Lương Sơn Bạc  
Trang chủ Lương Sơn Bạc  Lương Sơn Diễn Đàn  Nơi Lưu Trữ: Truyện Ngắn, Truyện Dài, Bài Viết, Nhân Vật, Sách Lịch Sử, Sách Dạy Võ Thuật...   Xem hình thành viên và hình các buổi giao lưu LSB   Nơi Lưu Trữ: Cổ Thi VN, Cổ Thi TQ, Thơ Mới & Các Tuyển Tập Thơ
Quay Lại   Lương Sơn Bạc > Kim Ngư Thành > Quảng Kiến Đài > Đông Tây Nhân Vật Chí
Thành viên
Mật khẩu
Những câu hỏi thường gặp Danh sách các thành viên LSB  Lương Sơn Thương Quán
Đông Tây Nhân Vật Chí Luận bàn về những nhân vật nổi tiếng và tai tiếng...

Trả lời
 
Tiện ích Chế độ hiển thị
Cũ 19-09-2009   #10
Ảnh thế thân của Tây Độc
Tây Độc
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 12-09-2009
Bài viết: 66
Điểm: 9
L$B: 2.755
Tâm trạng:
Tây Độc đang offline
 
Giải Oan - lịch sử mạc đĩnh chi

Giải Oan

--------------------------------------------------------------------------------

Một bổi chiều hè, trời nắng như đổ lửa, Mạc ĐĩNh Chi và mọi người lúc ấy wa một quan nước ven đường. M.ac cho mọi người nghỉ lại. Chủ quán là một bà cụ già tóc bạc phơ, đon đả chào khách. Canh đấy không xa có tiếng khơi nước trong xanh. Trên thành giếng có viết 5 chữ : "Ngân bình, kiện thượng tị ". Thấy lạ, Mạc hỏi duyên do. Bà cụ chậm rãi kể :
- xưa có một cô gái bán hàng nước học hành giỏi, chữ nghĩa thông. Gần đây, có một anh học trò muốn ngấp nghé, cứ ngày ngày đi học về, lại vào uống nước tìm lời trêu ghẹo. Một hôm cô hàng nước nói thực với anh:
- Thiếp là con nhà lương dân, có theo đòi bút nghiên, mà chàng cũng con nhà thi lễ, nếu như phải duyên trời, thực cũng xứng đôi vừa lứa, Nhưng mà thiếp chưa được biết tài học của chàng ra sao, vậy thiếp xin ra một câu đối, nếu chàng đối được, thiếp tình nguyện xin nâng khăn sửa túi, bằng không, thì xin chàng chớ qua đây làm gì nữa. Anh học trò bằng lòng. Cô hàng nhân trông thấy cái ấm tích bằng bạc, mới ra câu đối rằng:
" Ngân bình, kiện thượng tị "
(Bình ngọc, mũi trên vai. Ý nói cái vòi trên cổ ấm ).
Anh học trò nghĩ mãi mà không đối được, xấu hổ quá, đành đâm đầu xuống giếng đó chết. Ít lâu sau, người ta cho viết vế câu đối ấy lên thành giếng để thách thức cả thiên hạ, nhưng xưa nay chưa ai đối được .
Nghe đến đây, Mạc cười :
- Câu ấy dễ thế sao không đối được mà phải ngậm oan nơi đáy giếng! Thôi để ta đối giùm giản oan cho hồn kẻ thư sinh.
Mạc Đĩnh Chi bèn đọc :
" Kim tỏa, phúc trung tu"
(Khóa vàng, râu trong bụng. Ý nói cái tua khóa ở trong ruột khóa ).
Sau đó, Mạc bèn sai người viết câu ấy lên thành giếng, bên cạnh câu đối của cô hàng nước năm xưa.
Mọi người đều chịu ông đối giỏi.


Chữ ký của Tây Độc
Học làm chi, thi làm gì
Tú Xương cũng rớt, .....huống chi là mình

www.VinaUSAConnection.Com
www.BongLaiDao.Com

Tài sản của Tây Độc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 19-09-2009   #11
Ảnh thế thân của Tây Độc
Tây Độc
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 12-09-2009
Bài viết: 66
Điểm: 9
L$B: 2.755
Tâm trạng:
Tây Độc đang offline
 
