ tốn 350 kg NaOH".
Nếu gần 300 nhà máy sản xuất bột giấy của nước ta hiện nay đều áp dụng công nghệ này của ông Toàn sẽ tiết kiệm được vài trăm tỷ đồng chi phí mua hóa chất mỗi năm, chưa kể lợi ích về môi trường. Cục Sở hữu trí tuệ của Bộ Khoa học và Công nghệ đã cấp bằng độc quyền giải pháp hữu ích số 397 về "Giải pháp nấu nguyên liệu chứa xenlulza bằng quy trình nhiều bậc có sử dụng hoá chất" cho ông Toàn.
Để có vốn xây dựng nhà máy sản xuất bột giấy công suất 20.000 tấn bột giấy một năm như mơ ước, ông Toàn bắt đầu bằng việc thành lập HTX dịch vụ nông nghiệp chuyên buôn bán nông sản, và đây là cơ duyên để công trình khoa học thứ hai của ông Toàn ra đời. Trong quá trình chế biến nông sản, ông Toàn nhận thấy những lò sấy thông thường đang áp dụng với sàn sấy nằm ngang gây lãng phí nhiên liệu, tốn công sức, ảnh hưởng đến chất lượng sản phẩm.
Ông đã mày mò thiết kế kiểu lò mới có sàn sấy dựng đứng để tận dụng hơi nóng, nguyên liệu được sấy từng lớp riêng biệt không bị đảo lộn, nhờ đó sẽ mau khô hơn và không bị ám khói, dập nát. Vì chưa từng làm cơ khí nên việc chế tạo ra lò sấy kiểu mới tiêu tốn của ông Toàn rất nhiều công sức, nhưng ông không nản chí và cuối cùng đã thành công. Được con trai đang học Đại học Công nghệ TP HCM hỗ trợ đắc lực, đầu năm 2003 ông Toàn hoàn tất hồ sơ công nghệ lò sấy kiểu đứng gửi dự thi Hội thi Sáng tạo kỹ thuật toàn quốc lần thứ 7 và đạt giải khuyến khích trong lĩnh vực bảo quản và chế biến nông sản thực phẩm. Một doanh nghiệp cơ khí tư nhân đã mua bản quyền chế tạo máy sấy kiểu đứng của ông Toàn với giá 50 triệu đồng.
Trong lúc này, ông Toàn đang nghiên cứu một công trình khác, đó là hệ thống xử lý nước thải cho nhà máy chế tạo bột giấy. Từ chuyến tham quan các nhà máy chế tạo bột giấy, ông Toàn giật mình khi biết vốn xây dựng hệ thống xử lý nước thải còn lớn hơn cả vốn xây dựng nhà máy. Có nhà máy sau khi hoạt động một thời gian ngắn đã phải đóng cửa vì chi phí để vận hành hệ thống xử lý nước thải quá cao.
Ông cho biết công nghệ xử lý nước thải của mình đang trong giai đoạn rà soát lại, ông sẽ đăng ký độc quyền giải pháp hữu ích trong năm tới cùng lúc với việc kêu gọi các nhà đầu tư hợp tác xây dựng nhà máy giấy. Theo ông Toàn, hệ thống xử lý nước thải của ông chỉ chiếm khoảng 1/6 tổng vốn xây dựng nhà máy và chi phí vận hành không đáng kể nhờ hệ thống này tách riêng được các dạng chất thải khác nhau.
(VNexpress)
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến Dương Nghiệp vì bài viết hữu ích này: