Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Quảng Kiến Đài > Văn Hóa Thế Giới
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Văn Hóa Thế Giới Chia sẻ những nền văn hóa của các nước trên thế giới

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 25-10-2003   #1
Ảnh thế thân của LSB-RongLuaBacCuc
LSB-RongLuaBacCuc
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 10-02-2003
Bài viết: 650
Điểm: 226
L$B: 25.556
LSB-RongLuaBacCuc đang offline
 
[center:669d83c254]Cổ tích, điển tích - phần IV[/center:669d83c254]
Theo Truyện Cổ Tích Dân Gian Việt Nam
Mục Lục

[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=1]1. Nàng Chuột Trinh Tiết [/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=2]2. Tiên Hoá Thành Trâu [/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=3]3. Sự Tích Con Muỗi [/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=4]4. Người Tiều Phu Hoá Nai[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=5]5. Cọp Được Phong Thần[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=6]6. Ăn Mày Xin Vàng[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=7]7. Vợ Khôn Chồng Dại[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=8]8. Trâu Vàng Hồ Tây[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=9]9. Rắn và Rùa[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=10]10. Chuyện Anh Bán Vải[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=11]11. Khỉ Đỏ Đít[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=12]12. Nhân Sâm[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=13]13. Giao Long[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=14]14. Ba Tượng Phật Sống[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=15]15. Con Chó Biết Nói[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=16]16. Sự Tích Con Tằm[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=17]17. Sự Tích Hồ Ba Bể[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=18]18. Liễu Hạnh Công Chúa[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=19]19. Đôi Ngỗng[/target]
[target=http://www.thuyhu.com/forum/viewtopic.php?t=12823&postdays=0&postorder=asc&sta rt=20]20. Đôi Sam[/target]

Tài sản của LSB-RongLuaBacCuc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 25-10-2003   #2
Ảnh thế thân của LSB-RongLuaBacCuc
LSB-RongLuaBacCuc
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 10-02-2003
Bài viết: 650
Điểm: 226
L$B: 25.556
LSB-RongLuaBacCuc đang offline
 
[center:3240387a6a]Nàng Chuột Trinh Tiết[/center:3240387a6a]

Đời nhà Trần, dựa vách thành Thăng Long có cái hang chuột, trong hang chỉ có một con chuột trắng góa chồng. Đêm kia chuột trắng đi kiếm ăn, bỗng bị một con chó vàng đuổi bắt. Hoảng sợ chuột trắng chạy trốn vào hang chuột đực. Thừa lúc chuột cái ra ngoài, chuột đực liền buông lời trêu ghẹo chuột bạch. Nào là mình dư ăn dư để, nhà cửa xê xang, nào là của nổi của chìm không đếm kể. Nếu chuột bạch thuận tình thì sẽ được sung sướng phủ phê. Hết lời ngon ngọt, không xong, chuột đực lại buông lời đe dọa, toan dở thói trăng hoa cưỡng bức, chuột bạch vẫn một mực cự tuyệt quyết thủ tiết với người chồng đã chết. Lúc bấy giờ nghe bên ngoài đã êm, chuột bạch liền bỏ ra về, hay đâu gặp chuột cái cũng vừa về tới. Chuột cái dở giọng ghen tuông đay nghiến chuột đực, chuột đực không nhịn, hai đàng gấu ó nhau một hồi, đang cơn nóng giận, chuột cái chạy tuốt qua hang chuột bạch, đứng ngoài cửa kêu réo chuột bạch mà chửi, đề quyết chuột bạch thông dâm với chồng mình. Xét lại nỗi mình trong trắng, chuột bạch không thể nhịn được, ra cửa phân trần nỗi mình bị nạn tìm chỗ trốn tránh, chẳng may gặp chuột đực bờm xơm nên cự tuyệt ra về. Nhưng chuột cái không tin lời, áp lại toan hành hung. Bỗng đâu một con mèo xuất hiện, tiếng kêu làm vang động đêm tối. Chuột cái vừa nghe tiếng rụng rời kinh khủng, bỏ chuột bạch cắm đầu chạy trốn, rủi ro lọt xuống ao sâu, uống nước một bữa lư lừ. Từ đó chuột bạch nổi tiếng là nàng chuột trinh tiết.

