Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Quốc Tử Giám > Luận Văn Đàn
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Luận Văn Đàn Trao đổi & tìm hiểu về văn học.

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 17-03-2007   #1
Ảnh thế thân của Con Hủi
Con Hủi
-=[ Tiên Phong Đầu Lĩnh ]=-
Kiếp Nghèo Ôm Hận
Gia nhập: 07-06-2004
Bài viết: 3.009
Điểm: 481
L$B: 7.623.319
Tâm trạng:
Con Hủi đang offline
 
Xin lỗi, em chỉ là con Đi~ !

Hôm nay, khi bỏ chút thời gian đọc 1 câu truyện, của một người bạn gửi cho mình. Tôi chợt nhớ đến chủ đề "bản chất tốt những dòng đời xô đẩy" của Lạc Long. Câu truyện mà tôi vừa đọc cũng vậy. Truyện kể của Hạ Âu -một cô gái mang tiếng là Đi~, và người bạn trai Hà Tiểu Bân. Truyện này khác biệt hoàn toàn với Rừng - Na Uy mà tôi đã từng đọc. Vậy ai đã từng đọc câu truyện này có thể nói nên một vài suy nghĩ của mình với tôi được chứ. Hay ai có những thắc mắc chúng ta cùng thảo luận ok.
Tôi muốn nhấn mạnh với mọi người rằng, đây không phải là một câu truyện dâm loạn. Mà nó là một câu truyện gây xúc động lòng người. Vậy có ai có ý nghĩ như tôi không?

Nếu ai chưa đọc truyện này có thể vào đây . http://dactrung.net/truyen/noidung.a...xFHtjZDQ%3d%3d


Chữ ký của Con Hủi
Nụ tầm xuân nở ra xanh biếc
Em có chồng rồi, anh tiếc lắm thay...

Tài sản của Con Hủi

Chỉnh sửa lần cuối bởi Lạc Long: 17-03-2007 lúc 20:07.
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 17-03-2007   #2
Ảnh thế thân của H&L
H&L
-=[ Kim Ngư Thủy Binh ]=-
Sờ Thịt Sống
Gia nhập: 27-06-2003
Bài viết: 4.983
Điểm: 1435
L$B: 29.367
H&L đang offline
 
Câu truyện này quá dài đọc đến bao jờ cho xong mà viết nhận xét.Có lẽ nên trích dẫn 1 số ý chính ra để cùng bàn luận chẳng hạn.
Nếu câu truyện xoay quanh vấn đề cô gái mang tiếng đ.ĩ đó và người bạn trai thì có 1 câu thế này.

Cho dù con người ta có ở tầng lớp nào của XH,có làm nghề gì...thì cũng vẫn có quyền đc yêu.Hãy nên có cái nhìn thoáng hơn cho những mảnh đời bất hạnh của người phụ nữ.


Chữ ký của H&L
Tuyển phi công!

Tài sản của H&L
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 17-03-2007   #3
Ảnh thế thân của nupnupnup
nupnupnup
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 28-09-2005
Bài viết: 22
Điểm: 47
L$B: 21.403
nupnupnup đang offline
 
Đây là 1 truyện viết bởi bọn " khựa " ! Được nhà văn trẻ Trang Hạ dịch lại và tung lên blog cách đây khá lâu chừng vài tháng . Ưhm... khoảng tháng 11 năm ngoài là nup đã đọc hết truyện này .

Câu chuyện phản ánh nhiều việc trong xã hội chung . Tuy nhiên nup ngẫm riêng ra những điều sau :
- Không thoát khỏi số kiếp của gia đình : dù cho 2 mẹ con Hạ Vi có yêu thương nhau đến đâu . Dù cho hai người ta sức bảo vệ nhau đến đâu . Cuối cùng từ mẹ đến con đều làm ** . Muốn con tốt thì bản thân đừng làm điều xấu .
- Nhúng chám khó gột sạch : dù cho hạ Vi có cố gắng thoát khỏi ám ảnh cuộc đời đến đâu , dù cho đang trong hạnh phúc đến thế nào ? Nhưng bóng ma cuộc đời vẫn che phủ cô .Cuối cùng cô phải tự tay giết người để giải thoát bản thân .
- Có những thứ còn trên cả tình yêu .
- Đàn bà là loại động vật mau nước mắt !


Chữ ký của nupnupnup
Dù sao ... dù sao đi nữa ... tôi vẫn yêu em !