Tin Mạc Đỉnh Chi (MDC), sứ giả An Nam rất hay chữ và đối đáp nhanh nhẹn, đã truyền đến triều đình nhà Nguyên. Cả triều đình xôn xao bàn tán, người thì bảo phải chơi cho y một vố thật đau, kẻ thì bảo phải làm cho y bẽ mặt trước công chúng. Cuối cùng, viên Thừa tướng bày mưu:
- Tâu bệ hạ, thần nghĩ ra một kế, mấy hôm nữa khi hắn ta đến, cả triều đình mũ áo cân đai chỉnh tề ra đón, sai hết cả cung phi, thị tì ra để mua một trận cười.
Vua Nguyên sốt ruột hỏi :
- Kế đó ra sao, hãy nói trẫm nghe đi đã.
- Tâu bệ hạ, trước cổng thành, ta cho đào một cái hố tròn, sâu, trên bị da thật căng để làm thành một cái trống đất đặc biệt. Chờ khi hắn đến, sai người gõ thật to, tiếng trống sẽ như tiếng động đất, như vậy, hắn ta và tùy tòng phải khiếp đảm, nhớn nhác, ngựa nghẽo kinh sợ chạy tán loạn.
Vua Nguyên và quần thần hí hửng khen kế đó rất hay. Và trống đất được làm rất khẩn trương.
Đoàn sứ giả đi đã lâu ngày, dầm mưa, dãi gió, gội sương đã nhiều. Ai nấy đều mệt mỏi rã rời, nước da rám nắng đen sạm. Con ngựa của M ĐC cũng kiệt sức lắm rồi, nó bước đi khấp khểnh, quất roi vào mông đen đét nó vẫn cứ ỳ ra. Khi trông thấy thành trì nhà Nguyên sừng sững trước mắt, mọi người vui sướng reo lên, trong người nhẹ hẳn như trút được gánh nặng, nỗi mệt nhọc dần dần tan biến đi. Họ hồ hởi bước tới cổng thành, lúc ấy vào buồn chiều tà. Cửa thành cờ xí rợp trời, người đông nghiẹt đứng giạt hai bên. Vua Nguyên mặc áo bào đỏ, ngồi chễm chệ trên đỉnh gác cổng thành.
M ĐC và đòn sứ bộ vừa đi tới, thì bỗng tiếng trống đất bục bục beng, bục bục beng dội vang dưới chân. Ai nấy đều ngơ ngác. Con ngựa của M ĐC không biết chạy chỗ nào, sợ qu a ngã quỵ xuống đất. CẢ triều đình nhà Nguyên reo hò ầm ĩ. Vua Nguyên khoái chí cười tít cả mắt lại, và đắc chí lắm. Lúc ấy M ĐC cũng bối rối, nhưng trấn tĩNh lại đưỢc ngay không thèm đếm xỉa đến vua Nguyên đang ngồi trên cổng thành, cau mặt lại nói:
- Có gì mà các ngài cười? tôi biết lắm, mùa này làm gì có sấm đất. Có tiếng động lạ, tôi cho ngựa quỳ xuống lắng tai nghe xem có phải sấm đất chăng?
Từ trên lầu cao vua Nguyên phải gật đầu khen :
- An Nam Trạng Nguyên quả là nhanh trí.


Chữ ký của Tây Độc
Học làm chi, thi làm gì
Tú Xương cũng rớt, .....huống chi là mình

www.VinaUSAConnection.Com
www.BongLaiDao.Com

Tài sản của Tây Độc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 19-09-2009   #12
Ảnh thế thân của Tây Độc
Tây Độc
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 12-09-2009
Bài viết: 66
Điểm: 9
L$B: 2.755
Tâm trạng:
Tây Độc đang offline
 
Bài Thơ Đề Quạt

Bài Thơ Đề Quạt

--------------------------------------------------------------------------------

M ĐC đến kinh đô nhà Nguyên vào cuối mùa hè. Cái nắng ở đây cũng chói chang và oi bức ghê gớm. Ông và sứ Cao Ly (triều Tiên ) cùng ra mắt vua Nguyên vào một buổi chiều. Chính lúc ấy cũng có một sứ thần Tây Vực ( gồm các nước vùng Tân Cương, Miến Điện) đến dâng một chiếc quạt lông rất đẹp. Vua Nguyên bảo:
- Nhân có quạt đẹp, trẫm xin mời hai sứ thần An Nam và Cao Ly mỗi người làm một bài thơ thật hay đề vào quạt!
Mạc Đỉnh Chi lấy ấy còn đang mãi suy nghĩ tứ thơ thì sứ Cao Ly đã cầm bút viết thoăn thoắt . Ông liếc thấy sứ thần Cao Ly viết (tạm dịch)
Nắng nôi oi ả người tự Y, Chu (Y Doãn một tướng giỏi đời nhà Thương, Chu Công, một người hiền ở đời nhà Chu).
Rét mướt căm căm ngươi là Bá, Thúc (Bá Di, Thúc Tề: hai người con vua Ân, Vũ Vương diệt nhà Ân lập nhà Chu. Hai anh em ở ẩn trên núi, quyết không ăn gạo nhà Chu, hái rau vi ăn, cuối cùng chết đói ).
Thế là nhân ý ấy, ông phát triển thêm thành bài thơ hoàn chỉnh (tạm dịch):
Lúc trời oi ả như lò lửa
Người tựa Y, Chu bậc cự nho.
Khi mùa đông đến trời băng giá,
Ngươi hệt Di, Tề rét co ro.
Ôi!
Lúc dùng chuyên tay, khi xếp xó,
Ta với người đều như thế đó.
Vua Nguyên xem xong bài thơ, gật đầu khen mãi và phê cho "Lưỡng quốc Trạng nguyên " (Trạng nguyên hai nước ).
Nhưng vua Nguyên nào hiểu được ý thơ của ông. Bài thơ thực chất đầy giọng bất mãn, phản ảnh cảm xúc bực dọc, khó chịu của người trí thức trong chế độ phong kiến ấy. Vua quan phong kiến đối đãi với người tài khi hậu, khi bạc, không khác gì đối với cái quạt, khi cần chuyên tay, không cần thì xếp