Tài sản của LSB-RongLuaBacCuc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 25-10-2003   #3
Ảnh thế thân của LSB-RongLuaBacCuc
LSB-RongLuaBacCuc
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 10-02-2003
Bài viết: 650
Điểm: 226
L$B: 25.556
LSB-RongLuaBacCuc đang offline
 
[center:a59261c9e4]Tiên Hoá Thành Trâu[/center:a59261c9e4]

Thuở khai thiên lập địa, bầu trời rộng mênh mông, loài người nuôi sống bằng thịt của cầm thú chứ chưa có ngũ cốc. Một hôm Ngọc Hoàng cho mở đại hội quần tiên, và phán rằng:
Nơi trần giới nếu loài người quen việc sanh sát loại thú cầm thì e sẽ sanh điều hung dữ, nay ta muốn đem hột lúa gieo xuống trần gian cho loài người lấy đó nuôi thân khỏi phải điều chém giết. Vậy trong quần tiên, có ai sẵ sàng thi hành sứ mạng của ta?

Ngọc Hoàng vừa dứt lời, thì tiên ông Kim Quang vui vẻ bước ra xin lãnh lịnh. Ngọc Hoàng liền trao cho tiên ông Kim Quang một túi hột lúa và năm túi cỏ, dặn rằng: Xuống đến trần giới, khanh hãy gieo giống lúa xuống trước, rồi mới gieo giống cỏ xuống sau, khanh ráng mà lập công sẽ được thưởng, bằng trái lại thì ta sẽ trừng phạt nặng nề. Tiên ông Kim Quang lãnh lấy hai thứ hột giống cúi đầu bái tạ lui ra. Lúc tới trần gian, vì sự nhọc mệt, Kim Quang quên khuất lời dặn của Ngọc Hoàng lấy năm túi cỏ gieo xuống trước, rồi mới gieo túi hột lúa sau. Chẳng ngờ cỏ mọc rất mau, tràn lan khắp địa cầu, choáng chỗ mọc của hột lúa. Tại Thiên Đình, Ngọc Hoàng nghe Nam Tào về tâu lại chuyện giống cỏ xâm chiếm gần hết địa cầu thì đùng đùng nổi giận, truyền điệu Kim Quang tới bắt trở xuống cỏi trần làm kiếp trâu, ăn cho hết giống cỏ đã gieo trồng, cho đến lúc nào hết cỏ mới được hồi cốt tiên. Khổ nỗi giống cỏ càng ngày càng sanh sôi nẩy nở, dù trâu có ăn ngày ăn đêm cũng không hết, nên tiên ông Kim Quang vẫn mãi mãi hóa thành trâu chịu đọa đày giữa cõi trần.

Tài sản của LSB-RongLuaBacCuc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 25-10-2003   #4
Ảnh thế thân của LSB-RongLuaBacCuc
LSB-RongLuaBacCuc
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 10-02-2003
Bài viết: 650
Điểm: 226
L$B: 25.556
LSB-RongLuaBacCuc đang offline
 
[center:eeb2613717]Sự Tích Con Muỗi[/center:eeb2613717]

Ngày xưa, có một người nông dân hiền lành tên là Ngọc Tâm, có một người vợ xinh đẹp tên là Nhan Diệp. Khác hẳn với tính tình đơn giản của chồng, quanh năm chăm chú làm ăn, người vợ lười biếng xa hoa, chỉ lo thỏa thê sung sướng.

Trong lúc hai vợ chồng tưởng chung sống với nhau đến răng long đầu bạc, thì Nhan Diệp bỗng lăn ra chết. Người chồng đau đớn quá, không muốn rời xa xác vợ, bèn bán hết tài sản, mua một chiếc thuyền chở quan tài vợ thả bồng bềnh trên mặt nước.