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 17-03-2007   #4
Ảnh thế thân của WhiteClouds
WhiteClouds
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 04-02-2007
Bài viết: 163
Điểm: 194
L$B: 8.582
WhiteClouds đang offline
 
Đã là con người với nhau, nước mắt ai cũng mặn, máu ai cũng đỏ. Tại sao lại đi phân biệt giữa ** với không ** , trinh với chẳng trinh? Thật là vô nghĩa và ngu xuẩn. Chỉ có cái nhìn xuyên thấu, cái nhìn của sự thật chiếu rõ ra được tự tính chân thật của mỗi người thì có vậy ta mới hết phân biệt, mới hết so sánh. Nhưng vấn đề ở chỗ con người ta không bao giờ biết nhìn như vậy. Con người ta cứ thích phân biệt, so sánh, đánh giá ** với không **, đẹp với chả đẹp.v.v.. Có mắt mà cũng như mù lòa vậy. Cái đẹp thật sự ở mỗi con người chỉ hiện hữu khi ta nhìn một người với tâm cởi mở, vô úy, không phân biệt. Nhưng chỉ đáng tiếc là người ta thích nhìn vào cái bề ngoài hơn là nhìn vào sự thật. Con người ta thật yếu đuối và chẳng bao giờ thắng được cái "tôi" , cái thứ khốn nạn tâm phân biệt. Họ chẳng bao giờ muốn chết đi cái con người khốn nạn đó để sống lại một cuộc đời mới với cái thấy xuyên thấu, cái thấy của chân lý. Để rồi khổ đau cứ còn mãi, vô minh vẫn là bức tường thành chưa bị phá vỡ. Câu truyện trên là một ví dụ khá rõ ràng cho thấy những con người đáng thương bị vướng mắc bởi sự phân biệt của tâm thức, bởi cái "tôi" bành trướng phía sau họ. "Xin lỗi, em chỉ là một con **!" <---- Một câu nói không hề có sự cảm thông, không hề có tình yêu chỉ trừ sự phân biệt thái quá nơi tâm thức. Bân đã không bao giờ nhìn ra được nỗi khổ của Hạ Âu và của chính anh ta. Anh ta bị từ "**" che mắt, anh ta đã không nhìn ra được cái gì nổi bật nơi Hạ Âu ngoài cái nghề làm "**" của cô ta. Cả hai đều khổ chỉ vì một cái nghề , nghề "**". Thật xuẩn ngốc. Còn bạn thì sao? Bao lâu tâm phân biệt, cái "tôi" còn tồn tại thì bấy lâu tình yêu và sự cảm thông chưa được tuôn chảy.

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 12-05-2007   #5
Ảnh thế thân của --Yuna--
--Yuna--
-=[ Kim Ngư Thủy Binh ]=-
♥™†Chíp Còi†™♥
Gia nhập: 02-03-2005
Bài viết: 3.895
Điểm: 1398
L$B: 2.979.488
Tâm trạng:
--Yuna-- đang offline
 
Wink Xin lỗi em chỉ là con **

Yuna đã đọc đoạn trích lược nhưng khá đầy đủ về nội dung này trog Blog của 1người bạn . Yuna đồng ý với anh Con Hủi đây ko phải là một câu chuyện dâm đãng mà là 1 câu chuyện rất cảm động .
Chỉ định nếu ai có tâm hồn đa cảm mau nước mắt thì trước khi đọc tác phẩm này nên chuẩn bị một ít khăn giấy


Mỗi con ** đều có một lý do vào nghề của riêng mình.... Một lý do để khóc lóc van xin và nài nỉ mỗi khi sa cơ lỡ bước.... Một lý do có thật hoặc một lý do ảo nào đó....

Đối với nó, làm **, đơn giản chỉ vì tiền. Nó cần tiền và nó biết, khó có cái nghề nào cho nó đủ số tiền nó cần như nghề này.

Nó coi nó là 1 nghề, và nó ko hề xấu hổ về cái nghề mình đang làm.

Nhưng...

lý do...của nó lại là...

Gia đình nó có "truyền thống" như vậy!



Mẹ nó sinh nó ra mà thậm chí bà còn ko biết nó là sản phẩm của lần quan hệ với người đàn ông nào. Sinh ra như một sai lầm nghề nghiệp, sau khi sinh nó ra, mẹ nó ko còn sinh nở được nữa.... nêu đối với những người phụ nữ khác thì đó là một sự đau xót, nhưng với mẹ nó thì là một niềm vui.... Một mình nó bà ta đã quá đủ ngán ngẩm rồi.... Nó lớn lên trong sự thiếu thốn... thiếu cả tình cảm của mẹ, và cả vật chất..... Nhưng xui xẻo thay.... nó vẫn xinh đẹp.... Nó ko xấu xí.... Đàn bà có vốn tự có... để bán trinh tiết, thể xác, đàn bà đẹp lại có càng nhiều thứ để mài mòn.... Nó chưa từng yêu, 20 tuổi chưa từng hiểu yêu một thằng đàn ông sẽ có mùi vị gì? Hay tất cả chỉ là mùi thể xác hoà lẫn trong cái vị mặn mồ hôi nơi đầu lưỡi mỗi khi quan hệ để được trả tiền. Học hành ko đến nơi đến chốn, 15 tuổi đã bỏ học và làm nghề cùng với mẹ... Nó chẳng thể cho mình một cái nghiệp để kiếm tiền dễ hơn!

