Tình đến tình đi ...... đời người không biết bao khổ đau vì tình .....
Khi yêu không biết thiệt hay giả tan vỡ đôi đường mới biết được "trắng" hay "đen" . Cảm xúc khi yêu anh nhiều lo sợ , thế nhưng lo sợ cũng chỉ bằng thừa , vi cuộc đời ai biết được chữ "Ngờ". Bề ngoài cứng rắn của anh chỉ là cái vỏ bọc cho sự mềm yếu của mình. Đêm đêm anh thổn thức theo từng nhịp đập của con tim, nhớ thương, dằn vặt và đau khổ theo từng hơi thở bởi nhớ và yêu em.
![DapDau](http://luongsonbac.club/forum/images/smilie/dapdau.gif)
Nhưng khi gặp em, anh không sao thốt cảm xúc của mình thành lời. Biết bao điều muốn nói cùng em sao anh không xếp lại được thành câu? Đã bao nhiêu lần anh tự hỏi câu nói đó mà sao kết quả vẫn luôn là ngõ cụt. Rồi một ngày kia, cái điều anh lo sợ nhất đã đến bất chợt phũ phàng. Chúng ta, anh và em, chia tay khi con tim anh chưa kịp xếp vần chữ yêu. Và bây giờ con tim anh chỉ còn là những mãnh vỡ.
[center:331cf86910]
![icon65](http://luongsonbac.club/forum/images/smilie/vio19.gif)
[/center:331cf86910]
Thôiiiiii! Những gì thuộc về quá khứ chúng ta hãy cho vào kỷ niệm. Dù xấu hay đẹp thì đó cũng là một kỷ niệm khó quên đối với anh.
QUÁ KHỨ LÀ QUÁ KHỨ VÀ KỶ NIỆM VẪN LUÔN LÀ KỶ NIỆM.