Chữ ký của Tây Độc
Học làm chi, thi làm gì
Tú Xương cũng rớt, .....huống chi là mình

www.VinaUSAConnection.Com
www.BongLaiDao.Com

Tài sản của Tây Độc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 19-09-2009   #13
Ảnh thế thân của Tây Độc
Tây Độc
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 12-09-2009
Bài viết: 66
Điểm: 9
L$B: 2.755
Tâm trạng:
Tây Độc đang offline
 
Một hôm, nhân việc quan rỗi rãi, MDC vào thăm phủ Thừa tướng nhà Nguyên. Trong phủ, trang hoàng lộng lẫy, có treo một bức trướng to tướng, trên thêu một con chim sẻ đậu cành trúc, trông tựa chim thật. Ông lại gần xem, Thừa tướng và các quan quân nhà Nguyên cười.
- A , sứ thần "An Nam" thấy lạ lắm phải không? Ha ha!
MDC vội thẳng tay kéo soạt, bức tường rách toang, tiện tay xé luôn mấy cái nữa, bức tường rách tung ra từng mảnh rơi lả tả.
- Sao ngài lại xé? Sao ngài lại xé bức trướng quý này? Một viên quan hốt hoảng kêu lên.
MDC nghiêm nét mặt lại, bảo:
- Tôi thấy người xưa chỉ vẽ cây mai, và chim sẻ thôi. Vì trúc là quân tử, chim sẽ là tiểu nhân, nay Thừa tướng lấy trúc với sẽ thêu vào trướng, như vậy là tiểu nhân ở trên quân tử. Tôi sợ đạo tiểu nhân lớn hơn, đạo quân tử mòn đi, nên vì thánh triều trừ bỏ nó đi, chứ thứ ấy quí giá nỗi gì ?
Viên Thừa tướng nọ ức quá, song không có cớ gì để quở trách hoặc bắt đền được. Bấy lâu nay, ông ta đã từng tự hào có bức trướng đẹp và sang trọng này, bức trướng từng tô điểm căn phòng thêm lịch sự , nay bỗng dưng rách tan thành, thật là tai bay vạ gió. Ông ta tiếc rẻ mãi, nhưng chỉ dám xuýt xoa trong lòng.
Tối hôm ấy, quan Thừa tướng mời MDC đến uống trà và ngâm vịnh. Ông ta cho bày tiệc trà ở giữa sân để tiếp khách và hóng mát . Dưới ánh trăng rằm sáng vằng vặc, chủ và khách ngồi uống trà thân mật, thỉnh thoảng MDdC lại ngâm một câu thơ, chủ cũng ngâm thơ hoại lại . Hai người cân tài cân sức, chẳng ai chịu kém. Đêm càng khuay, cả chủ lẫn khách càng say mê gửi gắm lời thơ của mình vào cảnh tĩnh mịch. Khách lúc nào trong lòng cũng thanh thản, thoải mái thả tâm hồn thơ một vào thơ, vào cảnh thiên nhiên. Chủ đôi lúc lại nhớ đến bức trướng rách trong lòng ấm ức, bực vì gặp ông khách quá thô bạo . Đêm đã khuay, khi tiệc sắp tan, ông ta định trả miếng lại chuyện ban chiều, liền cầm một chiếc chén, lý sự với Mạc ràng :
- Cây kỷ là gỗ, cái chén không phải là gỗ, tại sao lại lấy gỗ làm chén?
MDC thấy câu hỏi thật phi lý, vớ vẩn, lý sự , ông bèn cười mà hỏi lại rằng:
- Thưa ngài thừa tướng! Ngài hãy giải thích: Phật không phải là người, thầy tăng là người, vậy cái gì đã khiến cho thầy tăng thờ Phật?
Thừa tướng cười ta xí xóa. Hai người dắt tay nhau đi vào trong nhà, . Vừa bước chân lên bực cửa, thừa tướng lại ra đối :
- An khử nữ dĩ thỉ vi gia
(Chữ an bỏ chữ nữ đi, thêm chữ thỉ vào thành chữ gia (nhà)).
MDC thấy đây là một lối chơi chữ rất thâm hiểm của ông ta. Nói như vậy có nghĩa là nhà Nguyên cần phải xóa bỏ nước An Nam, nhập thành châu huyện của họ . Mạc lập tức đối lại rất sắc bén :
- Tù xuất nhân, lập vương thành quốc (Chữ tù bỏ chữ nhân đi, thêm chữ vương vào thành chữ quốc ).
Thực ra là chữ đối chữ, ý đối ý, dân ta nhất định xóa bỏ ách áp bức, đèn nén của nước lớn, xây dựng một quốc gia độc lập tự chủ.