Vậy là nó chấp nhận cuộc sống như một dòng sông phẳng lặng chảy xuôi chiều...

5 năm trôi qua, có đủ để một con ** an phận phải chấp nhận số phận hay bắt đầu suy nghĩ về cuộc đời mình.... Người ta tự hào khi kế thừa một truyền thống còn nó ... có nên đau xót khi phải đi theo một lối mòn....?
Con người có những lựa chọn và nó biết cái nghề nó đang làm ko phải là một sự lựa chọn tốt nhất cho 1 thứ việc làm.... Nó chui vào một góc và bắt đầu khóc! Lần đầu tiên nó nức nở về số phận của mình, đã ko chèo lái được cuộc đời, mặc nước xuôi chiều cuốn trôi.... Phải chăng nó đã sai rồi sao???? Những lần đi khách ko phải lần nào cũng dễ dàng, chưa kể công an, bảo kê và bọn dắt mối.... hành hạ... còn là những khách hàng khiếm nhã.... Như người ta vẫn nói, có thằng nào đi "đá phò" là thằng đàn ông tử tế đâu? Nó đôi khi bị khách đánh đập, những thằng đàn ông vẫn bạo lực như vậy khi làm tình....

Có hôm, nó lết dậy trên giường mà ko sao bước đi được, cảm giác thân thể rã rời, phần dưới đau nhức ko thể tả...

Lại một ngày trôi qua của một con phò với tai nạn nghề nghiệp đây mà! Nó cười! Cười lớn dần! Rồi trong tiếng cười vỡ vụn ấy, giọt nước nào đó lăn ra từ hai khoé mi... Lần đầu tiên trong đời, nó cười mỉa mai cái nghè và cái thòi đời này....


Nó sẽ.... từ bỏ!

Nó ko muốn chịu cái sự đau đớn trên thân thể thiếu nữ.... ko muốn chịu cái sự nhục nhã ngày nối ngày thế này nữa....

Nhưng...

Ai cho nó sự can đảm để bỏ nghề???????

Ai???

Xã hội này là nơi rất dễ dàng cho sự bắt đầu.... nhưng lại quá khó khăn để kết thúc....

Nó quyết định đi tìm người đàn ông của mình, một người đàn ông mà như bao phụ nữ trên đời này vẫn có ít nhất một người.... Người đàn ông yêu nó.... Yêu nó để nó yêu chứ ko phải yêu nó như yêu một con phò....

Nó bắt đầu vẽ ra cái ảo tưởng cho đời mình.... Một điểm sáng le lói có thể bước tới từ đâu đó ở phía những người đàn ông tử tế kia, ko phải những khách hàng của nó....

Nó thay đổi nhiều, đi khách ít hơn, mặc cho bọn dắt mối cằn nhằn.... cay nghiệt chửi bới, cùng với bảo kê liên tục đe doạ.... Người ta phải liều lĩnh! Ai đó, đâu đó hay trong một bộ phim nào đó đã nói vây!

Cho đến nó khi nó quyết định bỏ nghề....Dù sao nó cũng chẳng có ràng buộc gì với cái nghề này, ngoài 1 từ "truyền thống" xót xa....

Như tất cả những con cave bỏ nghề nào khác, đều chịu đựng những cái nhìn mỉa mai của "đồng nghiệp" và sự quấy rầy của quá khứ.... Nhưng thời gian sẽ làm mọi chuyện trôi qua... Nó cắn răng chịu đựng với ý nghĩ đó và cố an ủi mình với mơ ước về một người đàn ông sẽ đến....

Phải là một đứa con gái trong sạch mới xứng đáng với một người đàn ông như thế....

Khi con người ta đã thay đổi những ước mơ về hạnh phúc xa vời... thì nó thật buồn cười chỉ có một mong ước bình thường ko xa xôi là được yêu dù chỉ một lần thôi..

Nó bắt đầu thói quen đi xem film một mình,đọc sách thường xuyên và tìm hiểu những công việc khác, trên báo.... Rồi nó tìm được một công việc ở một quán cafe, bồi bàn... Nó hài lòng với công việc đó.... Cố gắng tẩy rửa và lau chùi quá khứ của mình... thay đổi tất cả, thuê một căn phòng trọ nhỏ ở nơi mới, dùng một số điện thoại mới..... Thường xuyên ra đường ko trang điểm chứ ko loè loẹt như xưa....

