Trích dẫn:
Nguyên văn gởi bởi HànTuyếtBăng
Thế à! Thế các bác có ăn cơm không? Các bác có xài tiền ko? Có ai bảo rằng mình ko chưa nhỉ? Trời ạ.
Khoa học kỹ thuật giờ tân tiến, hiện đại... ko phải mua à! Thuốc than giờ không như ngày xưa lên rừng, xuống biển mò tìm hái lượm là có đâu à nha.
Nói thì nói như thế thôi! Chứ XH thời buổi này mức lạm phát tăng chống mặt, giá cả bão bùng thì y đức có lắm có mà treo họng lên đói chết à!
Theo hàn bác sĩ có y đức là người bác sĩ chữa lành bệnh cho bệnh nhân cơ. Vấn đề nào nằm ngoài khả năng thì giới thiệu, chuyển đi đơn vị khác có khả năng, và dụng cụ cơ. Vì đến bác sĩ thì người ta đã gởi gấm trọn sinh mạng của mình rồi. Và bác sỹ là người cằm cân nãy mực đo đếm sao để giữ, cố sức cứu lấy sinh mạng mong manh, nhỏ nhoi.
Còn thứ lang băm thì nói làm gì cho mệt, lắm phiền. Còn những chuyện đút lót này kia thì đa phần do cái sợ chết của thân nhân, con bệnh gây ra là chủ yếu mà. Thịt cá tới miêng ko ăn là dại.
|
Phản đối ý kiến này!
Thuốc đắt, giá cao thì người bệnh vẫn mua mà không kêu ca vì có mấy người biết được giá thuốc thế nào? Họ chấp nhận vay mượn để mua thuốc nếu không có tiền, chuyện đó không mấy ai đề cập đến.
Vấn đề ở đây là y đức của bác sỹ. Lương bác sỹ không đủ sống hay sao? Nếu chỉ trông chờ vào lương họ sẽ chết đói, không có quần áo để mặc àh?
Thu nhập của người nông dân, người làm thuê nhiều lắm àh? họ thừa thãi đến mức phung phí hay sao để mà khi bị bệnh thì bác sỹ tỏ thái độ với họ, có tiền lót tay thì mới có chút quan tâm, không có thì . . . đau thế nào, nguy thế nào cũng kệ, cứ từ từ mà đợi àh?
Lại nói đến chuyện:
Người 1: Anh có bảo hiểm y tế không? - Dạ có bác sỹ ạ.
Người 2: Anh có bảo hiểm y tế không? - Dạ không ạ
Người 3: Anh có . . . . .? Chưa hỏi hết câu thì: - Dạ em không, em có vàiđồng biếu bác sỹ .
~> Thứ tự khám: Người 3 >> người 2 >> người 1
~> Mức độ quan tâm cũng theo thứ tự trên!
==>>> Vậy đó là y đức, là từ mẫu đó àh?