Chữ ký của Tây Độc
Học làm chi, thi làm gì
Tú Xương cũng rớt, .....huống chi là mình

www.VinaUSAConnection.Com
www.BongLaiDao.Com

Tài sản của Tây Độc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 19-09-2009   #14
Ảnh thế thân của Tây Độc
Tây Độc
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 12-09-2009
Bài viết: 66
Điểm: 9
L$B: 2.755
Tâm trạng:
Tây Độc đang offline
 
Tài Ứng Đối

Tài Ứng Đối

--------------------------------------------------------------------------------

Lại một lần, mấy viên quan nhà Nguyên cho đào một hố sâu, đan phênh đậy lên, rồi lấp một lần đất mỏng. Hôm sau họ cùng đến mời MDC đi thăm cảnh. Mạc nhận lời ngay, khi đến bờ sông, họ nhường cho ông lên cầu sang sông trước . Nhưng vừa toan cất ngựa lên cầu thì sụp ngay xuống hố sâu. Mấy viên quan nọ cười nói :
- Chúng tôi ra cho một vế câu đối, nếu ông đối được thì sẽ kéo lên.
MDC gắt : - Thì các ông cứ ra đối chứ sao !
Một người bèn đọc :
- Can mộc, hoành cừ, lục giả tương như tư đạo (gỗ thẳng , cẳng ngang, đường đi ngỡ là đất phẳng ).
Câu này lại toàn là tên người ghép lại : Can Mộc, Hoành Cừ, Lục Giả, Tương Như, Tư Đạo, đều là những nhân vật nổi tiếng xưa nay của Trung Quốc. MDC ở dưới hố, nhân trước khi ngã, có trông sang bên kia sông, thấy một cái đình tựa ở chân núi đối lại :
- Đại đình, an thạch , vọng chi nghiễm nhược thái sơn (Đình to, đá vững, nhác trông ngỡ Thái Sơn ) . Câu này cũng toàn tên người ghép lại và cũng là những người nổi tiếng xưa nay: Đại Đình, An Thạch, Vọng Chi, Nghiễm Nhược, Thái Sơn.
Mấy viên quan nọ phục tài ứng biến mau lẹ của họ Mạc, bèn xúm nhau đở ông lên khỏi hố.


Chữ ký của Tây Độc
Học làm chi, thi làm gì
Tú Xương cũng rớt, .....huống chi là mình

www.VinaUSAConnection.Com
www.BongLaiDao.Com

Tài sản của Tây Độc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 19-09-2009   #15
Ảnh thế thân của Tây Độc
Tây Độc
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 12-09-2009
Bài viết: 66
Điểm: 9
L$B: 2.755
Tâm trạng:
Tây Độc đang offline
 