Mọi thứ thay đổi đến chóng mặt và khó khăn cũng nhiều đến chóng mặt

Một năm trôi qua...


Người đàn ông ấy vẫn chưa đến....

Cho đến một ngày, trước sinh nhât nó 1 tháng, nó nhận được một bó hoa.... người ta nói là có người tặng nó. Bó hoa hồng đẹp hơn cả trong giấc mơ của nó....Ko rõ người gửi.... Và cứ thế trong một thàng liền, những bó hoa được gửi tới nơi nó làm một cách đều đặt....

Vào ngày sinh nhật nó.... Ko còn thấy bó hoa đó xuất hiện vào buổi sáng như thường lệ, nó có chút buồn thoáng qua... Một tháng nay.... nó đã mong chờ bó hoa ấy.... và chủ nhân của những bó hoa này làm nó tò mò.... đôi khi là mong nhớ.... mong nhớ một người xa lạ....

Nó như một đứa trẻ lần đầu tiên trong đời được tặng một con búp bê đẹp....


Tối hôm đó, khi nó đóng cửa quá, vì ca trực của nó là ca trực quán cuối cùng.... Một anh chàng xuất hiện, với một bó hoa như mọi ngày trên tay.....

- Chúc em sinh nhật vui vẻ...
Nụ cười tan mây, nụ cười ngọt ngào trên đôi môi ấy làm trái tim nó tan chảy, một đứa con gái khát khao hạnh phúc bao lâu nay, giờ đây được đón nhận niềm vui thì sẵn sàng nhận lấy mà ko mảy may đề phòng....Nó im lặng, sững sờ, luống cuống ko biết phản ứng thế nào...

Vậy là.... tình yêu của nó bắt đầu như vậy đấy....

Nó chưa bao gìơ yêu và cũng ko biết yêu nhau người ta sẽ làm như thế nào và... làm gì với nhau....

Hẹn hò này, đi chơi này... nhắn tin, gọi điện thoại và còn gì nữa.... Nhiều hơn cho một sự bắt đầu...

- Sao anh lại thích em?


- Anh nhìn thấy em vào ngày đầu tiên em làm ở đây! Anh là khách quen của quán.... hehe... nhưng từ khi nhìn thấy em, anh ko vào đây nữa....

- Tại sao vậy?

- Oh, anh phải nghỉ ngơi và dành thời gian để nghĩ chiên dịch cưa cẩm chứ....

Nó cười.... hạnh phúc!

Cuộc sống đơn giản vậy, hạnh phúc đến đơn giản vậy...


Một vài tháng sau.... nó chuyển về sống chung với anh.... Đối với nó, đây hẳn là 1 sự phân vân, anh ko biết quá khứ của nó.... và nó cũng ko biết sống chung với người đàn ông mình yêu chứ chưa phải là chồng thì có là đúng đắn và... giống con gái bình thường ko?

Nhưng mặc kệ!


Anh muốn thế... Và như thế thì 2 người mới có nhiều thời gian bên nhau, nhất là khi bố mẹ anh ở xa và anh lại đang sống một mình, cần 1 người phụ nữ để chăm sóc.... cần một bàn tay phủ ấm căn nhà hoang lạnh....

Lại nói về bố mẹ anh, nó nhớ chưa một lần anh nhắc đến họ.... Có vài lần nó cũng định hỏi.... nhưng nghĩ lại thì thôi... bởi nếu anh có trả lời, rồi anh hỏi về bố mẹ nó... nó sẽ trả lời thế nào?

Một đứa trẻ ko biết bố là ai? Và một bà mẹ là điếm hết thời đang sống cuộc đời nghiện ngập, rượu chè, ko hiểu đang ở nơi nào.... Trả lời như thế sao????

Dù vẫn biết là anh sẽ biết hết dù sớm hay muộn.... nhưng nó vẫn ko thể mở lời nói về cái cuộc đời xưa cũ mà nó đang cố gắng rũ bỏ.....

Trước khi chuyển về sống chung, 2 đứa đi mua sắm rất nhiều vật dụng... vẽ ra một viễn cảnh của tình yêu hoàn hảo....

Nó nhoè mắt, cay lòng:

- Anh tốt với em quá!
Anh cười:

- Anh ko tốt đâu...
- ko sao, em sẽ yêu anh, cho dù anh là người xấu đi chăng nữa...

..................................