Một buổi sớm mai thuyền đi đến dưới chân một ngọn núi cỏ cây ngào ngạt. Ngọc Tâm lên bờ thấy đủ các kỳ hoa dị thảo, cây cối nặng chĩu trái, lấy làm lạ bèn phăng lần lên cao. Lưng chừng núi, Ngọc Tâm gặp một ông lão tướng mạo phương phi, râu tóc bạc phơ, tay chống gậy trúc đang lần bước. Thấy người có vẻ tiên phong đạo cốt, đoán chừng là thần tiên ở núi Thiên Thai xuất hiện, Ngọc Tâm bèn sụp lạy, rồi thiết tha xin cứu tử hoàn sinh cho người vợ thương yêu.

Vị thần thương hại nhìn Ngọc Tâm hồi lâu rồi nói:
"Ngươi còn nặng lòng vương vấn trần ai, chưa thoát được vòng tục lụy... Ta có thể giúp cho ngươi đạt ước vọng song về sau ngươi đừng có lấy làm ân hận"!

Ngọc Tâm theo lời vị thần, dỡ nắp quan tài vợ ra, chính đầu ngón tay mình nhỏ ba giọt máu vào thi thể Nhan Diệp, thì người đàn bà từ từ mở mắt ra, rồi ngồi lên như sau một giấc ngủ dài.

Trước khi từ giã, vị thần bảo người đàn bà vừa sống lại:
"Đừng quên bổn phận của người vợ... Hãy luôn luôn nghĩ đến lòng thương yêu chung thủy của chồng... Chúc cho hai vợ chồng được sung sướng."

Trên đường về quê, người chồng hối hả dục thuyền đi mau. Một tối thuyền ghé bến, Ngọc Tâm lên bờ mua sắm thức ăn. Trong lúc đó, có một chiếc thuyền buôn lớn đậu sát bên cạnh, chủ nhân là tay lái buôn giàu có chú ý đến nhan sắc lộng lẫy của Nhan Diệp. Hắn gợi chuyện, mời Nhan Diệp qua thuyền mình dùng trà rồi ra lệnh cho bạn thuyền dong hết buồm chạy.

Ngọc Tâm quay về thấy mất vợ, bỏ cả ăn ngủ, ngày đêm đi tìm kiếm, một tháng sau mới gặp. Nhưng người đàn bà đã quen với lối sống xa hoa bên cạnh tay lái buôn giàu có, quên cả tình cũ nghĩa xưa. Thấy rõ bộ mặt thật của vợ, Ngọc Tâm như tỉnh cơn mê, bảo Nhan Diệp:
"Mình được tự do bỏ tôi song tôi không muốn mình còn lưu giữ kỷ niệm gì của tôi nữa, vậy hãy trả lại ba giọt máu của tôi đã nhỏ ra để cứu mình sống lại".

Nhan Diệp thấy được ra đi dứt khoát dễ dàng như thế, vội vàng lấy dao chích đầu ngón tay. Nhưng máu vừa bắt đầu nhỏ giọt thì nàng ngã lăn ra chết.

Người đàn bà nông nổi, phụ bạc chết vẫn còn luyến tiếc cõi đời nên hóa kiếp thành một vật nhỏ, ngày đêm theo đuổi theo Ngọc Tâm, tìm cách ăn cắp ba giọt máu để trở lại làm người. Con vật này luôn luôn kêu than với chồng cũ, như van lơn, như oán hận, như tiếc thương, ngày đêm o o không ngừng. Về sau giống này sinh sôi nẩy nở rất nhiều, người ta đặt tên nó là con muỗi. Vì ghét kẻ phụ bạc, nên mỗi lần muỗi lại gần, người ta không tiếc tay đập cho nó chết.