Chỉ còn mấy hôm nữa là đến ngày về nước. Công việc chuẩn bị cho ngày về thật gấp rút. Nào là phương tiện đi phải lo cho đủ và tươm tất, nào là lương ăn đường, nào là phải chuẩn bị buổi ra mắt nhà vua vào ngày cuối cùng, sao cho lịch thiệp và vui vẻ, nào là còn phải đi chia tay các bạn bè. Tất cả dồn lại tới tấp, khiến MDC chẳng lúc nào rảnh rang được một chút. Ông còn đang lo tính, thu xếp công việc thì sứ thần của triều đình đến nói:
- Thừa ngài, sáng nay không may bà trưởng công chúa quá cố, nhà vua vô cùng thương tiếc, lúc nào cũng túc trực bên linh cữu. Cả triều đình bận rộn chuẩn bị cho đám tang, người nào việc ấy cả. Ngài là Trạng nguyên của triều đình chắc cũng phải đóng góp một phần nào vào công việc.
MDC hỏi :
- Ông nói đi, tôi phải làm gì bây giờ?
- Thưa, ngài có thể viết một bài điếu văn để đọc trước đám trang, lời lẽ sao cho giản dị mà súc tích. Đó cũng là điều mong muốn của nhà vua.
- Thôi, ông hãy vễ đi, tôi sẽ làm tròn bổn phận.
- Công việc chuẩn bị cho ngày về vẫn được tiến hành. Người ta chỉ thấy ông thu xếp mọi việc rất gấp rút không hề bận tâm đến việc viết bài điếu văn. Có người lo lắng hỏi, ông cười bảo :
- Được, đâu sẽ có đó. Không thấy ta đã viết rồi đó sao?
Ông chỉ vào tơ giấy đặt trên bàn. Mọi người hết sức ngạc nhiên thấy trên tờ giấy chỉ biết bốn chử "nhất" (1). Một bài điếu văn ư? Sao chỉ có ngần ấy chữ được . Ai cũng đặt câu hỏi như vậy, nhưng không thể tự trả lời được...
Mấy hôm sau, đám tang được cử hành rất long trọng, tất cả văn võ bá quan trong triều đình đều có mặt đông đủ. Sau điệu nhạc "lâm khốc" , mọi người đều thương xót sụt sùi. Khi ấy, MDC khoan thai đi đến bên linh cữu, tay dâng tờ điếu văn. Cả triều đình tròn mắt ngạc nhiên và hồi hộp vì thấy trên tờ giấy chỉ có một sữ "nhất" to tướng. MDC đằng hắng lấy giọng đọc :
Thanh thiên nhất đóa vân
Hồng lô nhất điểm tuyết
Thượng uyển nhất chi hoa
Giao trì nhất phiến nguyệt
Ô hô
Vân tán, tuyết tiêu, hoa tàn, nguyệt khuyết
(Tạm dịch:
Trời xanh một áng mây
Lò hồng một giọt tuyết
Thượng uyển một cành hoa
Giao trì một vầng nguyệt
Than ôi
Mây tán, tuyết tan, hoa tàn, trăng khuyết)
(Theo sách "thuyết phu tùng đàm" thì câu này của Dương Ức nhà thơ đời Đường ). ( Dịch bởi Trương Củng)
Ông đọc dứt lời, mọi người đều nghẹn ngào xúc động. Tuy chỉ có bốn chữ "nhất", nhưng ông đã đọc thành một bài súc tích, miêu tả bà trưởng công chúa như áng mây đẹp bồng bềnh trên trời xanh, như một giọt tuyết trắng giữa trong trung, như nhành hoa đẹp trong vườn vua, như mảnh trăng sáng trong cung Quảng Hàn. Này bà chết đi là tổn thất rất lớn, cũng như áng mây đẹp tản tác, giọt tuyết tan đi, bông hoa tàn rữa, vần trăng khuyết mà thôi. Thương tiếc thật đấy, nhưng đó là tạo hóa sinh ra.


Chữ ký của Tây Độc
Học làm chi, thi làm gì
Tú Xương cũng rớt, .....huống chi là mình

www.VinaUSAConnection.Com
www.BongLaiDao.Com

Tài sản của Tây Độc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 19-09-2009   #16
Ảnh thế thân của Tây Độc
Tây Độc
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 12-09-2009
Bài viết: 66
Điểm: 9
L$B: 2.755
Tâm trạng:
Tây Độc đang offline
 
Sáng nay, MDC khăn mũ chỉnh tề vội vã vào chầu lần cuối để tạ biệt vua Nguyên về nước. Trong lòng ông mừng lắm, suốt đêm qua ông không sao chợp mắt được, cứ nghĩ đến lúc gặp gỡ người thân, gặp bạn bè, lòng lại rộn lên xao xuyến.
Vào tới công đường, ông đã thấy các quan văn võ tề tựu đông đủ. Ông rảo bước lên hàng đầu tâu lớn :
- Dạ muôn tâu bệ hạ! Thần có lời từ biệt, xin chúc bệ hạ vạn thọ vô cương (sống lâu muôn tuổi ).
Suy nghĩ giây lát, từ trên ngai vàng, vua Nguyên phán xuống:
- Bấy lâu nay, nhà người lưu tại Yên Kinh, thăm phong cảnh, xem xét kỹ lưỡng mọi nơi, ngày nào cũng cưỡi ngựa đi trên đường cái quan, thế ngươi có biết mỗi ngày có bao nhiêu người qua lại trên đường cái quan không?
Trên đường phố ở kinh đô Yên Kinh rộng lớn này hàng ngày có biết bao nhiêu người qua lại, làm sao có thể biết được? thật ra là một câu hỏi oái oăm, nan giải, Mạc nghĩ vậy .
Thấy MDC ngập ngừng, vua Nguyên và quần thần ra vẻ hí hử, tưởng rằng phen này Mạc phải chịu bí.
Nhưng Mạc cười nói :
-Tâu bệ hạ, có hai người chứ mấy?
Vua Nguyên ngạc nhiên hỏi :
- Người nói sai rồi. Sao lại chỉ có hai người thôi?
Mạc Đỉnh Chi thưa :
- Tậu bệ hạ, phàm là những kẻ qua lại trên đường cái quan kinh đô này, thì chẳng vì danh cũng lợi, vậy há chẳng phải chỉ có hai người, một vì danh, một vì lợi sao?
Vua Nguyên trong lòng phục lắm, song không nói ra. Vậy y lại còn có ác ý muốn lưu MDC tại Yên Kinh không cho về Nam, bèn bày kế đưa Mạc vào tròng:
- Có một chiếc thuyền trong dó chỉ có vua, thầy học cha mình (quân, sư, phụ ) bơi đến giữa sông chẳng may bị sóng lớn đắm thuyền. Khi ấy, ngươi ở trên bờ nhảy xuống bơi ra cứu, nhưng chỉ có thể cứu được một người thôi, thế thì người cứu ai?
Với câu hỏi hóc búa này, vua Nguyên cho rằng nhất định Mạc sẽ mắc phải tội lớn. Vì rằng nếu Mạc nói chỉ cứu vua, ắt mắc tội bất hiếu với cha, bất nghĩa với thầy học Nếu nói chỉ cứu thầy, thì mắc tội bất trung với vua, bất hiếu với cha. Tội ấy quả đáng phải chém đầu. Nếu chỉ cứu cha thì lại mắc tội bất trung, bất nghĩa. Nếu không nói gì tức là không cứu ai, tội ấy càng nặng.
Quần thần nhà Nguyên đắc ý đưa mắt nhìn nhau, thầm thì bàn tán, cho rằng phen này họ Mạc nhất định mắc tội chém đầu, chứ chẳng chơi
Nhưng MDC không hề tỏ ra lúng túng, mà ông dõng dạc trả lời :
-Thần đứng trên bờ, thấy thuyện bị đắm tất phải vội vả nhẩy xuống bơi ra cứu, hễ gặp ai trước thì cứu người ấy, bất kể người ấy là vua, thầy hay cha mình.
Cả triều đình trố mắt thán phục trước câu trả lời ấy.
(Xin chép thêm dưới đây bài phú "Hoa Sen giếng giọc" nổi tiếng của MDC )
Ngọc Tỉnh Liên Phú