Ngày nó chuyển đến sống chung với anh, đồ đạc ko có gì nhiều ngoài vali quần áo, những thứ khác nó đã để lại căn nhà trọ vì anh nói, ở nhà anh cái gì cũng có, ko nên đem đi cho lủng củng và mệt mỏi....

Buổi sáng hôm ấy, trời mưa... mây xám xít và ko khí u ám nặng nề.... chỉ có nó là điểm sáng duy nhất của thời tiết ảm đạm ko có mặt trời ấy.... Nó vui vì được bắt đầu một cuộc đời làm người thực sự....

Đêm đó, là đêm đầu tiên của nó và anh.... Rất lâu.... rất lâu từ khi 2 người yêu nhau....


Tấm ga giường....

Một người đàn ông...

Chiếc chăn mong manh....

Ánh đèn đỏ..

Mùi mồ hôi nồng nàn...

Bàn tay to lớn lướt trên cơ thể co quắp....

Đã từ bao giờ xa vời với nó...

Nay lại trở về....


Và lại là.... với người đàn ông mà nó yêu.....

Miên man với suy nghĩ hạnh phúc và cảm giác tuyệt vời đang trải qua....

Sau khi làm chuyện đó.... nó thấy anh quay lưng đứng dậy.... mặc quần áo...

Nó cười:

- Anh ngốc thế... sao phải mặc đồ nhanh vậy!

Anh lạnh lùng ko nói gì....

Mặc đồ tử tế, quay lưng lại đến tận khi đó vẫn chẳng nói gì thêm với nó.... Sau khi xong xuôi, anh rút trong ví ra 1 tập tiền...

Rồi ném vào mặt nó... khi nó còn đang trần truồng ở trên giường, phủ lên thân thể con gái là một tấm chăn nhỏ, đủ để tiền lướt qua da làm nó lạnh.... Nó hoàn toàn ko hiểu điều gì đang xảy ra, thế giới như sụp đổ, cánh cửa một cuộc đời đóng khép.... Nó shock đến mức ko nói được câu nào, chỉ biết im lặng.... đờ đẫn như vậy nhìn anh.

- Nhiều hơn một đêm của cô ngủ với bố tôi chứ?

- Anh... anh...

- Tôi chỉ muốn xem cô ngủ với bố tôi như thế nào .... Người cha đáng thương của tôi đã bị cô làm mù mắt..... Tôi chỉ muốn xem.... khả năng làm điếm của cô thế nào thôi....
- Anh.... anh...
- Một con điếm suốt đời chỉ là 1 con ** ko hơn. Cầm tiền và cút khỏi đây....

- Anh...
- Tôi muốn tất cả cái lũ điếm như cô, và nhất là cô, phải chịu cái cảnh mà mẹ tôi phải chịu.... Nhục nhã vì bị ruồng bỏ.... Nhục nhã rõ chưa? Cầm tiền và xéo đi.... Con điếm!

Nó cười lớn....

Nó cười sằng sặc....

Nước mắt nó ào át tuôn trào...

Đôi môi ướt đẫm...

Nó cắn môi....

giữ nguyên cái bộ dạng trần truồng đó...

Nhặt...

Nhặt...

Nhặt những đồng tiền bán thân xác mà anh vừa trả nó....


Anh ta quay đi... ko nhìn...

- Bố anh là ai?


- Là người bằng tuổi bố cô, là cái lão già mà cô đã cặp kè và làm si mê suốt 4 tháng trời, để ông ta đòi bỏ vợ. Đuổi vợ ra khỏi nhà, và bà ấy là mẹ tôi, gần 50 tuổi mà phải xách vali ra khỏi nhà và đi tự tử vì nhục! Là mẹ tôi! Là mẹ tôi! Cô hiểu chưa? COn **! - Anh gào lên, nước mắt anh trào ra... nỗi tức giận và niềm căn phẫn ứa lên mạnh mẽ - Tôi thậm chí đã ko về kịp để nhìn mẹ lần cuối, chỉ vì cô đấy, con **!

- Em ko biết bố em bao nhiêu tuổi
- Nó cười.... môi cắn môi.... máu chảy ra hoà cùng dòng nước mắt tan - Em chưa từng phá hoại hạnh phúc của ai.... chưa từng!
- Một con ** như cô, thì làm sao biết mình đã ngủ với bao nhiêu người? LÀm sao biết mình đã phá nát bao nhiêu cuộc đời chứ? Khốn nạn! Đồ điếm! Đồ chó cái!

Nước mắt ... dù đã kìm nén.... vẫn tuôn ra ko ngừng... lông mi đẫm nước..... má đỏ.... môi ướt máu.... nó cười....