Tài sản của LSB-RongLuaBacCuc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 25-10-2003   #5
Ảnh thế thân của LSB-RongLuaBacCuc
LSB-RongLuaBacCuc
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 10-02-2003
Bài viết: 650
Điểm: 226
L$B: 25.556
LSB-RongLuaBacCuc đang offline
 
[center:a51dc46eaa]Người Tiều Phu Hoá Nai[/center:a51dc46eaa]

Ngày xưa, ở đất Cao Bằng, có một người tiều phu mộc mạc hiền lành và hiếu thảo. Anh có một bà mẹ già hay đau ốm. Thầy thuốc bảo là cần có sữa nai tẩm bổ, mới mong chữa lành bệnh cho mẹ. Anh không quản ngại khó khăn, mỗi ngày vào rừng quyết tâm đi tìm kiếm sữa nai về cho mẹ. Nhưng rất khó. Vừa thấy bóng người, nai đã bỏ chạy mất rồi.

Không lấy được sữa nai, người tiều phu buồn bực, không dám về nhà. Anh ngồi giữa rừng ôm mặt khóc. Bỗng nhiên, thấy có một ông lão chống gậy đến bảo rằng: "Nếu con muốn có sữa nai thì phải mang lốt nai, mới đến gần loài nai được". Rồi ông lão trao cho anh tiều phu một bộ da nai khoác vào người.

Quả nhiên, sau đó, anh lại gần được các con nai cái, vắt được nhiều sữa đem về nhà chữa bệnh cho mẹ già. Một hôm, ông lão lại hiện ra, ngỏ lời khen lòng hiếu thảo của anh, rồi truyền cho anh các phép đạo thần tiên. Anh học thuộc lòng, không nói cho ai hay biết. Sau khi mẹ già qua đời, anh liền bỏ đi lên núi biền biệt, không trở về nhà nữa.

Sau đó khá lâu, một hôm, có một người con của ông tiều phu vào núi lấy củi. Anh bỗng gặp một con nai nói được tiếng người. Nai bảo: "Cha đây. Cha đã hoá thành nai rồi, không thể trở lại lốt người được nữa. Cha cho con cái gạc (sừng) đây, con hãy buộc dây mà kéo về. Đến chỗ nào mà gạc vướng, không đi được nữa, thì con hãy lấy chỗ đất ấy mà khai khẩn làm ăn, về sau sẽ khá".

Nói xong, con nai húc đầu vào thân cây cho rụng gạc ra. Rồi nai biến mất vào rừng sâu. Người con trai vâng lời, làm theo nai dặn. Quả nhiên, về sau được sung túc. Người đời khi biết chuyện, đã gọi người tiều phu hoá nai là Lộc Giác Chân Nhân, cho rằng ông đã tu luyện được thành tiên.

Tài sản của LSB-RongLuaBacCuc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 25-10-2003   #6
Ảnh thế thân của LSB-RongLuaBacCuc
LSB-RongLuaBacCuc
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 10-02-2003
Bài viết: 650
Điểm: 226
L$B: 25.556
LSB-RongLuaBacCuc đang offline
 
[center:55a102b386]Cọp Được Phong Thần[/center:55a102b386]

Trước kia ở làng Long Hương tỉnh Bà Rịa có rất nhiều cọp, vì làng này ở gần rừng lại thưa thớt dân cư. Cọp thường lởn vởn vào xóm bắt trâu bò, đôi khi vồ chết cả người. Dân làng sợ nhất là con cọp một mắt, đã to lớn lại hung hăng vô cùng. Viên quan cai trị địa phương liền treo giải thưởng cho ai trừ được cọp một mắt. Một ông Đốc, nổi tiếng là tay thiện xạ của vùng này, liền bố trí để hạ cọp tại một vườn mía. Với cây súng hai nòng, ông Đốc đinh ninh rằng sẽ hạ cọp một mắt dễ dàng, huống chi hiệp sức với ông còn có một toán lính bắn giỏi. Trưa hôm đó, ông Đốc nhử được cọp vào vườn mía, vòng vây vừa siết lại, cây súng trên tay ông lườm lườm chỉa vào những lá mía động đậy, đợi cọp nhô ra là nhả đạn. Bất ngờ, con cọp một mắt nhảy sổ đến bên ông, gầm lên dữ dội rồi xông vào vồ ông. Ông Đốc chỉ bắn được một phát thì bị vồ ngã ngửa và bị cào nát cả một chân. Lúc mọi người đổ xô đến tiếp cứu thì cọp một mắt đã chạy mất vào rừng, ông Đốc thì bất tỉnh nhân sự. Cái chân của ông phải điều trị mấy tháng mới lành, tuy vậy phải chịu tật cà thọt. Từ đó con cọp một mắt càng lộng hành, không ngày nào nó không về làng bắt trâu bò, có bữa nó ra tận đường cái rượt người qua lại, hoặc chui vào vườn mía lượm nón lá đội lên đầu ngồi im một chỗ gạt người đến gần vồ chết. Không dùng sức mạnh trừ được cọp một mắt, ban Hội Tề sở tại nghĩ cách phong cho cọp làm thần. Trên con đường mòn đi vào núi đất liền thấy xuất hiện một cái miễu có dán một tờ sắc phong bằng giấy hồng đơn. Từ khi được phong làm thần, cọp một mắt không còn lai vãng về làng khuấy phá dân cư nữa. Đến sau, mỗi đêm thanh vắng người ta thấy cọp một mắt mon men đến gần chùa ở triền để nghe tiếng chuông kinh kệ. Cái chùa này do ông Đốc sau khi về hưu dựng lên.