Chữ ký của Tây Độc
Học làm chi, thi làm gì
Tú Xương cũng rớt, .....huống chi là mình

www.VinaUSAConnection.Com
www.BongLaiDao.Com

Tài sản của Tây Độc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Cũ 19-09-2009   #17
Ảnh thế thân của Tây Độc
Tây Độc
-=[ Lâu La ]=-
Gia nhập: 12-09-2009
Bài viết: 66
Điểm: 9
L$B: 2.755
Tâm trạng:
Tây Độc đang offline
 
Khách hữu:

Ẩn kỷ cao trai; hạ nhật chính ngọ.
Lâm bích thủy chi thanh trì; vịnh phù dung chi Nhạc phủ.
Hốt hữu nhân yên:
Dã kỳ phục; hoàng kỳ quan.
Quýnh xuất thần chi tiên cốt; lẫm tịch cốc chi cồ nhan.
Vấn chi hà lai; viết: tòng Hoa san
Nãi thụ chi kỷ; nãi sử chi toạ
Phá Đông lăng chi qua; tiến Dao trì chi quả.
Tái ngôn chi lang; tái tiếu chi thả.
Ký nhi mục khách viết: tử phi ái liên chi quân tử dã?
Ngã hữu dị chủng, tàng chi tụ gian ;
Phi đào lý chi thô tục; phí mai trúc chi cô hàn.
Phi tăng phòng chi câu kỷ; phi Lạc thổ chi mẫu đan.
Phi Đào lệnh đông ly chi cúc; phi Linh Quân cửu uyển chi lan.
Nãi Thái họa phong đầu Ngọc tỉnh chi liên.
Khách viết :
Dị tai!
Khởi sở vị: ngẫu như thuyền hề hoa thập trượng; lãnh tỉ sương hề cam tỉ mật giả da?
Tích văn ký danh; kim đắc kỳ thực.
Đạo sĩ hân nhiên; nãi tụ trung xuất.
Khách nhất kiến chi, tâm trung uất uất
Nãi phất thập dạng chi tiên, tỉ ngũ sắc chi bút
Dĩ vi ca viết :

Giá thủy tinh hề vi cung; tạc lưu li hề vi hộ.
Toái pha lê hề vi nê; sái minh châu hề vi lộ.
Hương phức úc hề trùng tiêu; đế văn phong hề nhữ mộ.
Quế tử lãnh hề vô hương; Tố Nga phân hề nhữ đố.
Thái dao thảo hề Phương châu; vọng mỹ nhân hề Tương phố.
Kiển hà vi hề trung lưu; hạp tương phản hề cố vũ.
Khởi hộ lạc hề vô dung, thán thuyền quyên hề đa ngộ.
Cẩu dư bính chi bất a; quả hà thường hồ phong vũ .
Khủng phương hồng hề dao lạc; hoài mỹ nhân hề tuế mộ.
Đạo sĩ văn nhi thán viết :
Tử hà vi ai thả oán dã?
Độc bất kiến Phượng hoàng trì thượng chi tử vi, Bạch ngọc đường tiền chi hồng dược?
Tuấn địa vị chi thanh cao; ái thanh danh chi chiêu chước.
Bỉ giai kiến quý ư thánh minh chi triều; tử độc hà chi hồ tao nhân chi quốc?
Ư thị hữu cảm tư thông, khởi kính khởi mộ.
Nga Thành Trai đình thượng chi thi; canh Xương Lê phong đầu chi cú.
Khiếu xương hạp dĩ phi tâm, kính hiến Ngọc tỉnh liên chi phú.