- Tất cả chỉ là giả dối hả anh?
- Tôi chắc sẽ yêu cô! Tôi tưởng tôi đã yêu cô! Đã quên đi mục đích tiếp cận cô của tôi, những gì cô thể hiện quá tuyệt vời, sự che dấu hoàn hảo! Nhưng .... rồi... trên giường cô cũng chỉ là con ** thôi....Tôi ko thể quên! Một con ** giết mẹ tôi, nó ám ảnh tôi!

- Vậy là.... anh sẽ yêu em.... như anh đã trót yêu em.... nếu như....em .... ko phải là một con **.... phải ko?

Anh quay đi......

Không khí căn phòng đêm đầu tiên này.... đầy máu và nước mắt.... tràn ngập nỗi đau....

Nó đứng dậy .... cầm số tiền của anh trên tay... giơ lên... ngang mặt.... cười và nói với anh: "Nhiều hơn em được trả cho một đêm!"
... Mặc quần áo.... kéo nốt đống quần áo mới xếp vào tủ trong sung sướng và hạnh phúc sáng nay.... Nó nhét vào vali và kéo lết đi....

- Cám ơn anh!

Người đàn ông gục xuống! Anh ta khóc....

Cánh cửa kéo ra rồi đóng sầm.... Trời lại đổ mưa....

Nó lết vali bước đi trên đường ước, nước mưa tát vào mặt nó rát và nước mắt làm nó buốt giá, môi cắn bật máu giờ đây xót.... chảy tan trong nước mưa những giọt máu đỏ.... Nó cầm nắm tiền trên tay.......

Kiệt sức và đau đớn!

.................

Sáng hôm sau, người ta tìm thấy xác một người con gái, với giọt máu ở khoé môi.... nước mắt 2 dòng khô trên đôi mắt nhắm u sầu.... Cô ấy đã chết.... Cổ tay hằn vết và máu chảy đẫm áo....

Một cái chết đau đớn và oan uổng!
.............

Nó lết trong cái đêm mưa bão đau xót ấy.... Nỗi đau đã làm tiếng cười của nó bật nước....Nó quỳ xuống một góc khuất ... bên mái hiên của căn nhà bên ngõ vắng.... Lục lọi đống đồ đạc mà nó đem theo.... Hôp dao cạo mua cho anh.... để anh cạo râu.... Nó nghĩ vậy khi mua... và vui lắm, cái cảm giác được chăm sóc cho anh như cho chồng mình.....Mở quyển sổ nhật ký nó mua ... với ước mơ hồn nhiên ghi chép lại những ngày sống chung của cả hai mà nó vốn nghĩ sẽ rất hạnh phúc..... Nó rạch 1 vế nhỏ trên ngón trỏ của tay phải và bắt đầu viết.... trong nước mắt... trong nước mưa... trong máu.... trái tim nó... vỡ nát theo từng dòng chữ đớn đau....

...................

Người ta nhìn anh, khi anh đến đồn công an để nhận xác và khai báo.... Nhìn anh như nhìn một con ác thú giết người....

Anh lặng lẽ khai những gì mà người ta hỏi....

....................

Đám tang của nó chỉ có một mình anh!

Ko phải là đám tang mà chỉ là một nắm đất chôn người chết, được đào xới lên và thả cái xác xuống... cắm một vài nén hương... bia mộ là những dòng chữ trống rỗng...

Một cái tên như bao cái tên...

...................

Bức thư tuyệt mệnh và chiếc vali của nó... nằm im lìm ở góc nhà... Anh ko hề đụng đến....
..........................................

Một buổi sáng, anh giật mình bởi tin nhắn: " Tao lại thấy bố mày cặp kè với con kia rồi đấy!"

Anh bàng hoàng....

Gọi điện thoại lại cho bạn!

- Uh, đúng rồi, tên thế mà... nhưng nó bỏ làm ở đó lâu rồi, bỏ từ trước khi mày về nước cơ!

Thế còn những tấm ảnh thì sao? Anh cảm giác như mình sắp nổ tung. Mở những cái ảnh chụp cha mình và cô gái đó.... Anh chợt rùng mình.... Vì những bức ảnh đó.... ko có rõ mặt.....người con gái kia... chỉ 1 mái tóc giống nhau.... 1 cái tên giống nhau.... 1 chỗ làm mới.... giống nhau!

Anh chạy đến góc phòng, đôi bàn tay run rẩy.... cầm bức thư...

Nước mắt trào ra... lăn lóc trong trái tim anh hoảng loạn, đôi môi run... hàm răng va đập.... những tiếng nấc ko thành lời....Một bức thư đẫm máu... viết bằng máu và viết bằng một trái tim đau...