Tài sản của LSB-RongLuaBacCuc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 25-10-2003   #7
Ảnh thế thân của LSB-RongLuaBacCuc
LSB-RongLuaBacCuc
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 10-02-2003
Bài viết: 650
Điểm: 226
L$B: 25.556
LSB-RongLuaBacCuc đang offline
 
[center:372192f764]Ăn Mày Xin Vàng[/center:372192f764]

Phú ông nọ giàu có nhất trong vùng nhưng rất hà tiện. Bao nhiêu vàng bạc, ông giấu cất trong nhà, không đem bố thí cho một ai. Hôm ấy, có lão ăn mày đến năn nỉ phú ông mà xin cho kỳ một nén vàng. Phú ông quát tháo, sai người đuổi đi. Nhưng lão ăn vẫn lỳ gan trở lại xin vàng, ngày này qua ngày khác, năm này qua năm khác. Rốt cuộc phú ông cho lão một nén rồi sai người đầy tớ theo rình. Ban đầu lão ăn mày mừng rỡ, cười hí hởn. Nhưng đến khoảng đất trống, lão đặt nén vàng bên mình rồi ngủ khò. Tên đầy tớ bèn lén lại gần ăn cắp nén vàng nọ đem về cho chủ. Hôm sau, lão ăn mày trở lại nhà phú ông xin vàng như cũ. Phú ông nói: Hôm qua tôi cho ông một nén đâu rồi? Ông lão ăn mày vuốt râu rồi trả lời: Tôi để nó kế bên mình. Nhưng khi tôi vừa nhắm mắt thì nó cũng mất đi. Bởi vậy tôi trở lại. Phú ông suy nghĩ về câu nói của lão ăn mày, hiểu rằng khi nhắm mắt chết thì sự nghiệp không còn gì hết. Ông bèn đem vàng bạc dùng vào việc phước thiện. Gặn những người trọng tuổi, phú ông thuật lại chuyện lão ăn mày nọ. Ai nấy đoán rằng: Không chừng lão ấy là Tiên trá hình để răn đời.

Tài sản của LSB-RongLuaBacCuc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 25-10-2003   #8
Ảnh thế thân của LSB-RongLuaBacCuc
LSB-RongLuaBacCuc
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 10-02-2003
Bài viết: 650
Điểm: 226
L$B: 25.556
LSB-RongLuaBacCuc đang offline
 
[center:50233f0ca9]Vợ Khôn Chồng Dại[/center:50233f0ca9]