Chữ ký của Tây Độc
Học làm chi, thi làm gì
Tú Xương cũng rớt, .....huống chi là mình

www.VinaUSAConnection.Com
www.BongLaiDao.Com

Tài sản của Tây Độc
Trả lời kèm theo trích dẫn
Thành viên sau đã gửi lời cám ơn đến Tây Độc vì bài viết hữu ích này:
Dương Nghiệp (20-09-2009)
Cũ 25-09-2009   #18
Ảnh thế thân của Trường Sơn Hp85
Trường Sơn Hp85
-=[ Lương Sơn Hảo Hán ]=-
Gia nhập: 26-04-2009
Bài viết: 842
Điểm: 87
L$B: 24.556
Trường Sơn Hp85 đang offline
 
Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi LSB-Sun Xem bài viết


31. Lê Nại ( 1528 - ? )

Có sách chép là Lê Đỉnh, người xã Mộ Trạch , huyện Đường Am, phủ Thượng Hồng( nay là huyện Cẩm Bình, Hải Hưng ). Đỗ Trạng nguyêhn khoa Ất Sửu, niên hiệu Đoan Khánh thứ nhất (1505), đời Lê Uy Mục. Làm qua đến Hộ bộ Thị Lang , lúc mất được tặng tước Đạo Trạch Bá.
[b]
Đính chính lại cái này cho Sun nhé. Chẳng lẽ sinh năm 1528 mà lại đỗ quan vào năm 1505 được à. Có lẽ là Sun nhầm đó.


Lê Nại (1479-?), người xã Mộ Trạch, huyện Đường Am, phủ Thượng Hồng (nay là huyện Bình Giang, tỉnh Hải Dương). Tương truyền tổ tiên ông ở Xã Lao La, Huyện Xuân Lộc, Tỉnh Thanh Hóa, chuyển cư ra Mộ Trạch được vài đời .

Thuở nhỏ, tuy nhà nghèo nhưng Lê Nại học rất giỏi, ông và em trai đều nổi tiếng thần đồng . Vừa học lại vừa dạy cho con em các nhà trong làng làm kế sinh nhai, ông vẫn cần mẫn, tiếng tăm hay chữ nhất vùng . Năm 24 tuổi thi hương đỗ đầu giải nguyên.

Quan Thượng Thư Vũ Quỳnh, người cùng làng mến tài, gả con gái cho, lại cho sang ở rể để tiện bề tra cứu sách vở , học hành trong thư phòng của quan . Năm 27 tuổi, ông đỗ đầu Trạng Nguyên trong số 55 tiến sĩ được chấm của khoa Ất Sửu (1505) đời vua Uy Mục, năm Đoan Khánh thứ nhất .

Là giảng quan trường Quốc Tử Giám . Làm quan thăng dần đến chức Tả Thị Lang Bộ Hộ . Sau đó có đi sứ sang phương bắc đời nhà Minh . Khi mất được vua trung phong tước "Đạo Trạch Bá" . Ông nổi tiếng càng ăn nhiều càng làm khỏe , học càng lâu; được dân mến mộ, yêu tài nên gọi là Trạng Ăn hay Trạng Nguyên Cơm .


Tích: Ăn nồi năm, học đủ năm canh


Quan Thượng Thư Vũ Quỳnh thở dài ngán ngẩm, liếc nhìn sang Lê Nại ngồi án thư, tay chống cằm đang thờ thẫn ngó ra vườn qua chấn song mà nghe chim hót gió ru ...Quyển thư mở trước mặt nằm im bất động .
Đứng dậy, với tay lấy tấm khăn nhiễu quấn đầu, vừa bước ra khỏi thư phòng ông vừa lẩm bẩm:

"Quái lạ, cậu rể quý nhà mình học hành thế đó! Chẳng hiểu sao lại giật được Giải Nguyên kỳ thi Hương vừa qua nhỉ ? Có uẩn khúc chi chăng? Hay mình đã chọn lầm kẻ bất tài ? Nếu thế thật bất hạnh cho con gái ta đó !"

Cụ Thượng Quỳnh nhíu mày ưu tư, chân lần bước ra khỏi cổng phủ , vừa đi vừa nghĩ tiếp: "Phải qua nhà ông thông gia, hỏi cho ra lẽ cái sự mơ hồ này mới được ."