" Anh à, em nói thật mà! Em chưa từng phá hoại hạnh phúc của ai! Em biết anh nhầm lẫn.... Nhưng em ko thể giải thích... vì anh nói đúng....em chỉ là một con **!




Em ước gì, em được sinh ra 1 lần nữa !



Một lần trong sạch chưa bao giờ trải thân ** điếm....

Anh à, anh đúng.... anh ko sai.....

Nhưng có một điều anh sai....
Số tiền anh trả cho em.... ko đủ..... ko đủ.... cho một tình yêu.....

Lẽ ra... anh nên trả em nhiều hơn.... "

...........................

Những nỗi đau dồn dập lên một cuộc đời và nhiều con người.... vì một người đàn ông mà 2 người đàn bà phải chết.... Người đàn ông kia đã mất vợ.... Và con của ông ta.... đã vô tình giết chết một người con gái yêu mình.....

Nó đã cố gắng quên quá khứ, để học cách yêu một người nhưng nó vẫn được trả tiền vì yêu người đó! Vì đơn giản... nó chỉ là một con **!
Một con **!

Quá khứ quay lại... giơ bàn tay tử thần bóp nghẹt con tim yếu đuối!

" Anh đã ko cho phép mình yêu em! Anh đã để em ra đi.... vì anh có một trái tim... quá .... hẹp hòi..."








Nước mắt ấy rơi vì một đời em ** điếm!

Anh chẳng thể sẻ chia chỉ một nỗi niềm....




Ở đời ko nên thù hận! Thù hận sẽ chỉ làm cho người ta có những quyết định nhầm lẫn và hối hận rất nhiều!

Bởi... thù hận và hối hận là đôi bạn đồng hành trên mọi nỗi đau của con ngườ
i!




Hãy tin tưởng người mà mình yêu thương!


Chữ ký của --Yuna--
Núi Lương Sơn anh hùng múa kiếm
Bến Thuỷ Bạc hào kiệt mài đao

Tài sản của --Yuna--
Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến --Yuna-- vì bài viết hữu ích này:
Con Hủi (14-05-2009)
Cũ 16-05-2007   #6
Ảnh thế thân của Lục Hoài Phong
Lục Hoài Phong
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 16-05-2007
Bài viết: 22
Điểm: 1
L$B: 6.880
Lục Hoài Phong đang offline
 
Vài câu cũng đủ để hiểu cuộc sống ! cuộc sống là khổ đau ! Ai muốn làm " ** " ! Chả ai cả ! Nhưng không làm ** thì thì làm ma ! chọn làm ** để sống trên thân xác còn hơn chọn làm mà để sống trên hương khói ! Thử chết một lần người ta mới biết vì sao trong cuộc sống vẫn có những người như thế ! mặc dù chưa hẳn là 100%

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 16-05-2007   #7
Ảnh thế thân của VangTrangDang
VangTrangDang
-=[ Lương Sơn Anh Hùng ]=-
Gia nhập: 03-10-2002
Bài viết: 424
Điểm: 307
L$B: 16.770
Tâm trạng:
VangTrangDang đang offline
 
Đó là một sự hiểu lầm. Nhân vật tôi thiếu một chút sáng suốt. Thường thì trong trường hợp đó, ai cũng hiểu Hạ Âu như vậy. Riêng về văn phong, có vài đoạn khá hay. Nên đọc.
Điều hơi buồn: Nam nhân trong chuyện, hoặc yếu đuối, hoặc dâm dật. Thật đáng thất vọng.


Chữ ký của VangTrangDang
Hãy xóa nhòa những kỉ niệm. Ta cầu nguyện cho sức mạnh của người, hỡi thời gian!

Tài sản của VangTrangDang
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 28-05-2007   #8
Ảnh thế thân của nqmanh3a04
nqmanh3a04
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 24-05-2007
Bài viết: 28
Điểm: 1
L$B: 7.808
nqmanh3a04 đang offline
 
Tôi thấy đây là một câu chuyện rất tuyệt vời. Lần đầu tiên tôi được thấy nó, cái tiêu đề đập vào mắt gây ra một ấn tượng khá là không tốt. Nhưng khi đọc rồi thì thấy nó mang đậm tính nhân văn sâu sắc.Nếu ai chưa đọc thì hãy đọc đi kẻo phí.

Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 02-06-2007   #9
Ảnh thế thân của senlake
senlake
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 30-03-2007
Bài viết: 275
Điểm: 54
L$B: 22.647
senlake đang offline
 
Chắc là thừa khi có 1 ai đó comment bài này. Nhưng tôi không nó chìm vào quên lãng, chui vào 1 xó xỉnh nào đó trong luận văn đàn, tịt mít vào 1 góc khuất trong LSB nên đã có 1 số cảm nhận mạo muôi nêu ra đây.