Chị nọ rất khôn nhưng rủi gặp nhằm anh chồng quá dại. Hôm nọ dệt vải xong, chị giao cho anh chồng đem đi bán. Đi suốt ngày, rao khan giọng, anh chồng không thấy ai mua. Bỗng đâu có ông thầy giáo đi ngang qua mua hai vóc. Ông nói: Sáng mai anh lại nhà tôi mà lấy tiền. Nhà tôi ở chỗ chợ đông không ai bán, chỗ kèn thổi tò te, chỗ cây tre một mắt. Hôm sau, anh chồng tìm hoài mà không gặp chỗ nào gọi là chợ đông mà không ai bán. Về nói cho vợ nghe, chị vợ mới đoán rằng người mua nọ là ông thầy giáo. Chợ đông không ai bán là trường học. Kèn thổi tò te là gần sậy có gió thổi. Cây tre một mắt là cọng hành. Vì vậy, chị vợ bảo chồng đến trường học mà đòi tiền, trường nọ ở gần đám sậy, trước cửa có trồng hành. Anh chồng nọ kiếm được ông giáo để đòi tiền. Ông giáo hỏi: Tại sao anh biết tôi ở đây? Anh nọ nói: Vợ tôi đoán như vậy. Ông thầy tấm tắc khen thầm cô vợ. Chừng anh chồng ra về, ông gởi theo một nhánh bông lài cắm giữa một miếng cứt trâu khô. Nhận được món quà, cô sanh ra buồn bực, tủi phận mình. Ông giáo có ý mỉa mai cô như câu hát:
"Vợ khôn lấy thằng chồng dại
Như bông hoa lài cắm bãi cứt trâu"
Nghĩ vậy cô vợ ra bờ sông, chờ nước lớn mà tự vận. Ông giáo đoán được việc ấy nên vô cùng hối hận, giả đò xách một cái rổ rách nát đi lại mé sông. Gặp cô vợ ngồi trên bờ với vẻ mặt âu sầu, ông giáo nói:
Chị kia, ngồi qua một bên để tôi nhảy xuống sông xúc cá. Cô vợ giựt mình, ngạc nhiên vì thấy một người đầu bạc hai thứ tóc mà hóa dại, dùng cái rổ rách để xúc cá. So sánh người già nọ với chồng mình ở nhà thì chồng mình coi vậy mà khôn hơn. Nghĩ vậy, cô vợ tự an ủi, trở về nhà không thèm tự tử.

Tài sản của LSB-RongLuaBacCuc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 26-10-2003   #9
Ảnh thế thân của LSB-RongLuaBacCuc
LSB-RongLuaBacCuc
-=[ Lương Sơn Ẩn Sĩ ]=-
Gia nhập: 10-02-2003
Bài viết: 650
Điểm: 226
L$B: 25.556
LSB-RongLuaBacCuc đang offline
 
[center:f34717a13c]Trâu Vàng Hồ Tây[/center:f34717a13c]

Ngày xưa, vào thời nhà Lý, thế kỷ thứ 13, ở thành Đại La, có một nhà sư pháp thuật cao cường. Sư có tên là Không Lộ. Tục truyền rằng nhà sư Không Lộ là một vị Thần của nhà trời giáng xuống đất nước Việt Nam, để cứu đân độ thế.

Thuở bấy giờ, nước Việt đang thiếu thốn đồng và sắt. Bao nhiêu quý kim, vàng bạc, châu báu đã bị người Tầu vơ vét chở về phương Bắc, sau bao nhiêu thế kỷ người Tầu đô hộ nước Việt Nam. Một ngày kia, sư Không Lộ lên đường sang Trung Quốc, mang theo một cái túi nhỏ. Ngài định dùng phép thuật để lấy lại một ít của cải quý thuộc về dân tộc phương Nam bị người phương Bắc đánh cướp. Nhà sư xin yết kiến vua nhà Tống, để quyên một ít kim khí, đựng trong một túi vải nhỏ đem về đúc thành tượng Phật.

Thấy cái túi vải bé nhỏ của nhà sư, vua Tống không ngần ngại sai bảo quan hãy đưa sư Không Lộ vào tận kho, chọn lựa tuỳ thích vàng hay đồng, miễn là chỉ đựng đầy túi thôi. Vừa bước vào cửa kho, sư Không Lộ trông thấy một con trâu to lớn, đúc toàn bằng vàng ròng. Trâu vàng lớn hơn cả con trâu thật ngoài đời. Trâu vàng đứng nghênh ngang, như muốn canh giữ kho vua. Ở gian chính giữa, có cất giữ một số kim khí hiếm quý hơn vàng, gọi là đồng đen.