Khi gặp thân phụ của Lê Nại, cụ Thượng mới hỏi: "Trước vẫn nghe nói cậu Nại rất chăm chỉ học hành, thế sao từ khi sang phủ tôi, tưởng rằng sách chữ đầy thư phòng mặc sức mà tra cứu học hỏi, dè đâu chẳng màng đến; án thư phủ đầy bụi cũng không động tay cho , thế là sao nhỉ ?"

Cha Nại nói: "Mạn phép hỏi ngài, từ khi cháu sang bên quý phủ , thì sự ẩm thực thế nào ?"
"Tôi làm quan thanh liêm, lại xuất thân nho giáo nên lấy chữ thanh đạm mà giữ tiết . Nhà ăn thế nào, vợ chồng ăn thế đó, cũng đạm bạc, chẳng cầu kỳ . "

Nghe cụ Thượng nói, nguòi cha mới sực nhớ đến cái biệt tài ăn uống của Lê Nại mới bảo: "Sức ăn cháu nó khác thường lắm, càng ăn càng được việc, có lẽ do ăn ít, lại ngại chẳng dám nói ra, nên khí lực mất cả đấy!"

Được thông gia thật thà cho biết, cụ THượng Quỳnh về phủ, sai gia nhân thổi cơm nhiều lên, đến bữa an xới cho Nại nhiều gấp đôi mọi người . Đến thư phòng nhìn xem thì quả thấy cậu có lật qua vài tờ rồi thôi . Thấy làm lạ, chiều lại THượng Thư sai nhà bếp lấy nồi ba nấu riêng một nồi cho Nại, cậu ăn một loáng là hết ngay, tối đó chong đèn học đến nửa đêm .

Thấy chuyện lạ, Thượng Thư bảo phu nhân cùng con gái rằng "Rể ta ăn khỏe, học nhiều, ắt làm nên sự nghiệp". Từ đó, cụ Quỳnh sai con gái lấy nồi năm nấu đầy cho chồng ăn, lại dọn riêng mâm vào phòng để được thoải mái . Quả nhiên Lê Nại được ăn uống đầy đủ thì tay chẳng rời sách nữa, học suốt năm canh chẳng chợp mắt .

Cụ Quỳnh hài lòng lắm, một hôm vào phòng thăm con rể, vui miệng bảo cậu: "Con tức cảnh làm một bài thơ về sức ăn học khác thường của mình cho cha nghe xem nào!"

Nại ứng khẩu đọc ngay:
"Mộ trạch tiên sinh
Dĩ thực vi danh;
Thập bát bát phạn,
THập bát nhị canh,
Khôi Nguyên cập đệ;
Danh quán quần anh,
Súc chi dã cực,
Phát chi dã cự,
Phát chi dã hoành ."

Nghĩa là:
Mộ Trạch tiên sinh,
Ăn khỏe nổi danh;
Mười tám bát cơm
Mười hai bát canh,
Khôi nguyên chiếm bảng;
Trên cả quần anh,
Bởi nhiều súc tích,
Nên phát tung hoành .

Cha vợ, con rể nhìn nhau cười xòa, tâm đắc .
Đúng như bài toán của mình, KHoa thi năm Ất Sửu niên hiệu Đoan Khánh triều Lê Uy Mục, ông đi thi hội, về Văn Tứ Lục đều đứng thứ nhì, kinh nghĩa, phú sách đều hạng nhất . Khi vào thi Đình, đỗ ngay Trạng Nguyên . Lúc ấy vừa tròn 27 tuổi .


Chữ ký của Trường Sơn Hp85


Em ơi lửa tắt bình khô rượu
Đời vắng em rồi vui với ai???

Tài sản của Trường Sơn Hp85
Trả lời kèm theo trích dẫn
2 thành viên đã gửi lời cám ơn đến Trường Sơn Hp85 vì bài viết hữu ích này:
Dương Nghiệp (26-09-2009), LSB-Sun (15-12-2009)
Trả lời


Quyền sử dụng
Huynh đệ không được phép tạo chủ đề mới
Huynh đệ không có quyền gửi bài trả lời
Huynh đệ không được phép gửi file-gửi-kèm
Huynh đệ không được phép sửa bài của mình

BB code is Mở
Smilies đang Mở
[IMG] đang Mở
HTML đang Tắt
Chuyển nhanh đến:

 
Copyright © 2002 - 2010 Luongsonbac.club
Thiết kế bởi LSB-TongGiang & LSB-NgoDung
Loading

Múi giờ tính theo GMT +7. Hiện giờ là 13:01
vBCredits v1.4 Copyright ©2007 - 2008, PixelFX Studios
Liên hệ - Lương Sơn Bạc - Lưu trữ  
Page generated in 0,09185 seconds with 16 queries