Phải nói đây là 1 bài điếu văn cảm động viết riêng cho 1 đời gái làng chơi rẻ rách. Nàng sinh ra trong 1 gia đình truyền thống tự hào làm cave. Lưới trời lồng lộng, thưa nhưng khó thoát. Nàng rồi cũng rơi vào vòng xoáy tội lỗi. Sau khi thực hiện chút nghĩa vụ với đời, trả nợ cho kiếp trước, thỏa mãn dục vọng cho mình và người khác, nàng cũng cảm thấy giang mai, lậu, AIDS, nấm, cadinas, tinh trùng, dâm thủy đang cuộn chảy hành hạ lục pủ ngũ tạng, sách của mình. Thế là đủ, nàng quyết tâm thoát khỏi chốn địa ngục trần gian, càn khôn ngó ngoáy, âm dương xoay vần, mãnh long vật vã. Có thể là do í chí của nàng quyết tâm làm lại cuộc đời, nhưng cũng có thể nàng hết date, sắc xuân fai nhạt, đi làm ở gầm cầu Long Biên( hà nội), đường Bao(Hải Phòng) hay tượng huyền trân công chúa (tp hcm). Và rôi cũng có 1 bàn tay trượng phu đón lấy nàng.............

Tất cả chỉ là 1 màn kick. Bàn tay kia những tưởng sẽ cứu vớt đc nàng, nhưng cũng chính là bàn tay đã bóp chết 1 tâm hồn dễ bị tổn thương. Nhưng cuộc đời cũng lắm chuyện lạ. 2 con điếm tuy khác nhau về đặc điểm nghề nghiệp, 1 đứa bán hàng chiều khack, phá vỡ hạnh phúc 1 gia đình, 1 đứa làm gái làng chơi thứ thiệt. Nhưng cả 2 đều có những sự trùng hợp lỳ lạ: cùng màu tóc, cùng 1 dáng người, cùng xinh đẹp, cùng làm 1 quán bar tệ nạn và quan trọng nhất, là điểm nút của câu chuỵen: cả 2 cùng làm **. Cuộc đời có lắm sự trùng hợp, nhưng hợp trùng đến múc như vậy thì qua thật chỉ có ông trời mới làm đc, và phải chăng cái chết của nàng cũng là ý của ông trời, chúng ta ko thể nào thay đổi đc định mệnh???.

Có 2 thiên thần 1 già 1 trẻ đi ở trọ trần gian. Ngày đầu họ vào sống trong 1 gia đình giàu có quyền quý. Nhưng gia chủ ko những tỏ vẻ khó chịu, tiếp đãi = cơm hẩm cháo thừa, mà còn cho họ qua đêm tại nhà kho tồi tàn. Trong khi đang dọn dẹp chỗ ngủ, Thiên thần già phát hiện ra 1 lỗ hổng ở góc nhà và dùng phép thuật của mình để trám lại. Thiên thần trẻ nhìn thấy rất ngạc nhiên nhưng ko nói gì. Ngày thứ hai, họ đến xin ngủ nhờ ở 1 gia đình nghèo khó. Gia đình này bèn nhừng chiếc giường duy nhất trong nhà. Đến sáng hôm sau con bò sữa của gia đình lăn quay ra chết. Thiên thần trẻ thực sự búc xúc, hỏi xúc xiểm thiên thần già:
- Sao bà lại làm để con bò của họ trong khi họ sẵn sàng chia sẻ i với chúng ta. Còn những người giàu ông lại giúp họ sửa lại căn nhà.
Thiên thần già từ tốn trả lời: Mọi việc ko như ta nhìn thấy. Khi ta ở trong nhà kho căn nhà thứ nhất, ta thấy lỗ hổng chính là Long mạch của chủ nhân đó nên quyết định bịt lại. Đêm qua khi chúng ta ngủ trên giường của gia đình này, thần chết đẫ gõ cửa để lấy mạng vợ anh ta, và con bò đã đi thay. Mọi việc ko phải như ta tưởng, phải ko con trai.!!!

Trở lại chuyện của cô cave đáng thương. Có thể với các bạn cái chết của cô ta quá bất công và hết sức xúc động. Nhưng biết đâu ông trời đã mở lối thoát cho 1 kiếp người bất hạnh, tránh cho họ những tủi nhục, cay đắng, bon chen của cuộc đời.


Chữ ký của senlake
CHE GUEVARA

Tài sản của senlake
Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến senlake vì bài viết hữu ích này:
Con Hủi (14-05-2009)
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 13:25
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,10278 seconds with 15 queries