Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi Yến Thanh
....Nói cách khác, nỗi buồn khổ bạc mệnh của Tiểu Thanh là một tình cảm bệnh hoạn bị nhiễm từ khi còn rất nhỏ tuổi do bị giam hãm trong khuê phòng và đọc nhiều thi từ lãng mạn ướt át nên bị ảnh hưởng là điều không thể tránh được. Cho nên cảm thương nàng là một việc, nhưng cũng nên lấy ví dụ đó mà răn mình hơn là đi ca ngợi nàng và lên án chế độ phong kiến xxx...
|
Yến Thanh huynh đài nhận xét đúng, khi nói câu chuyện về cuộc đời nàng Tiểu Thanh không đáng thương tâm đến thế.
Bởi lẽ số phận như nàng không phải là duy nhất, cũng không phải là bi thảm nhất so với nhiều số phận khác ở cái thời đại của nàng.
Nhưng người ta lại tiếc thương, xót xa nhiều cho nàng, cái tiếc thương, xót xa không hẳn chỉ vì nàng chết quá trẻ, mới 18 tuổi và vì nàng có tài thơ. Mà còn bởi sự đồng cảm cho thân phận một kiếp người.
Xưa nay chữ "tình" luôn là thứ khiến con người ta điên đảo, khổ đau, tự hủy hoại mình nhiều hơn thứ khác. Tiểu Thanh 16 tuổi đã đi làm thiếp người ta, thân phận
làm lẽ, còn bị vợ cả đánh ghen,
giam lỏng trên núi Cô Sơn,
cách ly với chồng. Hỏi sao nàng không ủ rũ, trầm uất... Lý Dị An cũng là một hồng nhan bạc mệnh, chồng chết sớm, sống xa quê hương, thân gái dặm trường thế thực khiến người ta thương xót. Nhưng nỗi sầu của bà ít ra còn có nhiều cái để xẻ chia, và trượng phu tuy chết sớm nhưng trước đấy cũng đã có những khoảng thời gian vui vẻ bên nhau, không phải chịu cảnh làm lẽ. Không như Tiểu Thanh, nàng
chỉ có một mình, không giao tiếp với ai được, có chồng mà cũng như không, lại còn bị sự hờn ghen của người vợ cả. Nên sự u tịch, buồn bã gặm nhấm nàng, biến nàng thành thế là điều dễ hiểu.
Bạch Cư Dị, Tô Đông Pha, là hai nhà thơ lớn, tài của Tiểu Thanh thực không thể sánh với họ, Tiểu Thanh lại là nữ nhi (tình cảm ủy mị hơn nam nhi là chắc chắn), mà cái thời đại nàng sống, nữ nhi có đáng giá chi, rồi bao cái ràng buộc của lễ giáo Phong Kiến. Nàng há dễ dàng thoát khỏi nỗi sầu khổ của mình sao? Thực không nên so sánh để đánh giá thái độ của nàng với cuộc sống.
Vì thế mắng
"nỗi buồn khổ bạc mệnh của Tiểu Thanh là một tình cảm bệnh hoạn" không phải là quá cay nghiệt với nàng sao?