Sư Không Lộ bèn giở phép thuật thần thông, mở cái túi vải nhỏ ra, thâu tóm quá phân nữa số đồng đen trong kho vàng bạc cuả vua Tống. Viên quan giữ kho hốt hoảng trước hành vi thần bí kỳ lạ của nhà sư, bèn bắt nhà sư phải trả lại số đồng đen quý giá, trả về chỗ cũ. Sư Không Lộ nhắc lại cho viên quan Tầu nhớ rằng chính nhà vua đã cho phép ngài được chọn lấy bất cứ thứ kim loại nào, miễn là không chứa đầy quá cái túi vải nhỏ bé của ngài.

Viên quan Tầu này quýnh quáng, chẳng biết làm sao, bèn chạy đi báo tin cho Vua Tống hay biết tự sự. Vua Tống nổi giận, ra lệnh chém đầu nhà sư nước Nam nhỏ bé, dám xấc láo với thiên triều. Nhà sư Không Lộ có phép mầu, có thể nghe được tiếng nói từ xa, xuyên qua vách tường. Khi biết đựo+c quyết định của Vua Tống, sư Không Lộ vội vàng thoát ra khỏi kho báu vật, nhanh nhẹn vượt qua hoàng thành.

Số đồng đen mang theo quá nặng, nhà sư không thể đi mau. Được mấy dặm đường, đã nghe tiếng người ngựa đuổi theo. Sư bèn ra sức phi hành, được một quãng dài thì gặp một giòng sông rộng chắn ngang, không thấy bóng dáng thuyền bè. Sư Không Lộ bèn tháo chiếc nón tu, thả xuống nước, hoá phép thành ghe. Trong chớp mắt, sư đã mang được túi đồng đen vượt thẳng qua bờ sông bên kia. Đám quân Tầu đuổi theo, nhìn thấy pháp thuật phi thường của nhà sư, trở về tâu vua. Vua đành chịu, không biết làm sao.

Trở về nước, Sư Không Lộ tập hợp những tay thợ rèn trứ danh của Việt Nam, nhờ đúc một cái chuông bằng đồng đen lấy ở Tầu về. Sư muốn đúc chuông theo hình hoa sen hé nở, và tiếng chuông phải thanh, vang xa. Nhưng thời đó, đúc chuông khá khó, vì dụng cụ thô sơ. Sư bèn nghĩ ra cách nấu chảy đồng đen, đổ vào một cái khuôn hình chuông, bằng đất sét. Phương pháp đúc đồng mới này thành công.

Vào ngày lễ khánh thành chuông đồng đen, sư Không Lộ cầm chày đánh lên tiếng chuông đầu tiên. Tiếng chuông vang xa, rung động đến ngàn vạn dặm. Con trâu vàng ở kho tàng vua Tống nghe tiếng chuông đồng, bỗng phóng chạy về phương Nam. Thấy con trâu vàng chạy đến, nhà sư ngừng đánh chuông, e rằng vàng bạc đất Trung Quốc sẽ theo nhau về Việt Nam, sẽ gây bất hoà trầm trọng giữa 2 nước, khiến Trung Quốc lại có cớ xâm lăng đánh chiếm phương Nam.

Sư Không Lộ bèn lăn chuông xuống Hồ Tây. Chuông đen rung vang một lần cuối cùng, trước khi rơi xuống nước. Con trâu vàng, theo đó, cũng nhảy xuống Hồ Tây biến mất theo chuông đáy hồ.

Sau đó, Sư Không Lộ trở về trời. Những người thợ rèn nước Việt đã dựng nên một ngôi đền thờ bên cạnh Hồ Tây, để nhớ ơn nhà sư Không Lộ đã dạy cho họ phương pháp đúc đồng. Vua nhà Lý đã ban sắc phong tặng sư Không Lộ biệt danh là Thần Thợ Đúc

Tài sản của LSB-RongLuaBacCuc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 16:23
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,08521 seconds with 15 queries